Đã qua nhiều ngày, có mười mấy người lục tục thông qua Sư Đạo Mê Cục vào tông, cộng thêm hai mươi người lúc đầu thì bây giờ tổng cộng có ba mươi hai người.
Đa số mọi người đều ôm khao khát đi vào Bất Hủ Tông, nhưng mà lại được thông báo là phải không ngừng làm nhiệm vụ, cho đến khi tích lũy đủ một trăm điểm nhiệm vụ tông môn.
Tuy rằng có người sẽ nghi ngờ nhưng mà nghe nói nếu nghi ngờ thì có thể lùi tông thì những nghi ngờ đó hoàn toàn tiêu tán.
Không tin thì đừng tới Bất Hủ Tông.
Chỉ đơn giản như vậy!
Diệp Vũ Mai là người vào tông trước nhất, mấy ngày nay không ngừng làm nhiệm vụ tông môn, trước mắt đã tích cóp tới hơn tám mươi điểm nhiệm vụ tông môn.
“Sắp được một trăm rồi.”
Sau khi Diệp Vũ Mai từ sảnh nhiệm vụ tông môn đi ra, đưa mắt nhìn điểm nhiệm vụ tông môn trên lệnh bài tông môn, tươi cười thỏa mãn.
Những đệ tử mới tới cũng lục tục ra vào sảnh nhiệm vụ tông môn, nhận được nhiệm vụ thì đi hoàn thành.
Có nhiệm vụ thì có thể hoàn thành ở trong tông.
Có nhiệm vụ phải ra khỏi tông mới làm được.
Khi Diệp Vũ Mai ra khỏi tông, trên đường gặp một ít đệ tử mới vào tông và Dương Nhạc Nhạc.
Dương Nhạc Nhạc ấn tượng rất sâu với sư muội mới vẫn luôn cố gắng làm nhiệm vụ tông môn này, cho nên nhìn thấy thì ngăn lại dò hỏi: “Diệp sư muội, tích cóp được bao nhiêu rồi?”
“Dương sư huynh!”
Diệp Vũ Mai vội vàng đáp lại.
Sau đó mới trả lời: “Hơn tám mươi, hôm nay nhận được một cái nhiệm vụ phần thưởng là hai mươi điểm nhiệm vụ, làm xong là đủ rồi.”
“Không tệ!” Dương Nhạc Nhạc tán thưởng một câu, rất có phong phạm đại sư huynh.
Diệp Vũ Mai vốn định cáo từ, nhưng lại nhịn không được hỏi: “Dương sư huynh, nếu ta tích cóp đủ một trăm điểm nhiệm vụ tông môn thì tiếp theo phải làm gì?”
Diệp Vũ Mai thử hỏi.
Dương Nhạc Nhạc cười nói: “Diệp sư muội chỉ lo hưởng thụ những ngày tiếp theo là được, bởi vì cuộc sống mới sẽ bắt đầu sau khi hoàn thành nhiệm vụ!”
Đồng thời, Dương Nhạc Nhạc cũng dùng ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn những đệ tử mới vào tông xung quanh, đồng thời cũng lặp lại lời này với bọn họ.
Chúng đệ tử cái hiểu cái không gật đầu, trên mặt tràn đầy vui sướng.
Mấy ngày nay bọn họ tuy không thể tu hành nhưng cũng có hiểu biết nhất định về Bất Hủ Tông.
Ngự Kiếm Thuật!
Khống chế ngọn lửa!
Khống chế hàn băng!
Điều khiển gió lốc!
Những thủ đoạn này có thể dễ dàng học được ở Bất Hủ Tông, nhưng những thứ có thể dễ dàng học được này lại hiếm thấy ở bên ngoài.
Tưởng tượng đến chỉ cần tích cóp đủ một trăm điểm nhiệm vụ tông môn thì có thể bắt đầu học tập mấy thứ đó, bọn họ cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Hàn huyên thêm vài câu, Diệp Vũ Mai từ truyền tống trận rời khỏi tông môn.
Đáp xuống Bích Uyên Đàm!
Nhiệm vụ tông môn: Tìm được thiên tài địa bảo Vô Sắc Thạch mà Tử Nhiên trưởng lão cần trong Bích Uyên Đàm.
Vô Sắc Thạch, chỉ có ở Bích Uyên Đàm!
Ở sâu trong trăm trượng trong Bích Uyên Đàm!
Tìm được chúng nó cũng không phải là một chuyện đơn giản, bởi vì nó đúng là không có màu sắc.
Nó ở gần thứ gì thì sẽ có màu của thứ đó, mắt thường rất khó phân biệt.
Nhưng cảm giác thì có thể phân biệt rõ ràng ra Vô Sắc Thạch, nhưng nếu phóng thích cảm giác thì sẽ kinh động yêu vật dưới Bích Uyên Đàm.
Dưới Bích Uyên Đàm cũng có không ít yêu vật!
Trong đó không thiếu Yêu Thần!
Ngay lúc Diệp Vũ Mai chuẩn bị vào nước thì cách đó không xa đột nhiên có người gọi nàng lại.
“Diệp Vũ Mai!”
Diệp Vũ Mai lập tức quay đầu lại.
Đám người đó kinh ngạc cảm thán, nói: “Đúng là ngươi?”
“Không phải người Diệp gia nói ngươi xông qua Sư Đạo Mê Cục, bây giờ là đệ tử Bất Hủ Tông sao? Sao ngươi còn ở đây?”
Diệp Vũ Mai nhìn những bằng hữu ngày xưa, nở một nụ cười xán lạn, cũng không gạt, thẳng thắn nói: “Nhận một nhiệm vụ tông môn, cho nên muốn đi xuống lấy mấy viên Vô Sắc Thạch.”
“Lúc này mà ngươi còn nhận nhiệm vụ tông môn gì nữa, còn hơn hai tháng nữa là Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ bắt đầu rồi, ngươi cũng rảnh quá.”
“Diệp tỷ, ngươi may mắn hơn chúng ta, vào Bất Hủ Tông. Cho nên phải quý trọng thời gian, sắp tới Thất Vực Đăng Thiên Bảng. Chúng ta còn đang chờ ngươi đi vào top một trăm đây!”
Mấy người tận tình khuyên bảo Diệp Vũ Mai.
Diệp Vũ Mai bất đắc dĩ cười, biết những người này hiểu lầm nguyên nhân mình làm nhiệm vụ, sau đó nói: “Phải nói với các ngươi như thế nào đây? Đệ tử vào tông chúng ta đều như nhau, vào tông thì bắt đầu nhận nhiệm vụ, tích góp điểm nhiệm vụ, bởi vì trong tông môn có rất nhiều chỗ tu luyện đều cần có điểm nhiệm vụ mới có thể đi vào. Hắc hắc, ta liên tục làm bảy tám ngày, lập tức sẽ tích cóp đủ điểm nhiệm vụ tông môn. Lấy được Vô Sắc Thạch là ta có thể bắt đầu tu luyện, đến lúc đó các ngươi chờ xem ta tỏa sáng vạn trượng ở Thất Vực Đăng Thiên Bảng đi!”
Diệp Vũ Mai cười nhìn các bằng hữu của mình, hàn huyên vài câu nữa, sau đó từ biệt bọn họ, một mình nhảy vào trong Bích Uyên Đàm.
Vì tránh cho kinh động Yêu tộc, Diệp Vũ Mai vẫn luôn giới hạn cảm giác trong phạm vi mười trượng, như vậy thì có thể tìm kiếm Vô Sắc Thạch trong Bích Uyên Đàm, lại không kinh động yêu vật.
Đương nhiên, mọi chuyện vĩnh viễn không thể thuận lợi như vậy được!
Khi cảm giác được viên Vô Sắc Thạch thứ nhất thì Diệp Vũ Mai gặp được một con yêu vật Trấn Nhạc Cảnh, cũng may nó đã bị thương, tuy rằng Diệp Vũ Mai mạo hiểm lấy được nhưng cũng thuận lợi trốn ra Bích Uyên Đàm, không có chết dưới móng vuốt của yêu vật.
Cầm Vô Sắc Thạch, Diệp Vũ Mai lập tức bay về tông môn.
Không nghĩ tới lúc này, chuyện Diệp Vũ Mai bắt đầu lan truyền ra.
“Nói cho các ngươi biết, thật ra thì vào Bất Hủ Tông cũng không thể lập tức tu luyện ngay, ngươi cho rằng ở Bất Hủ Tông thì tu luyện miễn phí sao? Cái gì cũng phải có điểm nhiệm vụ tông môn, ngươi không có điểm nhiệm vụ thì không thể tu luyện. Bằng hữu của ta Diệp Vũ Mai, vào Bất Hủ Tông thì đã sao? Bảy tám ngày mà vẫn còn làm nhiệm vụ tông môn. Mắt thấy Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp bắt đầu rồi mà còn chưa có tích cóp đủ điểm nhiệm vụ tông môn để tu luyện. Ta xem Bất Hủ Tông này đang gạt người ta, ba tháng bồi dưỡng ra top một trăm Hồng Vực vốn đã không thể tưởng tượng nổi rồi, bây giờ bọn họ lại còn lãng phí thời gian làm nhiệm vụ tông môn.”