Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1077 - 【Vip】 Trận Chiến Vượt Cảnh (2)

【VIP】 Trận chiến vượt cảnh (2) 【VIP】 Trận chiến vượt cảnh (2)

Nhạc Hoa nhìn đám người Diệp Vũ Mai ở xa xa, sau đó quay đầu nhìn Nguyên Lãng hô: “Bốn người này còn yếu hơn trong tưởng tượng của ta, một đòn cũng không đỡ nổi. Ngươi nhất định phải thua!”

Nguyên Lãng nghe nói như vậy, ánh mắt nhìn Trần Khâm có chút chán ghét: “Trần Khâm, ngươi mau đi chết đi cho ta, nhất định phải hao tổn với ta làm gì? Ngươi muốn nhìn mấy tên đồng môn của ngươi chết trước ngươi hay sao?”

Nguyên Lãng muốn giữ muội muội lại.

Cũng không muốn cống hiến mạch thuật của mình ra.

Trần Khâm không có đáp lại Nguyên Lãng mà chỉ nói một câu, giống như là nói cho mình nghe vậy.

“Chỉ mới bắt đầu thôi.”

Ầm!

Mạch môn của Trần Khâm lại chấn động.

Bạo Phong. Tận Thế!

Mạch thuật lưu phái thuộc tính phong Địa cấp, chiêu thứ hai!

Bạo phong vốn đang kiên trì với Nguyên Lãng, trong nháy mắt trở nên cực kỳ nóng nảy, trong nháy mắt lực hút và lực xé rách tăng lên mấy lần.

Trong nháy mắt con rắn nước lớn đang quấn quanh bạo phong bị cuốn vào trong đó, chỉ trong một hơi, một đoạn đuôi bị xé rách. Nhưng mà như vậy vẫn chưa phải là kết thúc, thân thể thủy xà lắc lư trong phong bạo, giống như có thể bị mất khống chế bất cứ lúc nào.

Nguyên Lãng biến sắc, mạch môn vội vàng chấn động.

Mạch khí khổng lồ hội tụ lần nữa, sau lưng ngưng tụ ra mấy con thủy xa trăm trượng, chúng nó bay múa, nhào thẳng tới phía Trần Khâm.

Nhưng mà lại vồ hụt.

Bởi vì Trần Khâm vọt thẳng vào trong phong bạo, đứng ở giữa phong bạo, giống như hắn chính là phong bạo mà phong bạo cũng chính là hắn.

Cùng lúc đó, mấy người Diệp Vũ Mai cũng bò lên, dùng mạch khí gột rửa bùn đen trên người, cả người tràn đầy chiến ý.

Diệp Vũ Mai nói: “Hóa ra công kích của bọn họ cũng chỉ như thế thôi, cùng lắm cũng chỉ có thể phá vỡ mạch khí hộ thuẫn của chúng ta thôi, tiếp theo tới lượt chúng ta!”

“Sư muội, để cho ta xung phong trước!”

Một đệ tử Bất Hủ Tông dẫn đầu, trường thương trong tay đột nhiên thọc ra ngoài. Khi thọc ra, mạch môn chấn động.

Phanh ——

Trong nháy mắt, mạch khí màu vàng kim hóa thành thiên quân vạn mã nhào về phía đám người Nhạc Hoa.

Mạch thuật lưu phái Địa cấp trung phẩm – Chiến Thiên Kỵ!

Viên mãn thì có thể ngưng tự bách kỵ!

Nhưng mà hắn lại thọc ra ngàn kỵ!

“Để cho ngươi nếm thử Chiến Thiên Kỵ cảnh giới tạo cực của ta!” Hắn gầm lên một tiếng, một mình nhào tới phía bốn người, đánh cho bốn người trở tay không kịp.

Bốn người đồng thời mở mạch khí hộ thuẫn ra, nhưng mà bọn họ chỉ chặn được thôi, bọn họ vẫn còn đang bị Chiến Thiên Kỵ bức lui.

Hai tên đệ tử khác của Bất Hủ Tông cũng lập tức phóng thích mạch thuật nhào tới.

Có hai người bọn họ gia nhập, trong nháy mắt thế cục thay đổi. Mạch khí hộ thuẫn của bốn người lập tức bị chấn nát, bốn người Nhạc Hoa cũng bị đẩy lui trăm bước.

“Sao có thể như vậy được?”

“Không thể nào, chưa tới bốn mươi tuổi, sao cảnh giới mạch thuật của bọn họ lại cao như thế?”

Bốn người bị đẩy lui, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ, nhưng mà còn chưa có nghĩ rõ ràng vấn đề này thì Diệp Vũ Mai cũng gia nhập vào chiến đấu.

Như rừng rậm, từng sợi cự đằng màu xanh đen từ mặt đất vụt lên, phô thiên cái địa ép tới bốn người.

Nhìn cảnh này, người Diệp gia hưng phấn suýt chút nhảy dựng lên.

“Thiên Đằng Tuyệt Sát, cảnh mới viên mãn có thể ngưng tụ thiên đằng! Cảnh giới tạo cực, diễn sinh ra bí thuật mới có thể ngưng tụ vạn đằng, Tiểu Diệp lại tu luyện Thiên Đằng Tuyệt Sát đến cảnh giới tạo cực! Không phải trước khi nàng vào Bất Hủ Tông thì mới tiểu thành hay sao?”

“Vạn đằng! Vạn đằng trong truyền thuyết! Hơn nữa mỗi sợi đằng cũng lớn hơn mấy lần nguyên bản. Điều này chứng tỏ Thiên Đằng Tuyệt Sát cũng bị cải tạo thành mạch thuật Địa cấp trung phẩm.”

Người Diệp gia, người người kinh ngạc tán thán liên tục, hưng phấn không thôi.

Vốn cho rằng chắc chắn sẽ thua.

Không ngờ lại phong hồi lộ chuyển.

Mạch thuật của tất cả bốn người Diệp Vũ Mai đều vượt qua cảnh giới viên mãn.

Ai mà ngờ được, người không đến bốn mươi tuổi mà có thể tu luyện mạch thuật lưu phái Địa cấp tới viên mãn?

Cho dù cường giả Trấn Nhạc Cảnh sống bảy tám mươi năm cũng không thể làm được chứ?

Chớ nói chi là bước vào cảnh giới tạo cực mà Bất Hủ Tông nói tới.

Mộc gia truyền thừa mấy trăm năm, trước mắt chỉ có gia chủ Mộc gia tiền nhiệm tu luyện Thiên Đằng Tuyệt Sát đến cảnh giới tạo cực thôi.

Lại nhìn khu vực chiến đấu, sau khi bốn người Diệp Vũ Mai công kích qua, bây giờ, bốn người Nhạc Hoa đã không còn dám coi thường bọn họ nữa.

Mạch thuật Địa cấp của bọn họ chỉ là tiểu thành mà thôi.

Cảnh giới mạch thuật chênh lệch to lớn như thế, đã hoàn toàn đền bù được khoảng cách về cảnh giới, không chỉ như thế, thực lực tổng hợp của mấy người Diệp Vũ Mai cũng hơn một bậc. Dù sao đây chính là mạch thuật lưu phái Địa cấp trung phẩm, không phải là mạch thuật cấp thấp bình thường.

Oanh!

Tám người bật hết hỏa lực, triền đấu với nhau.

Bên phe Nhạc Hoa, hơi có chút rơi xuống hạ phong.

Bởi vì bọn họ đang không ngừng lùi lại!

Thế công của mấy người Diệp Vũ Mai càng ngày càng mãnh liệt.

Mặc dù trong thời gian ngắn, không nhìn ra được ai thắng ai thua, nhưng mà cao thấp đã phân!

"Hóa ra các ngươi cũng chỉ như thế thôi."

Diệp Vũ Mai đứng trên ngọn dây leo xanh mướt, một đôi mắt hạnh mang theo chút sát khí dữ tợn nhìn về phía bốn người Nhạc Hoa đang không ngừng lui lại, nhìn thấy bốn người Nhạc Hoa đang không ngừng bị ép lui, trên gương mặt lạnh lùng lập tức được bao phủ bởi sự phấn khích và tự hào.

Thiên kiêu Trấn Nhạc Trung Cảnh không ngăn được bọn họ.

Top một trăm Hồng Vực được tông chủ hứa hẹn khi vào tông, tám chín phần mười có thể lấy được!

Cảm ơn Vân trưởng lão.

Cảm ơn phụ thân.

Cảm ơn mẫu thân.

...

Tóm lại, cảm ơn tất cả mọi người.

Cuối cùng, sau khi thầm cảm ơn tông chủ một câu, kiêu ngạo trên mặt Diệp Vũ Mai biến mất, thay vào đó là sự tự tin, một sự tự tin tỏa từ trong ra ngoài. Vừa rồi, thật ra thì nàng vẫn chưa tin vào bản thân mình.

Nhưng bây giờ.

Nàng rất tự tin!

Sau đó, mạch môn lại run lên, bốn người Nhạc Hoa hoàn toàn bị hàng vạn thanh đằng vung vẩy nhấn chìm.

Thiên Đằng Tuyệt Sát, chiêu thứ hai.

Thanh Đăng Tù Lung!

Bình Luận (0)
Comment