Dù sao chỉ cần cho Diệp Vu Bình thời gian thì Diệp Vu Bình có thể chân chính trở thành nửa bước Thiên Vô Cấm, có được sức mạnh hàng đầu ở Hồng Vực.
Còn Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, dù cho Bất Hủ Tông lại đột nhiên xuất hiện mấy người như vậy nữa thì cũng không đủ cho Diệp Vu Bình giết!
Hồng Diệp Môn vẫn còn chuyển cơ khi phân tranh với Bất Hủ Tông!
Ngay lúc đó, Ôn Bình cầm dù lên quan sát vài lần, sau đó quay người nói với Trần Hiết: “Trần trưởng lão, tiếp tục buổi đấu giá.”
Trần Hiết vội vàng gật đầu, sau đó khi phi thuyền đáp xuống đất thì dẫn đám người Thủy Nguyệt đi theo Ôn Bình vào phòng đấu giá.
Khi mấy người Ôn Bình đi vào phòng đấu giá, Diệp Vô Hoan tràn đầy phấn khởi đứng giữa không trung, hô to với mọi người xung quanh: “Kẻ nhiễu loạn buổi đấu giá đã được diệt trừ, hoan nghênh các vị tiền bối, các vị tông chủ, tộc trưởng tiếp tục cạnh tranh Tuyền Qua Đồ! Nếu như có người còn dám quấy rỗi nửa thì kết cục sẽ giống như Thiên Quân đó!”
Nói xong.
Tiếp tục tiến hành đấu giá!
Trên trời cao.
Diệp Vu Bình cuốn lấy hồng diệp hóa thành kinh hồng nhanh chóng bay đi. Thỉnh thoảng cao thỉnh thoảng thấp, vì tránh né ánh mắt Đao Ma. Thỉnh thoảng bay vào núi, thỉnh thoảng bay vào sông, khi quay đầu lại thì không biết đã rời khỏi Bích Uyên Đàm bao xa.
Quang minh?
Hôm nay, nàng nhớ kỹ cái tên này!
Chờ khi nàng về Hồng Diệp Môn, leo lên nửa bước Thiên Vô Cấm, nàng sẽ tự tay bóp tắt quang minh, sẽ bẻ gãy gậy nhỏ trong tay Đao Ma!
Thù mới thêm hận cũ, sau này sẽ cùng báo!
Bá ——
Một đạo bạch quang trắng đen xen kẽ bỗng nhiên vượt qua Diệp Vu Bình, khiến cho thần kinh vốn căng cứng của Diệp Vu Bình đứt phựt trong nháy mắt.
Hoàn toàn không cần biết thứ gì xuất hiện, đưa tay phóng ra vô số hồng diệp đánh tới, muốn diệt sát nó.
Nhưng mà nàng lại thấy được quang minh!
Quang minh xen kẽ trong khe hở của hồng diệp bắn ra, khiến cho hồng diệp trở nên giống như là một cái đám mây đỏ lớn mọc đây gai trắng.
“Sao lại như vậy?”
Sao Diệp Vu Bình lại không biết người đến là ai được.
Nhưng mà giờ phút này nàng đã không kịp kinh ngạc nữa, cũng không kịp quan tâm tại sao tốc độ phi hành của Đao Ma lại nhanh như vậy.
Quay đầu trốn!
Đổi một hướng, tiếp tục trốn!
Oanh ——
Biển hồng diệp sau lưng ầm ầm nổ tung, một ánh sáng đạo trắng đen xen kẽ bắn ra, đồng thời nhanh chóng lướt qua bên cạnh nàng.
Diệp Vu Bình không hề nghĩ ngợi, quay đầu đổi một hướng khác.
Nhưng mà kết quả vẫn là Đao Ma rất dễ dàng đuổi kịp nàng.
Thời khắc này, Đao Ma như là âm hồn bất tán, cho dù nàng trốn như thế nào, trốn hướng nào thì đều sẽ lập tức đuổi theo.
“Diệp Vu Bình, ngươi cảm thấy mình chạy nhanh hơn ánh sáng sao?” Giọng Đao Ma vọng đến, khiến cho Diệp Vu Bình dừng bước.
Nàng không trốn!
Diệp Vu Bình cắn răng, hung tợn nhìn chằm chằm Đao Ma đứng ở trước mình không đủ mười trượng, sau đó trầm giọng hỏi: “Đao Ma, nếu Diệp Vu Bình ta muốn đồng quy vu tận với ngươi, ngươi có biết được mình có tỉ lệ sóng sót không?”
Đao Ma cầm trường đao trắng đen xen kẽ trong tay, đứng đó, một đôi mắt một đen một trắng đáp lại ánh mắt bất thiện của Diệp Vu Bình, sau đó nói: “Vậy ngươi cảm thấy sau khi ngươi chết, Hồng Diệp Môn có thể tồn tại không? Nó sẽ giống như Lăng Tiêu Kiếm Phái hay không. Phù một cái... tiêu tán theo gió...”
Diệp Vu Bình cười gằn, nói: “Vậy ngươi cảm thấy Vực Chủ có giết người của Bất Hủ Tông các ngươi không? Đao Ma, hẳn là ngươi cũng biết Vực Chủ mạnh mẽ cỡ nào!”
“Hỏi tới hỏi lui như vậy, thật không có ý nghĩa.” Đao Ma chậm rãi nâng đao trong tay lên, đứng cách mười trượng, thi triển Thánh Quang Hàng Lâm lần nữa.
Vô số đao khí thánh khiết giống như mưa to hạ xuống, khiến cho Diệp Vu Bình liên tục bại lui, dùng hết lực lượng cuối cùng phóng thích mạch thuật phòng ngự. Nhưng mà lực lượng linh thể của nàng còn thừa không nhiều, tiếp tục đánh tiếp tục thì kết quả chắc chắn là tử vong.
Vừa đối mặt, mạch thuật Địa cấp thượng phẩm mà Diệp Vu Bình phóng ra bị đánh tan ngay lập tức, đồng thời linh thể của nàng cũng bị thương ba thành!
Dưới thánh quang đao khí liên tục không ngừng công kích, Diệp Vu Bình tiếp tục ngoan cố chống lại, linh thể lại bị thương, cuối cùng linh thể bị thương tới chín thành!
Thời khắc này, nếu Diệp Vu Bình muốn phóng ra mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, sợ là kẻ địch còn chưa có bị thương thì bản thân nàng đã không chịu đựng nổi trước.
Mắt thấy thánh quang đao khí sắp phá vỡ mạch khí hộ thuẫn cuối cùng của mình, Diệp Vu Bình bỗng nhiên cười thảm một tiếng, sau đó thấp giọng lẩm bẩm: “Quả nhiên, thế giới này kỳ diệu như vậy. Lăng Tiêu Kiếm Phái diệt Diệp gia, ta một mình sống sót vùng vẫy ba trăm năm, nhưng cuối cùng vẫn phải chết... phụ thân... mẫu thân... Tiểu Diệp đã để cho hai người đợi lâu rồi!”
Phanh ——
Mạch khí hộ thuẫn vỡ nát.
Vô số thánh quang đao khí bổ trúng người Diệp Vu Bình đang nhắm mắt chờ chết.
...
Tiễn Thủy Thành.
Ôn Bình ngồi trên lầu hai của phòng đấu giá, quan sát buổi đấu giá dưới chân.
Thật ra thì chín cái Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù này chỉ thuộc về trung đẳng trong ao năng lực đặc thù. Nhưng đối với người của thế giới này thì chỉ cần Tuyền Qua Đồ có được năng lực khác thì chẳng khác nào có thêm một loại thủ đoạn, cho dù là năng lực đặc thù gân gà thì cũng cực kỳ quý.
Thủy Nguyệt tay cầm kim chùy, dùng giọng nói to rõ mà thanh thúy hô: “Tấm Tuyền Qua Đồ thứ hai, năng lực đặc thù là nguyền rủa! Nói đơn giản thì chỉ cần công kích của ngươi đánh trúng kẻ địch của ngươi thì có nửa thành cơ hội khiến cho hắn rơi vào trạng thái nguyền rủa. Trong trạng thái nguyền rủa, thực lực của đối phương sẽ vì bị nguyền rủa mà trực tiếp giảm xuống một thành, cũng kéo dài thời gian một nén nhang!”
“Hai trăm ngàn!”
Một tên cường giả Địa Vô Cấm nhanh chóng nhấc tay.
Sau đó lại có một người nhấc tay: “Ba trăm ngàn!”