Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1056 - 【Vip】 Kết Thúc Như Vậy? (2)

【VIP】 Kết thúc như vậy? (2) 【VIP】 Kết thúc như vậy? (2)

Nhưng mà khi Ôn Bình khống chế phi thuyền bay tới điểm thi đấu thì phát hiện có Yêu Thần Dực tộc thực lực Địa Vô Cấm Trung Cảnh đang đuổi theo hắn. Bởi vì Ôn Bình cũng không có mở ra tốc độ nhanh nhất của phi thuyền cho nên khoảng cách của hắn với Yêu Thần Dực tộc đó càng ngày càng gần.

Sau đó có một người từ đỉnh đầu Yêu Thần Dực tộc bay ra, nhanh chóng tiếp cận phi thuyền —— chính là điện chủ Cực Sinh Điện!

“Tông chủ Bất Hủ Tông, chúng ta nói chuyện một chút?”

Sau khi Địch Trần tiếp cận phi thuyền, cũng không lộ ra bất cứ sát ý gì.

“Tông chủ!”

Vân Liêu có chút lo lắng.

Ôn Bình vỗ vỗ vai Vân Liêu, sau đó đứng ở mép thuyền, ngừng phi thuyền lại, cách không nhìn Địch Trần.

Địch Trần đưa mắt nhìn Vân Liêu, sau đó lại nhìn Ôn Bình, mở miệng nói: “Bổn điện chủ không vòng vèo. Cho dù mấy người Thiên Quân chết trong tay cường giả của Bất Hủ Tông nhưng suy cho cùng thì là do bọn họ gieo gió gặt bão.”

“Ồ?”

Ôn Bình đột nhiên rất tò mò Địch Trần này muốn làm gì.

Gieo gió gặt bão?

Hóa ra điện chủ Cực Sinh Điện này lại nghĩ như vậy, khó trách hắn không có động tác gì cả.

Địch Trần lại tỏ vẻ hữu hảo: “Chắc hẳn Tẫn Tri Lâu của các hạ cũng thấy được, sau khi mấy người Thiên Quân chết, Cực Sinh Điện ta cũng không có bất kỳ động tác gì.”

“Vừa nghe nói!”

“Nếu các hạ vừa nghe nói, vậy chúng ta tìm một chỗ tâm sự?”

“Có chuyện cứ việc nói thẳng đi, chúng ta còn phải đi đường.”

“Tốt! Bổn điện chủ ưa thích người ngay thẳng như các hạ, ta cũng nói thẳng luôn. Ta hi vọng Bất Hủ Tông có thể hợp tác với Cực Sinh Điện.”

“Ừm?”

Địch Trần cười nói: “Tuyền Qua Đồ mà các hạ làm, phải nói là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, nếu có thể chế tạo hàng loạt cho cường giả U Quốc sử dụng, vậy thì có thể chiếm được thượng phong khi phân tranh với Già Thiên Lâu. Cho nên Vực Chủ hứa hẹn, chỉ cần các hạ chịu hợp tác, Vực Chủ Phủ sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua những chuyện mà Bất Hủ Tông làm trước đó!”

“Thì ra là thế.” Ôn Bình cười cười, nhưng mà hắn cũng nghe được ý nghĩa khác trong lời Địch Trần.

Đó là nếu như không hợp tác thì Vực Chủ sẽ không tha cho Bất Hủ Tông.

Địch Trần nói tiếp: “Các hạ cảm thấy thế nào? Bổn điện chủ đã tìm hiểu, Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ đó, giá đấu giá thấp nhất của một tấm cũng là năm trăm ngàn bạch tinh, cao nhất đạt đến bảy trăm bảy mươi ngàn bạch tinh. Dĩ nhiên, này là vì hiếm mới có giá như thế, Vực Chủ Phủ nguyện xuất ra năm mươi triệu bạch tinh mua một trăm tấm Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù. Tuyệt đối sẽ không để cho các hạ thiệt thòi!”

Ôn Bình trầm mặc.

Nói thật, giá cả vẫn rất tốt.

Đến lúc đó chỉ cần giữ năng lực tốt lại, bán đám Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù kém một chút cho Cực Sinh Điện là được rồi.

Kiếm bộn, không lỗ!

Hơn nữa, một khi hợp tác như thế thì Bất Hủ Tông sẽ được chính phủ ở Hồng Vực tán thành, sẽ không bị U Quốc cản trở nữa.

Vấn đề Già Thiên Lâu và U Quốc, tạm thời có thể giải quyết được một cái.

Nhưng mà hợp tác như vậy cũng không được lâu dài, bởi vì thời gian tông môn phát triển nổ mạnh chỉ kéo dài một năm, Tuyền Qua Đồ đã cải tạo chỉ có thể bán không hạn chế trong một năm này. Qua một năm này, sẽ áp dụng lại quy tắc một tháng chỉ bán một tấm.

Đến lúc đó Vực Chủ Phủ sẽ như thế nào?

Sẽ trở mặt sao?

Ôn Bình cảm thấy tám chín phần mười là sẽ trở mặt.

Nhưng mà làm như vậy cũng có thể tranh thủ được một năm cho Bất Hủ Tông, đến lúc đó trở mặt thì trở mặt, một năm sau Bất Hủ Tông không sợ Vực Chủ Phủ.

Chẳng qua là bây giờ lại có một vấn đề nữa, hắn tuyệt đối sẽ không cống nạp!

Cũng sẽ không cúi đầu xưng thần với U Quốc!

Đầu tiên là hắn không muốn!

Hai là hệ thống cũng không cho phép tông môn siêu cấp thần phục người khác.

Như vậy, Vực Chủ Phủ cũng cho phép sao?

Là thượng vị giả, bọn họ sẽ chấp nhận chuyện như vậy sao?

Đổi vị trí suy nghĩ một thoáng, nếu như là mình thì chắc chắn sẽ không cho phép chuyện như vậy.

Đang lúc Ôn Bình đang tự hỏi vấn đề này thì Địch Trần lại nói trước: “Nếu như các hạ cần thời gian nghĩ lại thì bổn điện chủ tuyệt đối không thúc giục ngươi. Ngược lại, trong thời gian diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng này, chúng ta có thể ặp bất cứ lúc nào.”

Nghe nói như vậy, Ôn Bình cũng lười hỏi lại vấn đề này.

Thuận theo sườn núi mà đi xuống chứ sao?

“Sau này gặp rồi bàn lại đi.” Ôn Bình nói tiếp.

Lúc này, Địch Trần còn nở nụ cười hiền hòa, thu sát khí lại: “Được, vậy thì trong khoảng thời gian này, hi vọng các hạ suy nghĩ kĩ lại một chút, hợp tác với Cực Sinh Điện, hợp tác với Vực Chủ Phủ, các hạ tuyệt đối sẽ không bị thiệt thòi.”

Dứt lời, Địch Trần bay trở về đỉnh đầu Yêu Thần Dực tộc.

Đưa mắt nhìn phi thuyền một cái, sau đó quay đầu rời đi.

Khi Địch Trần vừa đi khỏi, Vân Liêu ở bên cạnh vội nói: “Tông chủ, ngươi tính hợp tác?”

Ôn Bình đáp: “Hợp tác? Cho dù là ta đồng ý hợp tác thì bọn họ cũng sẽ không đồng ý?”

“Tại sao?”

Vân Liêu không hiểu.

Ở đây không có người ngoài, Ôn Bình cũng lười che che giấu giấu, nói thẳng luôn: “Bởi vì U Quốc không cho phép có thế lực không thuần phục mình xuất hiện.”

Sau ba canh giờ, vòng đấu bán kết thứ hai tới.

Vòng đấu bán kết thứ hai vẫn như vậy, bảy ngày sau sẽ bắt đầu, Ôn Bình tìm một thành nhỏ ngoài địa điểm đấu bán kết nghỉ lại. Mấy ngày tiếp theo, người của Cực Sinh Điện cũng không có tới tìm hắn, nghe Trần Hiết nói người của Hồng Diệp Môn đang tìm bọn họ.

Đối với chuyện này thì Ôn Bình không thèm để ý chút nào.

Giờ hắn đã không sợ Hồng Diệp Môn nữa, chờ sau khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc là có thể rút ra chút thời gian đi bắt hết hoặc giết hết đám phó môn chủ đó.

Khi Địa Vô Cấm đều chết hết, Hồng Diệp Môn bị hủy diệt chính là vấn đề thời gian. Đến lúc đó, không cần hắn ra tay thì nhưng thế lực khác cũng sẽ nhào tới, từng chút phân chia sạch Hồng Diệp Môn. Mà rất có thể, nhưng thế lực đó lại chính là thế lực phụ thuộc ngày trước.

Bình Luận (0)
Comment