Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1085 - 【Vip】 Chỉ Dẫn Cho Vi Sinh Tinh Vũ

【VIP】 Chỉ dẫn cho Vi Sinh Tinh Vũ 【VIP】 Chỉ dẫn cho Vi Sinh Tinh Vũ

“Chỉ mong không liên lụy tông chủ và Bất Hủ Tông!”

Ôn Bình không có đỡ Vi Sinh Tinh Vũ mà để cho hắn tiếp tục quỳ, nhưng hắn lại đổi giọng nói: “Sau này đừng nhắc đến chuyện rời khỏi tông môn nữa. Nếu có một ngày ngươi không phải là người của Bất Hủ Tông nữa thì đó cũng là do bổn tông chủ đuổi ngươi đi. Kể từ hôm nay, ngươi không cần đi Đông Hồ, ta sẽ phái người khác tới trấn thủ Đông Hồ.”

“Tông chủ...”

Vi Sinh Tinh Vũ ngẩng đầu, nhưng còn chưa kịp nói hết lời muốn nói.

Ôn Bình đưa tay ngắt lời Vi Sinh Tinh Vũ, tiếp tục nói: “Trong Pháp Nguyên Sơn Cốc có một khi cấm khu cuối cùng, chỗ đó có cơ duyên vô hạn. Cho dù là khu vực biên giới thì cũng tồn tại bảo vật có thể khiến cho yêu vật bình thường lột xác thành Yêu Thần, chỗ sâu bên trong thì càng không cần phải nói. Nhưng mà cấm khu cuối cùng nguy cơ tứ phía, cho dù là Đao Ma thì cũng có thể sẽ chết ở trong đó. Nếu ngươi tin số mệnh thì có thể đi vào đó thử xem. Có lẽ trong đó có câu trả lời mà ngươi muốn tìm!”

Ôn Bình không cho Vi Sinh Tinh Vũ có cơ hội nói tiếp, sau khi nói xong lời muốn nói thì ngự không rời khỏi khu ký túc xá.

Chỉ để lại một mình Vi Sinh Tinh Vũ choáng váng quỳ gối nguyên chỗ.

Sau đó lại quay qua hướng mà Ôn Bình rời đi dập đầu một cái.

Có thể gặp được lương chủ như vậy, dù chết cũng không tiếc!

Nếu tông chủ không cho đi, còn chịu chỉ cho hắn một con đường sáng, vậy thì hắn sẽ vào cấm khu cuối cùng xem thử xem.

Vẫn là câu nói đó, mạng của hắn, hắn tự gánh, nếu như cuối cùng vẫn chết trong cấm khu cuối cùng thì cũng không oán không hối!

“Cho dù là khu vực biên giới thì cũng có bảo vật khiến cho yêu vật bình thường lột xác thành Yêu Thần...” Vi Sinh Tinh Vũ đứng dậy, lặp lại câu nói của tông chủ, trong lòng không khỏi rất là kinh ngạc.

Quả nhiên không hổ danh là cấm khu cuối cùng!

Sau đó Vi Sinh Tinh Vũ nhanh chóng rời khỏi khu ký túc xá, khiêng cái cuốc đi Tử Trúc Lâm đào hai cây Tử Duẩn to bằng nắm đấm.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tử Duẩn thì Vi Sinh Tinh Vũ cả buổi cũng chưa thể bình tĩnh lại được.

Bởi vì chỉ mới ngửi được khí tức mà Tử Trúc tỏa ra thì Phục Sinh Thể của hắn đã giống như là quỷ chết đói đói bụng mấy trăm năm, đói khát muốn chết! Đây là cảm nhận mà hắn chưa bao giờ có, cho dù là ngàn năm trước, khi gặp được đóa Phục Sinh Hoa đó thì cũng không có như thế.

Thật ra thì Phục Sinh Thể của hắn không phải là do truyền thừa, trước giờ U Quốc cũng chưa từng có U Quốc Phục Sinh Thể.

Phục Sinh Thể của hắn là do Phục Sinh Hoa mà ra.

Bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ ngày đó, khi lần đầu hắn nhìn thấy Phục Sinh Hoa thì linh thể của hắn cực kỳ hưng phấn, giống như là đứa nhỏ nhìn thấy kẹo.

Hôm đó hắn ăn Phục Sinh Hoa.

Lấy được Phục Sinh Thể!

Hôm nay, hắn cảm nhận được Phục Sinh Thể đói khát, còn mạnh mẽ hơn gấp trăm lần, thậm chí nghìn lần so với lần thấy Phục Sinh Hoa trước đó.

“Sợ là Tử Duẩn này chính là thiên tài địa bảo tuyệt thế trong thế giới này!” Vi Sinh Tinh Vũ cảm thán, cẩn thận từng li từng tí đào hai cây.

Hai cây Tử Duẩn không nặng, một cây nhiều lắm cũng chỉ ngàn cân thôi.

Nhưng mà hắn lại cảm thấy rất nặng!

Tựa như mỗi một cây Tử Duẩn nặng mười vạn cân, trăm vạn cân vậy.

Bởi vì Tử Duẩn này còn ẩn chứa lòng tốt của tông chủ dành cho hắn!

“Tông chủ, đời này, ta sẽ bảo vệ Bất Hủ Tông!”

Sau khi âm thầm thề, Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng dùng mạch khí bao bọc nó, chạy vội đến phòng bếp giao cho Hoài Diệp đang xào rau.

“Tiểu Diệp, giúp ta làm bọn nó thành Linh thiện. Xong việc thì ta sẽ bắt một con Yêu Thần cho ngươi làm tọa kỵ!” Có Tử Duẩn làm Linh thiện, bảy ngày thì có thể khôi phục thương thế. Bây giờ Vi Sinh Tinh Vũ đã không kịp chờ đợi muốn tiến vào cấm khu cuối cùng!

Hoài Diệp nghe nói như vậy thì lập tức vui vẻ.

Yêu Thần làm thú cưỡi!

Oa!

Sau này Ba Xà nàng cũng có thể vươn mình làm đại vương!

...

Lại nói Ôn Bình.

Sau khi rời khỏi khu ký túc xá, Ôn Bình đi thẳng đến chỗ sâu trong núi non trùng điệp trong Bất Hủ Tông, tìm được Đao Ma đang tu luyện Thánh Quang ma pháp.

Thời khắc này, Đao Ma đang diễn luyện với Long Nguyệt, Long Nguyệt tu luyện hệ triệu hoán, triệu hồi ra vô số Thụ Tinh liên tục không ngừng nhào về phía Đao Ma. Đao Ma thì lại dùng Thánh Quang đao khí nghênh kích, đồng thời cũng không ngừng rèn luyện Thánh Quang ma pháp của mình.

Thấy Ôn Bình đến, hai người vội vàng thu tay.

“Tông chủ!”

“Tông chủ!”

Ôn Bình tán dương một câu: “Long Nguyệt, ngươi tiến bộ không tệ lắm, nếu như tinh thần lực tiến thêm một bước thì hẳn là không được bao lâu thì Đao Ma cũng không phải là đối thủ của ngươi.”

Long Nguyệt được khen như thế thì cười vui vẻ, sau đó nói: “Tông chủ, thật hâm mộ ngươi, có được một đôi tuệ nhãn như thế. Ta cảm thấy tỷ tỷ đã sắp không đánh lại ta nữa rồi! Còn Long Dã nữa, chờ khi gặp lại thì chắc chắn ta có thể đề đầu hắn đánh!”

“Khen ngươi có một chút mà người nở mũi rồi?” Ôn Bình đáp lại một câu.

Sau đó hắn cũng không dài dòng nữa, trực tiếp nói Đao Ma đang bật cười: “Đao Ma, kể từ hôm nay, ngươi phải liên tục nhìn chằm chằm Đông Hồ. Nếu như người của Già Thiên Lâu, Bách Tông Liên Minh và Tán Nhân Dịch đại chiến thì ngươi hãy ra tay, vừa khéo cũng có thể để cho ngươi luyện tập. Nếu như gặp được nửa bước Thiên Vô Cấm mà ngươi đánh không lại thì ngươi hãy cố gắng dụ dỗ bọn họ đến tông môn, đại trận của tông môn sẽ tự giết bọn họ.”

“Nửa bước Thiên Vô Cấm sao?”

Vừa nghe được năm chữ nửa bước Thiên Vô Cấm thì Đao Ma gật đầu suy tư, vừa suy tư vừa đáp lại mệnh lệnh của Ôn Bình.

Bởi vì từ lần trước khi giao thủ với Diệp Vu Bình, hắn cũng muốn bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm, vẫn muốn tìm nửa bước Thiên Vô Cấm chân chính so chiêu một chút. Hắn muốn nhìn xem cực hạn của mình ở đâu, cũng muốn mở mang kiến thức một chút về lực lượng chân chính của nửa bước Thiên Vô Cấm.

Bình Luận (0)
Comment