Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1057 - 【Vip】 Trả Thù Tới

【VIP】 Trả thù tới 【VIP】 Trả thù tới

Nhưng mà cùng lúc đó, Hồ Thiên Địa mà Ôn Bình quan tâm nhất cũng có động tĩnh.

Nửa đêm cùng ngày, Trần Hiết vội vàng tới báo: “Tông chủ, phát hiện hàng loạt cường giả Già Thiên Lâu ở Hồ Thiên Địa. Hôm nay, Vi Sinh trưởng lão đã giao thủ một lần với một trong số bọn họ, Vi Sinh trưởng lão bị trọng thương, nhưng mà cường giả Già Thiên Lâu không có thừa thắng xông lên.”

“Rồi có đánh nhau không?” Ôn Bình cũng không cảm thấy bất ngờ, bởi vì đây là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra. Mấy tháng trôi qua, người của Già Thiên Lâu cũng nên đến. Chẳng qua là lần này Vi Sinh Tinh Vũ ra tay, sợ là sẽ hoàn toàn bại lộ.

Sau đó sẽ xảy ra chuyện gì thì khó mà nói trước được.

Trần Hiết vội hỏi: “Tông chủ, chuyện này nên xử lý như thế nào? Bây giờ ngài thân ở Đăng Thiên Nguyên, cách nơi này ít nhất là một tháng lộ trình.”

Ôn Bình đáp: “Ngươi không cần lo lắng. Ngươi tiếp tục phái người nhìn chằm chằm động tĩnh của Già Thiên Lâu, nếu như người của Già Thiên Lâu tìm tới cửa thì tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai xuống núi. Nếu như không có nửa bước Thiên Vô Cấm thì Đao Ma sẽ ra tay giải quyết.”

“Tông chủ, vậy thì thuộc hạ phái hai Hắc Ảnh đi tới Hồ Thiên Địa, nếu không, chỉ sợ là với số người trước đó thôi thì không đủ để tiếp cận cường giả Già Thiên Lâu.” Trần Hiết bắt đầu suy tư, quyết định điều hai Hắc Ảnh về Hồ Thiên Địa, nhưng mà nghĩ lại thì có vẻ như là cũng không điều đi được, bởi vì ai cũng có nhiệm vụ tương đối trọng yếu. Nhưng mà mấy ngày nữa Già Thiên Lâu sẽ có động tác lớn ở Hồ Thiên Địa, không điều được cũng phải điều.

Ôn Bình đáp: “Vậy thì cứ như thế đi, nếu có biến thì báo lại sau.”

Không tiếp tục dài dòng nữa, Ôn Bình đưa mắt nhìn địa đồ tông môn.

Còn có ba tiếng nữa là chủ điện thăng cấp xong.

Ba giờ sau thì hắn có thể thăng cấp truyền tống trận.

Lần trước hắn có hỏi hệ thống, nếu như truyền tống trận muốn thăng lên một cấp nữa thì cần một vạn danh vọng, có thể nói là cực kỳ đắt đỏ, chỉ rẻ hơn Đệ Ngũ Thế Giới một vạn danh vọng. Nhưng mà nếu như thăng thêm một cấp thì truyền tống trận sẽ có năng lực tiếp dẫn.

Nói cách khác, truyền tống trận sẽ không còn là chỉ có thể truyền tống mà còn có thể tiếp dẫn đệ tử Bất Hủ Tông ở ngoài về Bất Hủ Tông.

“Hệ thống, sau khi thăng cấp chủ điện xong thì tự động thăng cấp truyền tống trận.” Dứt lời, Ôn Bình tắt địa đồ tông môn.

Bên tai, tiếng hệ thống vang lên.

“Đã thêm vào nhóm kiến trúc!”

“Truyền tống trận chuẩn bị thăng cấp...”

“Thời gian còn lại: Ba giờ.”

“Dự tính thời gian thăng cấp xong là một trăm giờ.”

Đóng cửa sổ nhảy ra, Ôn Bình tiếp tục làm việc.

Tám mươi đệ tử, mấy tháng này có không ít người thông qua BUFF tông môn phát triển nổ lớn mà bước vào Trấn Nhạc Cảnh.

Nhưng mà vẫn có ba mươi chín người vẫn còn dừng lại ở nửa bước Trấn Nhạc Cảnh.

Trong ba tháng này, Ôn Bình không có vội vã cho bọn họ Phá Kính Đan, bởi vì thời cơ chưa chín muồi.

Bây giờ thời cơ chín muồi.

Bởi vì hắn vừa mới biết được, nếu muốn xông vào Thất Vực Đăng Thiên Bảng thì ít nhất phải lấy được chiến tích toàn thắng ở vòng đấu bán kết thứ hai.

Nếu muốn toàn thắng thì tất cả mọi người đều phải có trạng thái tốt nhất.

Để ba mươi chín viên Phá Kính Đan vào tàng giới mới, Ôn Bình đưa Phá Kính Đan cho Vân Liêu, kêu hắn phân phát ra.

...

Túy Nguyệt Lâu.

Một đám cường giả Địa Vô Cấm của thế lực phụ thuộc nhìn một quán rượu ở bên kia đường, nhìn chằm chằm một cánh cửa sổ bên đó.

Sau cánh cửa sổ đó, có bảy tám người đang ngồi quanh bàn rượu, nâng cốc ngôn hoan, cả đám đều vô cùng vui vẻ.

“Là bọn họ sao?”

Một tên cường giả Địa Vô Cấm trong đó lạnh giọng hỏi.

Bên cạnh, một tên cường giả Địa Vô Cấm khác vội nói: “Long huynh, thuộc hạ đã điều tra xong, đám người này chính là gia chủ Nhạc gia và phu nhân, còn có năm tên trưởng lão trong gia tộc. Mà Nhạc Tùng được Bất Hủ Tông cử đi tranh top một trăm Hồng Vực chính là con một của gia chủ Nhạc gia.”

Nghe nói như vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau vài lần, sau đó nghe một người trong đó nói: “Vậy thì một người đi đánh cho bọn họ tàn phế, sau đó báo tin tức này cho Nhạc Tùng, dẫn dụ bọn họ ra. Nhưng mà nhớ là không được bại lộ thân phận!”

“Ta đi!”

Một cường giả Địa Vô Cấm dáng vẻ trung niên xung phong nhận việc đi xuống lầu, tìm một ngõ nhỏ không người, ăn thiên tài địa bảo có tác dụng dịch dung.

Xông vào tửu lâu đó, một cước đá tung cửa nhã gian.

Nhạc phụ giật mình, nhưng mà vì có luật pháp của U Quốc nên hắn cũng không sợ: “Ngươi là người phương nào mà dám xông vào đây!”

Nhưng mà lại không nhận được câu trả lời.

Cường giả Địa Vô Cấm đó trực tiếp ra tay, đánh Nhạc phụ chỉ mới Trấn Nhạc Cảnh và mấy người còn lại một trận, cho đến khi bọn họ đứng cũng không đứng lên nổi...

Cũng ngay lúc này, một tên sai vặt chợt xông vào trong khách sạn mà Bất Hủ Tông ở lại, nói tin tức này lại cho tiểu nhị, sau đó tiểu nhị tìm tới Nhạc Tùng đang bàn chuyện với đồng môn trong phòng. Nhạc Tùng nghe nói phụ mẫu xảy ra chuyện thì lập tức lòng nóng như lửa đốt, muốn chạy đến chỗ y quán mà tiểu nhị nói. Nhưng mà hắn bị Vân Liêu nghe tiếng mà tới ngăn lại.

“Có chuyện gì vậy?” Vân Liêu hỏi.

Nhạc Tùng vội nói: “Phụ mẫu của đệ tử bị người ám toán trong thành, bây giờ sinh mạng mong manh!”

“Bị người ám toán?”

Vân Liêu tương đối mẫn cảm, lập tức nhận ra được chuyện này có gì đó không đúng.

Bởi vì quá trùng hợp.

Trùng hợp đến mức khiến cho người ta kinh hãi.

“Vân trưởng lão, ngài cho ta đi xem một chút đi!” Nhạc Tùng lòng nóng như lửa đốt, vội vàng quỳ xuống đất, đau khổ cầu khẩn Vân Liêu.

Vân Liêu cũng khó xử, bởi vì tông chủ nói, bất cứ ai cũng không được rời khỏi đây.

Nhưng mà phụ mẫu Nhạc Tùng nguy cơ sớm tối, cũng không thể ngăn cản con người ta đi gặp phụ mẫu đang sinh mạng mong manh chứ, về tình về lý đều không hợp.

Bình Luận (0)
Comment