Bạch!
Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang màu xanh lam nhanh chóng cao lướt qua biển hồng diệp, lóe lên chỗ ngực Đao Ma. Trong thời gian thật ngắn, nó để lại một cái vết thương không sâu không cạn, đánh cho Đao Ma trở tay không kịp.
Ngay sau đó chính là đạo kiếm quang thứ hai, thứ ba theo nhau mà đến. Đạo kiếm quang thứ hai Đao Ma còn chưa kịp ngăn cản, chỉ đỡ được đạo thứ ba và những đạo sau đó, đến đạo thứ năm thì Đao Ma không cản kịp, kiếm quang lại để lại một cái vết thương không nhỏ trên bả vai.
Nhưng mà dưới Thánh Quang Chiếu Diệu, ba cái vết thương này khép lại như cũ trong vòng mấy hơi, một vết sẹo cũng không có.
Nếu không phải trên đó còn dính máu tươi thì ai biết được chỗ đó từng bị thương?
Nhưng sau khi thấy máu thì Đao Ma như biến thành một người khác.
“Diệp Vu Bình, ngươi khiến cho ta rất hưng phấn.”
Dứt lời, Đao Ma đưa đầu ngón tay chấm một chút máu trên ngực, đưa lên liếm láp. Hai mắt hơi khép lại, dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ. Khi mở mắt ra lại thì đôi mắt đã biến thành màu đỏ tươi, nụ cười nơi khóe miệng cũng trở nên cực kỳ dữ tợn.
Thời khắc này, Đao Ma giống như một con thú vương phát điên. Máu tươi khiến cho hắn điên cuồng, trở thành Đao Ma chân chính.
Bạch!
Đột ngột, Đao Ma cũng hóa thành ánh đao màu đen xuyên qua biển hồng diệp, đồng thời không ngừng và vào kiếm quang.
Mỗi một lần va chạm đều khiến cho biển hồng diệp sôi trào.
Sau trăm lần, Không Gian Phong Tỏa ầm ầm tan rã, hồng diệp đầy trời lập tức trải rộng ra, trong nháy mắt đã che đậy hơn phân nửa vùng trời Tiễn Thủy Thành, khiến cho người ta cảm thấy như mây đỏ che thành. Người trong Tiễn Thủy Thành ngước nhìn một màn này, kinh ngạc không khép miệng lại được.
Những cường giả Địa Vô Cấm đó, mặc dù bọn họ trải qua nhiều chuyện, nhưng khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì vẫn không nhịn được mà kinh hãi không thôi.
“Ai sẽ thắng?”
“Đao Ma hay là Diệp Vu Bình.”
Lúc này, tất cả mọi người đều tò mò muốn biết kết quả sẽ như thế nào.
Trong lúc hai người triền đấu thì Lucifer đã đuổi kịp Cửu Sinh Cửu Tử Điểu, là Yêu Thần Dực tộc, Cửu Sinh Cửu Tử Điểu mẫn cảm với cường giả hơn nhân loại nhiều. Mặc dù Lucifer không có động thủ nhưng khí tức của hắn khiến cho nó vô cùng lo sợ.
Trong khoảnh khắc khi bị Lucifer đuổi kịp, Cửu Sinh Cửu Tử Điểu cúi đầu đứng trên không, nó từ bỏ chống cự.
Đương nhiên, như vậy cũng không phải là đầu hàng.
Mà là nó không sợ chết!
Sau khi chết thì nó sẽ trùng sinh ở một chỗ khác.
Những năm gần đây, nó chết tổng cộng năm lần, cho dù thêm lần này nữa thì mới sáu lần thôi!
Nó vẫn còn chết được!
Nếu như lần này nó chết!
Còn ba lần nữa!
Nó hoàn toàn không sợ!
Đương nhiên Lucifer cũng không có nương tay, như sao chổi xẹt qua trời cao, xuyên thủng thân thể Cửu Sinh Cửu Tử Điểu.
Khi ánh sáng thánh khiết chiếu lên thân thể của Cửu Sinh Cửu Tử Điểu, Cửu Sinh Cửu Tử Điểu bỗng trở nên vô cùng kinh hoảng, bởi vì thân thể và linh hồn của của nó đều đang bị đốt cháy. Không có phát động cơ hội trùng sinh mà là bị hủy diệt dưới thánh quang chiếu rọi, cuối cùng hóa thành tro tàn!
Như vậy cũng đồng nghĩa với Cửu Sinh Cửu Tử Điểu không thể nào trùng sinh được nữa!
Làm xong tất cả những chuyện này, Lucifer thong dong rời đi.
Đối với người đã khống chế sinh tử vô số tuế nguyệt như Lucifer thì chút thủ đoạn nhỏ như trùng sinh này hoàn toàn không đáng giá nhắc tới. Trùng sinh về cơ bản chính là linh hồn bất diệt, thể xác tái tạo lại. Nhưng hắn thánh quang của thiên sứ hắn có thể trực tiếp hủy diệt linh hồn, cho nên hoàn toàn không có chuyện sẽ trùng sinh lại.
Đây cũng là nguyên nhân sao hắn có thể hùng bá một phương ở địa ngục vong linh, nếu không, đối với những sinh vật vong linh bất tử bất diệt địa ngục vong linh, không tử vong thì chúng đâu sợ gì? Nếu không sợ thì chúng đâu thần phục hắn, hắn đâu thành chúa tể một phương trong địa ngục vong linh?
Bá ——
Lucifer người khoác thánh quang, truy đuổi Tam Tuyệt và Tà Nguyệt Cơ.
...
Vào lúc này, chiến đấu giữa Đao Ma và Diệp Vu Bình đi vào giai đoạn quyết liệt, hai người va chạm càng ngày càng kịch liệt.
Bởi vì tiên nhân đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Những sóng mạch khí từ trên trời giáng xuống xông vào Tiễn Thủy Thành, tựa như là gió bão thổi qua, đưa vô số phòng ốc và mọi người vào vực sâu hủy diệt.
Còn phòng đấu giá, nó được Nhất Kiếm và Diệp Vô Hoan hợp nhau bảo vệ, nên không có bị mạch khí trùng kích hủy diệt.
Dù sao vẫn còn chín cái Tuyền Qua Đồ chưa có bán!
Trên phi thuyền, Trần Hiết nhìn chiến đấu phía xa, kinh hãi nói: “Đao Ma trưởng lão đúng là điên cuồng, Diệp Vu Bình có Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ tăng phúc, còn có vũ khí mạnh mẽ do Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, nhưng vẫn không thể chiếm thượng phong. Đao Ma trưởng lão có ma pháp phụ trợ tam giai, phải nói là như hổ thêm cánh!”
Hắn thấy Thánh Quang Chiếu Diệu như là nguồn suối lực lượng của Đao Ma, chỉ cần vẫn còn phóng ra Thánh Quang Chiếu Diệu được thì linh thể của Đao Ma sẽ không bị thương.
Ngược lại, linh thể của Diệp Vu Bình đang từ từ tổn thương, muốn kéo dài thời gian phóng thích mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm thì khác gì mơ tưởng viễn vông.
Nói cách khác, Đao Ma có hai cái mạng, thậm chí mấy cái mạng.
Diệp Vu Bình chỉ có một cái!
Liều mạng, Đao Ma hoàn toàn không sợ.
Vừa nghĩ tới đó, Trần Hiết vui vẻ, lúc này lớn tiếng khen hay.
Ôn Bình ở bên cạnh bình tĩnh nói tiếp: “Trần trưởng lão, ngươi nghĩ Diệp Vu Bình quá đơn giản.”
“Tông chủ... chẳng lẽ Diệp Vu Bình còn có chuẩn bị ở sau? Không phải là là ngay cả mạch thuật trấn phái mà nàng cũng dùng ra rồi sao?” Biểu cảm trên mặt Trần Hiết chậm rãi cứng lại.
Ôn Bình nhìn về phía trung tâm chiến đấu, nói: “Hồng Diệp Môn, dù sao cũng là một tông môn có nội tình mấy ngàn năm. Người đứng đầu nó, nếu chỉ có chút thủ đoạn như thế thì sợ là đã chết trong tay Hiên Đình Các và Âm Dương gia từ lâu rồi. Phải biết, lần Mộc Long ra tay gần nhất là ngàn năm trước. Ngàn năm mà Mộc Long không ra tay, như vậy có phải là có thể hiểu thành môn chủ Hồng Diệp Môn đã mạnh mẽ đến mức không cần Mộc Long hỗ trợ không.”