Cây cao đón gió!
Lão ẩu lại nói: “Một khi đã như vậy thì chúng ta lan truyền tin tức của Tẫn Tri Lâu đó ra đi. Để cho Hiên Đình Các, Âm Dương gia và Vực Chủ biết đến sự tồn tại của nó, chúng ta không nói thì sợ là bọn họ vẫn chưa hay biết gì, cái gì cũng không biết! Đến nỗi chuyện sau đó thì sau này sẽ bàn lại, chuyện cấp bách bây giờ là tìm được những đệ tử mất tích trong Chích Vô giới và trù bị chuyện thu người.”
Lặc Khánh gật đầu: “Chúng ta tuy không có Bất Hủ Nhật báo, cũng không có thủ đoạn vượt xa người thường như Tẫn Tri Lâu, nhưng có thể thắng ở nhân thủ đủ, muốn tản tin tức ra toàn bộ Hồng Vực thì cũng không bao nhiêu thời gian. Nói tóm lại, chúng ta phải áp chế kế hoạch thu người của Bất Hủ Tông, không thể để cho Bất Hủ Tông không kiêng nể gì mà thu đệ tử ở địa bàn của chúng ta như thế.”
Nói xong, Lặc Khánh lại nhấn mạnh vài câu, sau đó rời khỏi chủ điện.
Áp chế kế hoạch thu người của Bất Hủ Tông phải sớm không được muộn, phải lập tức hành động.
Trước mắt đệ tử trong Chích Vô giới vẫn như tung tích không rõ, thậm chí thủ hạ của hắn còn không điều tra ra được bất cứ dấu vết gì để lại, giống như bọn họ đã bốc hơi khỏi nhân gian. Cho nên để ngừa trường hợp xấu nhất, hắn yêu cầu phải mau chóng tìm kiếm một đám đệ tử, dùng để đối phó Thất Vực Đăng Thiên Bảng hơn hai tháng sau.
Hồng Diệp Môn không thể một người lọt vào top một trăm cũng không có!
Đi tới trước hàn đàm, hắn lập tức sai người thông báo thu người.
“Bắt đầu từ ngày hôm nay, Hồng Diệp Môn mở rộng thu đệ tử, cho đến khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu! Thiên tài có ý định tranh tài Thất Vực Đăng Thiên Bảng, nhập môn thì có thể tu hành mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, môn chủ Hồng Diệp Môn tự mình chỉ đạo, bảo đảm vào top năm mươi Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực!”
Khi Lặc Khánh nói những lời này cho tên đệ tử nội môn thủ bên hàn đàm nghe, tên đệ tử nội môn đó ngẩn ra một hồi lâu.
Nhập môn thì có thể tu luyện mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm!
Môn chủ tự mình chỉ điểm!
Bảo đảm lọt top năm mươi Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực!
Từng sự kiện, nghe mà rợn cả người.
“Ngẩn ra đó làm gì?”
Lặc Khánh răn dạy một tiếng, hắn mới tỉnh táo lại sau cơn kinh ngạc.
Sau đó, Lặc Khánh còn nói thêm: “Cuối cùng thêm một câu, người nhập môn, môn chủ Hồng Diệp Môn sẽ tự mình chọn người ưu tú thu làm đệ tử!”
Tên đệ tử nội môn đó lại cả kinh, cho đến khi Lặc Khánh rời đi mà hắn vẫn còn đắm chìm trong biển kinh hãi không thoát ra được, vốn đã thấy được bờ nhưng lại bị một đợt sóng to đánh đi! Vòng đi vòng lại, trước sau không thể tránh thoát được.
Sau khi phát thông báo, hắn vội vàng chạy đi nói chuyện này lại cho bằng hữu của mình, chia sẻ kinh ngạc trong lòng.
Kế tiếp thì đương nhiên là một truyền mười, mười truyền trăm!
Phúc lợi thu người lần này của Hồng Diệp Môn ngàn năm chưa từng xuất hiện.
Chỉ nói chuyện môn chủ Hồng Diệp Môn thu đệ tử thì đó giờ vẫn là không phải là cường giả Địa Vô Cấm thì không thu!
Bởi vì môn chủ là thượng cảnh, khinh thường chỉ điểm người tu hành dưới Địa Vô Cấm, chỉ điểm người dưới Địa Vô Cấm chỉ làm chậm trễ thời gian.
Cùng lúc đó, thông báo truyền tới Bích Uyên Đàm, truyền tới tất cả địa bàn của Hồng Diệp Môn.
Tin tức Hồng Diệp Môn thu người lập tức quấy lên phong vân ở gần nửa cái Hồng Vực!
Khi những thế lực phụ thuộc Hồng Diệp Môn đó nhận được thông báo này thì lập tức thông báo chuyện này khắp nơi, hơn nữa còn phát động số lượng lớn nhân thủ nhanh chóng truyền bá chuyện này. Trong khoảng thời gian ngắn, ai cũng biết, Hồng Diệp Môn ra tay với Bất Hủ Tông rồi.
Tuy rằng bởi vì Thất Vực Đăng Thiên Bảng mà chưa thể lập tức phản công Bất Hủ Tông, nhưng vẫn nghĩ ra cách đối phó với kế hoạch lớn thu người của Bất Hủ Tông.
Bất Hủ Tông bảo đảm top một trăm ở Hồng Vực?
Vậy thì Hồng Diệp Môn bảo đảm top năm mươi Hồng Vực!
Top năm mươi có sức hơn top một trăm nhiều.
Thật ra thì phải nói là cho dù chỉ tiến thêm một hạng trong Thất Vực Đăng Thiên Bảng thì cũng có ý nghĩa trọng đại, hạng trước vĩnh viễn nặng hơn hạng sau mấy lần!
Bởi vì Hồng Vực có quá nhiều người, thiên kiêu có thể tham dự Thất Vực Đăng Thiên Bảng cũng rất nhiều, cho nên lên bảng cũng không phải chuyện dễ.
Phải biết rằng, mỗi một người lên bảng đều là thiên tài vạn trong có một.
“Lần này náo nhiệt rồi.”
“Chậc chậc, Bất Hủ Tông thu người, Hồng Diệp Môn cũng thu người, hơn nữa Hồng Diệp Môn bảo đảm có thể lọt top năm mươi ở Hồng Vực, những thiên tài đó hẳn là đều chạy tới Hồng Diệp Môn.”
“Đương nhiên là vậy rồi. Các ngươi không nghe nói vào Hồng Diệp Môn thì còn có thể tu hành mạch thuật trấn phái sao? Mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, cái này ai không động lòng? Cho dù là cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh cao cao tại thượng thì bọn họ tuyệt đối cũng sẽ muốn gia nhập Hồng Diệp Môn! Chứ đừng nói chi là nhập môn thì còn được môn chủ Hồng Diệp Môn tự mình chỉ điểm tu hành...”
Mọi người điên cuồng bàn tán chuyện Hồng Diệp Môn thu đệ tử, cũng bàn tán lời hứa hẹn của Hồng Diệp Môn, đồng thời còn lấy Bất Hủ Tông ra so sánh.
So sánh qua lại, có vẻ như Bất Hủ Tông kém hơn không ít.
...
Bất Hủ Tông.
Ôn Bình đứng ở ngoài cửa Đệ Ngũ Thế Giới, nhìn kiến trúc mới của Bất Hủ Tông trước mặt, khóe miệng nở một nụ cười sâu xa.
Kiến trúc quý giá nhất hiện nay ở Bất Hủ Tông đã xây dựng xong!
Tổng cộng tiêu hao hai vạn danh vọng!
Hai vạn danh vọng này, nếu đổi thành Càn Khôn Lôi thì có thể đổi hai mươi viên!
Hai mươi viên Càn Khôn Lôi, đoán chừng có thể dùng để giết sáu mươi đến một trăm kẻ địch Địa Vô Cấm Hạ Cảnh.
Nếu lợi dụng thích đáng thì trung cảnh cũng có thể giết.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không đau lòng với con số tiêu hao lớn như thế này, bởi vì đây là một tồn tại đặc thù thoát ly khỏi Thời Gian Chi Hải, ở Đệ Ngũ Thế Giới, thời gian là thứ rẻ tiền, bởi vì có thể khống chế được thời gian, gọi là —— Thời Gian Gia Tốc!