Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1003 - 【Vip】 Bất Hủ Tông Đang Lừa Gạt? (2)

【VIP】 Bất Hủ Tông đang lừa gạt? (2) 【VIP】 Bất Hủ Tông đang lừa gạt? (2)

Đây là trung tâm của kế hoạch lần này của Ôn Bình!

Có thể đưa tám mươi người đi vào top một trăm ở Hồng Vực hay không thì phải xem nó.

“Đi. Đi vào xem thử!” Ôn Bình bước vào cánh cửa bằng đồng thau của Đệ Ngũ Thế Giới, đi qua một khu vực màu trắng trống rỗng, cuối cùng đứng ở một vùng thế giới khác.

Những chỗ mà ánh mắt có thể thấy được thì đều là những hình ảnh không ngừng chuyển động, đều là dáng vẻ của Ôn Bình.

Có Ôn Bình đang ở Thương Ngô Thành làm thành chủ.

Có Ôn Bình đang ngự kiếm phi hành trong vũ trụ.

Có Ôn Bình đang bị cướp bóc.

Từng cảnh tượng này xẹt qua trước mắt Ôn Bình, hơn nữa Ôn Bình còn thấy được địa cầu, thấy được hắn đang học cấp ba, đang làm việc và đang năm ở trên giường bệnh.

Hệ thống giải thích: “Những gì mà kí chủ chứng kiến đều là quỹ đạo nhân sinh ở Đệ Ngũ Thế Giới, mỗi một cái quỹ đạo đều là cả đời một người. Giống như kí chủ nhìn thấy, ở đây có vô số quỹ đạo, nhưng mà có thể nói là chúng nó tồn tại, cũng có thể nói là chúng nó không tồn tại. Nếu kí chủ là thành chủ Thương Ngô Thành thì hình ảnh mà kí chủ thấy chính là tồn tại. Nếu không phải thành chủ Thương Ngô Thành thì hình ảnh quỹ đạo nhân sinh đó không tồn tại. Mà một đời của kí chủ nằm trong quỹ đạo vô hạn này, chỉ cần tìm ra quỹ đạo đó thì kí chủ có thể nhìn thấy tương lai của mình, cũng có thể nhìn thấy được vô hạn khả năng ở tương lai, sau đó có thể vận dụng nó để thao tác thời gian!”

“Nhìn thấy tương lai? Lợi hại.” Ôn Bình trầm tư một hồi, nhưng mà cũng không miệt mài theo đuổi, hắn không cần biết nguyên lý vận hành của Đệ Ngũ Thế Giới, bởi vì hắn cũng không phải nhà khoa học: “Vậy thì quỹ đạo thật sự thuộc về ta ở đâu? Ta phải tìm nó như thế nào?”

Hệ thống trả lời: “Thành viên trong tông môn trả điểm nhiệm vụ. Tông chủ trả danh vọng, sau đó hệ thống sẽ thay mặt tìm kiếm khả năng mà bây giờ kí chủ khác vọng nhất, hoàn mỹ nhất.”

“Ta khát vọng nhất, hoàn mỹ nhất? Vậy thì phải tốn bao nhiêu điểm nhiệm vụ?”

“Phải xem người sử dụng lựa chọn như thế nào, nếu quỹ đạo nhân sinh là tương lai mươi năm thì chỉ cần một trăm điểm nhiệm vụ. Nếu quỹ đạo nhân sinh là một trăm năm thì là một ngàn điểm nhiệm vụ. Với kí chủ thì là một trăm danh vọng và một ngàn danh vọng.”

“Mắc như vậy... vậy thì ta chọn mười năm trước!”

“Đã tìm được quỹ đạo nhân sinh của kí chủ!”

Vừa dứt lời, trước mắt Ôn Bình xuất hiện một hình ảnh.

Hắn đang ở Thính Vũ Các!

Trong hình ảnh, hắn đang ngồi xếp bằng bên cạnh Địa Đạo Thanh Liên, vẫn không nhúc nhích, tu luyện Địa Đạo Thanh Liên Thể!

Thoáng cái chính là mười năm!

Mười năm cũng chưa rời khỏi Thính Vũ Các, cho đến khi tu luyện Địa Đạo Thanh Liên Thể đến nhập môn.

Đúng là thứ mà hắn khát vọng nhất!

Trước mắt hắn mong muốn tu luyện thành Địa Đạo Thanh Liên Thể nhất, còn tăng cảnh giới lên thì hắn cũng không có mong cầu mảnh liệt như vậy.

Nhưng mà nhìn thấy mười năm mới nhập môn, Ôn Bình cực kỳ nghi hoặc, hoàn mỹ ở chỗ nào? Không phải nói hoàn mỹ nhất sao?

“Mười năm sau, sao ta mới nhập môn Địa Đạo Thanh Liên Thể?”

Một cái linh thể mà tu luyện mất mười năm, hoàn mỹ chỗ nào?

“Đây là quá trình tu luyện hoàn mỹ nhất của kí chủ, quá trình không hoàn mỹ là thất bại, đi đường vòng, thậm chí tiêu tốn vài thập niên hoặc hơn trăm năm mới tu luyện thành công. Bởi vì lực lượng của Địa Đạo Thanh Liên Thể có thể đả thông hai cái thế giới, cho nên tu luyện mười năm nhập môn đã là tốt nhất, hơn nữa còn là hoàn mỹ nhất.”

“Bây giờ ta nên làm như thế nào?” Ôn Bình cũng chấp nhận kết quả này, suy cho cùng thì Địa Đạo Thanh Liên Thể cũng không giống bình thường.

Có thể đả thông thế giới này với địa ngục vong linh, loại thể chất siêu phàm này, nếu có thể tu luyện thành công một cách vô cùng đơn giản thì sao được?

Nhưng mà phải làm như thế nào mới có thể thao tác thời gian?

Đệ Ngũ Thế Giới không phải là loại hình kiến trúc thời gian gia tốc sao?

Hệ thống trả lời: “Kí chủ chỉ cần đi vào trong hình ảnh này, dựa theo quỹ đạo nhân sinh trong hình ảnh làm lại một lần, mười năm sau, Địa Đạo Thanh Liên Thể có thể tiểu thành! Mà ở thế giới bên ngoài chỉ trải qua mười ngày thôi. Tương ứng, nếu thời gian của quỹ đạo nhân sinh là một trăm năm, kí chủ đi vào trong đó thì bên ngoài sẽ qua một trăm ngày!”

“Ta đã hiểu!”

Ôn Bình bừng tỉnh.

Không uổng hai vạn danh vọng!

Không chờ Ôn Bình cao hứng xong, hệ thống lại nói: “Đệ Ngũ Thế Giới, đệ tử tông môn, trưởng lão tông môn mỗi tháng chỉ có thể sử dụng một lần.”

“Hà khắc như vậy?”

Ôn Bình suy nghĩ lại, có thể gia tốc mươi năm, một trăm năm, sau đó để cho ngươi tiếp cận với kết quả hoàn mỹ nhất, mỗi tháng sử dụng một lần hình như cũng không tồi rồi.

Mỗi tháng tốn một phần ba thời gian gia tốc trăm năm, ngu sao không làm?

Ôn Bình đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: “Có phải ta có thể trực tiếp gia tốc quá trình tu luyện? Trực tiếp nhận lấy cảnh giới của trăm năm sau?”

Hệ thống trả lời: “Trước mắt Đệ Ngũ Thế Giới chỉ cho phép đi vào quỹ đạo nhân sinh để tu luyện mạch thuật, tu luyện pháp thuật, ma pháp và tu luyện linh thể. Hơn nữa hạn mức cao nhất khi tu luyện mạch thuật là Địa cấp thượng phẩm, hạn mức cao nhất khi ma pháp là ma pháp cấm kỵ tứ giai.”

“Ta biết ngay mà, nếu có thể gia tốc trăm năm tu hành thì chẳng phải là vô địch rồi sao.” Ôn Bình tự nhận hai vạn danh vọng thì hẳn là không kiến tạo được kiến trúc trâu bò như vậy.

Có lẽ hai trăm vạn thì có thể.

Đương nhiên, có lẽ cũng không thể.

“Nếu cũng tới rồi, vậy thì đi vào tu luyện một phen.” Ôn Bình nói, đi tới hình ảnh quỹ đạo nhân sinh trước mắt.

Sau khi đi vào thì hắn xuất hiện trong Thính Vũ Các.

Lẳng lặng tu hành!

Nhoáng cái đã mấy năm!

...

Sảnh nhiệm vụ tông môn.

Bình Luận (0)
Comment