Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1055 - 【Vip】 Kết Thúc Như Vậy?

【VIP】 Kết thúc như vậy? 【VIP】 Kết thúc như vậy?

Trong tiếng bàn tán của người xem, những thiên kiêu Trấn Nhạc Hạ Cảnh còn lại đó bắt đầu bị Cực Hạn Trọng Áp đưa xuống hoàng tuyền.

Không tới mười hơi, phần dưới Phong Vân Đài đã máu chảy thành sông.

Hơn một ngàn người, không ai sống sót!

Lúc này, vô số người hít một hơi khí lạnh, âm thầm kinh ngạc tán thán Vân Liêu tàn nhẫn.

Mấy trăm năm, chỉ có mình Vân Liêu đồ sát ở đấu bán kết như thế!

Sau khi giết sạch hơn một ngàn người này, Vân Liêu cất đũa phép, bắt đầu đi lên trên đỉnh Phong Vân Đài. Hắn đi lên, chấn động trái tim không biết bao nhiêu người. Bọn họ nhìn Vân Liêu từng bước đi lên, không khỏi bắt đầu hồi hộp theo, giống như mình đang đi trên Phong Vân Đài vậy.

Cực Thiên Phong Tâm thì dứt khoát ngồi xuống, chờ đợi Vân Liêu đến. Bên cạnh Cực Thiên Phong Tâm, hơn mười thiên kiêu đỉnh tiêm của Hồng Diệp Môn hội tụ, tất cả đều là Trấn Nhạc Trung Cảnh. Đều là đệ tử mà Hồng Diệp Môn mới thu trong khoảng thời gian này.

Đội hình như thế, không phải thượng cảnh không thể địch!

Đương nhiên, cũng không phải là thượng cảnh bình thường, nếu là cường giả thượng cảnh bình thường thì sợ là một mình Cực Thiên Phong Tâm là có thể đánh thắng được.

Cùng lúc đó, Vân Liêu cũng nhìn chằm chằm bậc thang Phong Vân Đài, bước chân dần trở nên chậm chạp.

Cảnh tượng này cũng đập vào mắt ngời ngoài, bọn họ cũng bắt đầu nghi ngờ không biết có phải là Vân Liêu sợ hãi hay không.

Cực Thiên Phong Tâm cũng liên tục giễu cợt, sau đó cao giọng nói: “Nếu không có gan thì không cần nói đệ nhất Hồng Vực gì gì đó, ngoan ngoãn đưa đầu qua đây, ta cho ngươi một đao, ngươi cũng dễ dàng lên đường. Đúng là đồ hèn nhát!”

Đương nhiên hắn sẽ không cho rằng Vân Liêu sẽ bị một cái Phong Vân Đài cản bước, người như bọn họ, trèo lên đỉnh Phong Vân Đài đều không thành vấn đề. Cho dù mới bị tiêu hao lực lượng linh thể thì kết quả vẫn như thế.

Bởi vì Phong Vân Đài chỉ dùng để loại bỏ những người có tư chất bình thường, cũng không phải là vì phụ trợ yêu nghiệt bọn họ, cho nên sẽ không khó khăn bao nhiêu.

Nhưng mà, Vân Liêu càng chạy càng chậm.

Thời khắc này Vân Liêu chẳng chỉ nhìn chằm chằm cái bậc thang mà chỉ cần bước lên nó là coi nhưu thông qua đấu bán kết của Phong Vân Đài, khó khăn đi lên.

Cũng may là có Hỏa Linh Chi Thể, đồng thời trong khoảng thời gian này hắn không ngừng ăn Linh Mễ, Hỏa Linh Chi Thể cũng đến cảnh giới tiểu thành.

Dựa theo phỏng đoán của Vân Liêu thì nếu như là linh thể xếp hạng tương đối thấp thì sợ là muốn bước lên bậc thang được tính là thông qua đấu bán kết đó thì ít nhất cũng phải đại thành.

Cũng may là Hỏa Linh Chi Thể của hắn vẫn có xếp hạng rất cao!

Nhưng mà thông qua đấu bán kết đã là cực hạn, trước mắt, lực lượng linh thể của hắn hoàn toàn không đủ để đi lên tiếp.

Dù sao hắn cũng là ma pháp sư.

Không phải linh thể đại sư!

Khi bước lên bậc thang thông qua đấu bán kết, Vân Liêu đặt mông ngồi xuống, xoa xoa mồ hôi trên mặt, sau đó liếc mắt nhìn Cực Thiên Phong Tâm trên đỉnh đầu một cái, bất đắc dĩ cười một tiếng.

“Coi như ngươi mạng lớn.”

Dứt lời, Vân Liêu đứng dậy, đi vào lối ra bên cạnh bậc thang, từ lối ra đi xuống Phong Vân Đài, về tới đồng cỏ phía dưới Phong Vân Đài.

“Thật là thoải mái ——”

Vân Liêu đặt mông ngồi ở trên đồng cỏ, hưởng thụ gió mát quất vào mặt.

Nhưng mà một màn này lại khiến cho vô số người trơn mắt há mồm, cả đám đều kinh ngạc nhìn cảnh này, giống như là nằm mơ cũng không ngờ được.

Chỉ như vậy?

Chỉ như vậy?

Quyết đoán khi nói muốn lấy đệ nhất Hồng Vực đâu?

Cuồng ngạo khi trào phúng toàn bộ Hồng Vực không?

Tàn nhẫn khi tàn sát hơn một ngàn người đâu?

Sao mới bước lên bậc thang thông qua bán kết thì lại xuống rồi?

“Bất Hủ Tông lại nhát như vậy?”

“Không phải đâu, ta còn tưởng là sẽ mãnh liệt lắm, không ngờ lại nhát như vậy. Ngay cả ban thưởng trên cao Phong Vân Đài cũng không cần, chỉ cần thông qua bán kết thì lập tức rời khỏi Phong Vân Đài.”

“Ta chưa từng thấy người nào nhát như thế, oa, quá nhát chứ. Cho dù không đi lên thêm mấy bước nữa, cho dù không đánh với Cực Thiên Phong Tâm thì ít nhất cũng phải thể hiện một chút xíu chứ. Thông qua đấu bán kết thì rút lui, ta rất muốn một quyền nện chết hắn.”

Vô số người bắt đầu trào phúng, thổn thức. Bên phe Hồng Diệp Môn thì há miệng mắng to. Tính cả điện chủ của Cực Sinh Điện cũng không thể tin đc là sẽ xảy ra chuyện như vậy. Chỉ có Vân Liêu thở hổn hển, bắt đầu ổn định hơi thở của mình.

Trên Phong Vân Đài, Cực Thiên Phong Tâm suýt chút nhảy xuống Phong Vân Đài, giận đến lông mày run rẩy.

Lại không dám lên!

Hèn nhát!

“Tranh tài tiếp theo, ta xem ngươi sẽ trốn như thế nào!”

Để lại một câu nói tràn đầy sát ý, Cực Thiên Phong Tâm bắt đầu đi lên.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua, không có bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì, tất cả bên phe Bất Hủ Tông đều thông qua được hết.

Đáng nhắc tới chính là chuyện Vân Liêu sợ trở thành đề tài nói chuyện khi trà dư tửu hậu, vô số người đều cười nhạo Vân Liêu hèn nhát.

Người khác thì muốn leo lên Phong Vân Đài càng cao càng tốt, đứng càng cao càng tốt, nhưng mà Vân Liêu lại leo lên bậc thang đó rồi đi xuống!

Nguyên nhân lớn nhất là do sợ Cực Thiên Phong Tâm!

Mà giờ khắc này, đám người Ôn Bình đã rời khỏi Phong Vân Đài, đi tới điểm tranh tài tiếp theo. Tiếp theo sẽ là vòng thứ hai của đấu bán kết.

Vòng thứ hai sẽ không loại nhiều như vậy nữa, bởi vì chỉ còn lại có mười mấy vạn người, cho nên chỉ tiến hành loại một nữa.

Năm năm tổ đội, kết thành mạch trận!

Mỗi một đội có mười cơ hội khiêu chiến, còn có năm lần bị khiêu chiến.

Khiêu chiến thì không thể cự tuyệt, đồng thời chỉ có đội nào thắng năm trận mới có thể tiến vào vòng thứ ba của đấu bán kết.

Đối với chuyện này, Ôn Bình cũng không muốn quan tâm, bởi vì trước thực lực tuyệt đối, mạch trận do năm người kết thành hoàn toàn không ngăn được. Các đệ tử của Bất Hủ Tông muốn thắng được năm trận thì quá dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment