Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1590

Dương Đào?



Dẫn binh tạo phản?



Khương Bồng Cơ ngẩn ra, sắc mặt bình tĩnh đưa tay nhặt đũa ngà voi rơi trên bàn ăn xếp lại ngay ngắn, nhận lấy bát cơm Vệ Từ lấy sẵn cho.



Vệ Từ lấy lại tinh thần, yên lặng lui qua một bên, Khương Bồng Cơ hỏi người đưa tin.



“Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi kể rõ ràng đầu đuôi câu chuyện xem nào.”



Chẳng lẽ đầu óc Dương Đào bị lừa đá hay úng nước? Nếu không tại sao lại làm ra hành động ngu xuẩn như vậy?



Anh ta mang binh quy thuận, dưới trướng chỉ còn hơn hai chục nghìn tàn binh, gần một nửa những tàn binh này đều bị Dương Tư dùng thủ đoạn lấy lý do quang minh chính đại chia thành tốp nhỏ điều đến những nơi khác. Nói cách khác, số binh mã trước mắt Dương Đào có thể dùng chỉ có hơn mười nghìn, anh ta lấy cái gì mà tạo phản?



Khương Bồng Cơ nghe tin tức hoang đường này thì không tức giận hay khiếp sợ mà thấy nghi ngờ nhiều hơn.



Cô không nghĩ ra Dương Đào quy thuận rồi sau đó mới làm phản là cái kiểu gì, dâng đầu cho cô theo kiểu quang minh chính đại hay gì?



Không chỉ Khương Bồng Cơ nghĩ như vậy, rất nhiều cá muối đang nghiêm túc xem livestream cũng bị hành động của Dương Đào hù dọa.



[Đừng Buồn Nhé]: Tuy nói giả bộ đầu hàng là việc rất bình thường khi hai quân giao chiến, nhưng nó cũng không phải là vạn năng, không phải lúc nào cũng có thể sử dụng, dù gì cũng phải xem xét tình hình thực tế chớ! Thiếu niên Dương Đào này làm như vậy chính là lấy trứng chọi đá, chẳng khác nào tự tìm cái chết.



[Ba Mươi Sáu Kế Tình Yêu]: Dương Đào giả vờ đầu hàng rồi làm phản, gần như là tự tay dâng cho Streamer một lý do để giết anh ta mà không bị mang tiếng xấu. Dù anh ta có bị ngu nhưng người bên cạnh anh ta cũng không đến nỗi không có đầu óc như vậy chứ? Streamer à, tui cảm thấy chuyện này có gì đó sai sai.



[Hai Ngày Gội Đầu Một Lần]: Tui cũng thấy có gì đó kỳ lạ, lẽ nào bên trong có uẩn khúc gì chăng?



[Kẹo Đậu Phộng Rơi Dưới Đất]: Dương Đào ngu xuẩn nhưng chắc chắn Nhan Lâm có đầu óc, chắc hẳn anh ta sẽ không mặc kệ Dương Đào làm vậy đâu ha? Kinh nghiệm lịch sử cho chúng ta biết rằng, bề tôi đầu hàng còn có đường sống, nhiều lắm là hầu hạ một quân chủ khác thôi mà, nhưng người đứng đầu quân địch lại không dễ qua mặt như vậy đâu. Lúc này mà Dương Đào còn không cụp đuôi xuống, giảm đi cảm giác tồn tại, tránh trở thành cái đinh trong mắt Streamer, lại dám nhảy ra tìm chết?



Fan sự nghiệp* của Khương Bồng Cơ đang nghiêm túc phân tích, còn fan hóng hớt chỉ chém gió và xem náo nhiệt thôi.



* Fan sự nghiệp: Kiểu fan cực kỳ quan tâm đến phương hướng phát triển, con đường sự nghiệp của idol.



Đối với bọn họ mà nói, bọn họ không thèm để ý người bị Streamer chém chết là ai, chỉ cần bọn họ thấy thoải mái là được.



Trong sự mong đợi của mọi người, người đưa tin kể rõ ngọn ngành.



Khương Bồng Cơ nghe xong hơi nhíu mày, ngược lại Vệ Từ đứng bên cạnh thả lỏng cơ mặt, lộ ra vẻ mặt “quả nhiên là như vậy”.



Không đợi Vệ Từ nói gì Khương Bồng Cơ đã nói với người đưa tin: “Chuyện này ta đã biết, ngươi quay về bảo với Dương quân sư chú ý quân địch Nam Thịnh, đừng để quân địch thừa cơ mà vào. Chuyện Dương Đào tạm thời gác lại không xử lý, đợi ta dẫn đại quân đến nơi rồi quyết định sau.”



Đám cá muối nghe Khương Bồng Cơ nói không có ý định xử lý Dương Đào thì không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.



Nếu như Dương Đào bị Streamer chém chết thì trên đời này lại thiếu đi một nam thần đáng để bọn họ ngắm nha.



Khương Bồng cơ vừa dứt lời, người đưa tin lĩnh mệnh lui ra, những người khác bên trong lều cũng biết điều rút lui.



“Tử Hiếu không có gì muốn nói sao?” Khương Bồng Cơ cầm đôi đũa ngà voi xếp ngay ngắn trên bàn ăn lên, tay trái bưng bát gỗ sơn đen còn lớn hơn bàn tay của cô. Vệ Từ đứng dậy lấy những món ăn mặn và canh thịt chưa dọn ra bày lên bàn, tràn đầy vẻ “chồng hiền cha tốt”.



Vệ Từ cười nói: “Từ thấy sắc mặt của chủ công liền biết trong lòng chủ công đã có tính toán. E rằng trong chuyện Dương Đào làm phản còn có ẩn tình khác.”



Không phải là bọn họ tin tưởng nhân phẩm của Dương Đào, cho rằng một khi anh ta đã đầu hàng thì tuyệt đối sẽ không phản bội, chỉ là bởi vì đối với Dương Đào mà nói phản bội không có bất kỳ lợi ích nào, ngược lại còn rước lấy họa sát thân diệt tộc. Mới nãy hỏi kĩ người đưa tin, Khương Bồng Cơ mới có suy đoán khác.



Cô nói: “Nếu không xử lý chuyện này thỏa đáng, không nói lời nào đã gán cho Dương Đào tội ‘dẫn binh làm phản’ thì không hay cho lắm.”



Huống chi Dương Đào căn bản không hề tạo phản.



Khương Bồng Cơ qua loa ăn bữa trưa, đại quân tiếp tục lên đường nhưng chân mày cô vẫn nhíu chặt lại.



Bởi vì thời tiết đã chuyển lạnh, ngày ngắn đêm dài nên sắc trời tối đi rất nhanh. Nếu không nhận được tin chiến sự ngày hôm nay chắc Khương Bồng Cơ sẽ dừng lại nghỉ dưỡng sức, bây giờ phải tranh thủ thời gian đi tiếp, cô cho đội quân tiếp tục đi thêm hơn hai canh giờ nữa trong đêm. Đến lúc tất cả mọi người đều mệt rồi thì mới hạ lệnh dừng lại.



Khương Bồng Cơ ở trong lều vải đơn sơ, suy nghĩ về chuyện lúc sáng, Vệ Từ sai người mang cho cô một thùng nước nóng, trong tay còn xách thêm bữa ăn khuya.



Cô ngửi một cái, cười nói: “Quả nhiên là Tử Hiếu rất hiểu ta.”



“Chủ công đi rửa mặt rửa tay trước đã, sau đó ngâm chân rồi hãy dùng bữa.” Vệ Từ nói: “Đi một ngày đường rồi, nghỉ ngơi một chút.”



Đây chỉ là chuyện nhỏ, đương nhiên Khương Bồng Cơ sẽ không từ chối ý tốt của anh. Cô dùng nước nóng lau chùi sơ sơ da thịt lộ ra bên ngoài, buông xuống không ít mệt mỏi, lúc này sảng khoái chén một bữa quả thật sướng như tiên. Cô ăn no lưng lửng, không nhịn được ợ một cái.



“Tay nghề của Tử Hiếu càng ngày càng tốt đó, đợi sau này hai ta về hưu, huynh mở một tiệm cơm nhỏ, ta làm chưởng quầy thu tiền giúp huynh.”



Vệ Từ bật cười, nói: “Bây giờ tâm trạng chủ công khá tốt nhỉ?”



“Tốt hơn nhiều rồi, quả nhiên không có phiền não gì mà một bữa ăn ngon không thể giải quyết được, nếu như có, vậy ăn thêm bữa nữa là được.” Khương Bồng Cơ lại nói mấy câu nhảm nhí, lần nào cũng khiến mặt Vệ Từ đỏ tới tận mang tai: “Cao lương mỹ vị được làm bằng đôi tay tài hoa của Tử Hiếu đúng là ngon gấp đôi.”



Vệ Từ rút tay mình về, đừng tưởng anh không cảm giác được người này đang thừa cơ sờ mó nhá.



“Chuyện Dương Đào ngược lại có sự trùng khớp khó hiểu với kiếp trước... Chín mươi chín phần trăm không thể nào là làm phản.”



Khương Bồng Cơ dùng tăm xỉa răng, không hề ngạc nhiên với những gì Vệ Từ nói.



Cô hỏi: “Kiếp trước cũng xảy ra chuyện tương tự à?”



“Đúng vậy.” Vệ Từ bình tĩnh nói: “Bệ hạ cũng nhân dịp này thu Dương Đào về làm tướng lĩnh dưới trướng.”



Dựa theo trình tự bình thường thì hơn phân nửa Dương Đào phải bị giam lỏng, biến thành Hoàng Tung thứ hai, mỗi ngày vừa mở mắt ra chỉ nghĩ xem hôm nay ăn cái gì mới ngon, chơi cái gì mới hay, làm một người giàu sang rảnh rỗi. Nhưng mà kiếp trước Dương Đào lại là thống soái chỉ xếp sau Phù Vọng.



Mặc dù trên bảng xếp hạng võ tướng của Kim Lâm Các, Dương Đào chỉ xếp hạng năm nhưng lại chất lượng hơn hạng ba hạng tư nhiều. Vietwriter.vn



Triều Khương khai quốc, Dương Đào cũng là người duy nhất được phong tước siêu nhất phẩm.



Mặc dù tước vị này không phải cha truyền con nối, còn chỉ mang hư danh... Bởi vì Dương Đào là chư hầu quy thuận, cần phải cho anh ta vinh hiển vượt mức để trấn an cựu thần của Dương Đào. Nhưng anh ta có thể có được vinh quang như vậy cũng nhờ vào thực lực bản thân anh ta, điều này không thể nghi ngờ.



Có thể nói, ngoài bệ hạ, Dương Đào là người thắng lớn nhất trong các chư hầu thời loạn thế.



Bước ngoặt nằm ở chỗ sau khi Dương Đào quy thuận, thành trì ở tạm bị quân địch đánh lén. Chỗ đó lính canh không nhiều, một nhà già trẻ của Dương Đào ở trong thành, anh ta mặc kệ nguy hiểm có thể sẽ bị bệ hạ nghi kỵ mà trách tội chém giết, điều động thuộc hạ cũ ngăn cản quân địch xâm phạm, lập công đầu.



Vệ Từ cẩn thận nghĩ lại những gì người đưa tin nói, anh phát hiện những gì Dương Đào trải qua kiếp này không giống với kiếp trước nhưng vẫn có vận may tốt như xưa.



Khương Bồng Cơ bật cười, nói: “Cầu giàu sang trong nguy hiểm, vận may của Dương Đào tốt, người bên cạnh anh ta lại càng dám mưu tính càng dám đánh cược.”

Bình Luận (0)
Comment