Quyết định như vậy đi!
Nếu như có cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm xuất hiện thì cho dù phải liều mạng thì hắn cũng muốn thử một chút xem cực hạn của mình ở đâu, làm một trận tử chiến vui vẻ tràn trề.
Trốn về tông môn?
Hắc hắc.
Hắn làm không được.
Đao Ma ta há lại là loại tham sống sợ chết.
Ôn Bình thấy nhắc đến nửa bước Thiên Vô Cấm mà Đao Ma lại lộ ra vẻ mặt vui mừng thì thỏa mãn gật đầu, sau đó lại nói với Long Nguyệt: “Ngươi cũng thế.”
Bị đột nhiên điểm danh, Long Nguyệt sửng sốt một chút.
“Ta cũng đi sao?”
“Chỉ có trải qua lịch luyện sinh tử thì ngươi mới có thể đủ mạnh để vượt qua ca ca Long Dã của ngươi, nếu không thì ngươi vĩnh viễn cũng chỉ có được cái vỏ ngoài thôi.”
Đối với loại người ưa thích chiến đấu, khát vọng mạnh lên như Đao Ma thì Ôn Bình không có gì phải lo lắng.
Đao Ma chắc chắn sẽ trở thành một người cực kỳ mạnh mẽ.
Long Nguyệt thì không giống như vậy.
Nàng đã quen được nuông chiều từ bé, cho dù thời gian trước nàng điên cuồng muốn trở nên mạnh hơn, muốn dựa vào mình để lật đổ quyết định của gia tộc, nhưng mà qua một quãng thời gian, loại trạng thái điên cuồng này sẽ bị phai mất, cho nên vì phòng ngừa trạng thái này tan biến, Ôn Bình nhất định phải đưa Long Nguyệt qua đó lịch luyện một thoáng.
Nếu như có nguy hiểm đến tính mạng thật thì cũng có thể dùng truyền tống trận tiếp dẫn trở về bất cứ lúc nào.
Nhưng mà chuyện truyền tống trận Ôn Bình tạm thời sẽ không nói cho Long Nguyệt biết, nếu không thì nàng sẽ ỷ lại truyền tống trận.
“Được rồi, ta đi.” Long Nguyệt đành phải đồng ý, lại hỏi: “Tông chủ đẹp trai của ta, chuyến đi này có được tính là nhiệm vụ tông môn không, có điểm nhiệm vụ tông môn không?”
“Ừm?”
Ôn Bình trừng mắt nhìn Long Nguyệt.
Dám đặt điều kiện với hắn?
Thân thích thì ngon lắm sao?
Đừng dùng chiêu này, Bất Hủ Tông không phải một chỗ có thể dựa vào quan hệ.
Nhưng mà Ôn Bình suy nghĩ lại, có lẽ cho một chút điểm nhiệm vụ tông môn ban thưởng thì Long Nguyệt sẽ càng nhiệt tình hơn.
“Hệ thống?”
Hệ thống vội vàng đáp lại: “Đã căn cứ vào tình huống của Long Nguyệt mà thiết lập nhiệm vụ, dùng ma pháp hệ triệu hoán giết cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh của Già Thiên Lâu thì có thể lấy được năm mươi điểm nhiệm vụ tông môn, giết cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh của Già Thiên Lâu thì có thể nhận được ba trăm điểm nhiệm vụ tông môn.”
Lúc này, Ôn Bình không suy nghĩ nữa, nói nhiệm vụ hệ thống đưa ra cho Long Nguyệt.
Thuận tay cũng làm cho Đao Ma một nhiệm vụ.
Lấy được thi thể của nửa bước Thiên Vô Cấm về thì có thể nhận được hai ngàn điểm nhiệm vụ tông môn!
Vừa khéo Vong Linh Triệu Hoán Thuật của Ôn Bình cũng thiếu người, nếu như Đao Ma có thể giết chết nửa bước Thiên Vô Cấm thì quá lời.
“Cảm ơn tông chủ đẹp trai!”
“Tông chủ, vậy thì thuộc hạ trực tiếp đi Đông Hồ.”
Dứt lời, hai người lần lượt rời khỏi đây.
Sau khi hai người rời đi, Ôn Bình muốn đi xem tình huống của Diệp Vu Bình một chút, xem thử xem nàng chết hay chưa. Nhưng mà còn chưa lên đường thì lại Vân Liêu dùng Truyền Âm Thạch liên hệ với hắn.
“Tông chủ, tám mươi tên đệ tử, toàn bộ đều thông qua vòng đấu bán kết thứ hai. Thế lực phe Hồng Diệp Môn muốn tuyệt sát chúng ta, nhưng mà chúng ta đều thắng. Trong đó mấy người Trần Khâm, Diệp Vũ Mai có biểu hiện nổi bật, Trấn Nhạc Trung Cảnh cũng thua ở trong tay bọn họ.”
Ôn Bình hài lòng cười một tiếng, nói: “Không chỉ là Trần Khâm và Diệp Vũ Mai, tám mươi người bọn họ, mỗi người đều có được bản lãnh có thể chiến Trấn Nhạc Trung Cảnh. Nếu bọn họ không ngu thì lấy được top một trăm Hồng Vực sẽ không thành vấn đề gì.”
Vân Liêu đáp: “Thuộc hạ nhất định sẽ coi chừng bọn họ, ra sức bảo vệ cho mỗi người đều có thể tiến vào top một trăm Hồng Vực, không phụ kỳ vọng cao của tông chủ! Đúng rồi, còn có một chuyện, Cực Sinh Điện mới phái người tìm ta, hỏi thăm tông chủ đã suy nghĩ kỹ càng hay chưa. Đồng thời còn nói cho ta biết, Vực Chủ sẽ xuất hiện ở Đăng Thiên Nguyên khi đấu trận chung kết, thời gian để cho tông chủ suy tính không nhiều.”
“Không cần để ý đến bọn họ, sau khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc rồi nói sau.” Lúc này, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, không còn muốn đi xem Diệp Vu Bình nữa.
Cần gì phải quan tâm nàng sống hay chết.
Chết cũng tốt, bổ sung cho Vong Linh Triệu Hoán Thuật.
Đối với tình huống trước có sói sau có hổ của Bất Hủ Tông bây giờ, Ôn Bình định đi cấm khu cuối cùng lần nữa, tìm một chút yêu đan nữa.
Chế tạo thêm một đám Yêu Thần.
Hoặc nếu có thể thì chế tạo một Yêu Tổ Thiên Vô Cấm.
Bây giờ trong tay còn chín viên Phá Kính Đan cao cấp, mặc dù chỉ có mười phần trăm tỷ lệ nhưng Ôn Bình cũng không tin chín viên đều thất bại hết.
...
Khi Ôn Bình bước vào cấm khu cuối cùng thì Vân Liêu đã về tới khu vực chiến đấu.
Khi Vân Liêu lại xuất hiện ở khu vực chiến đấu, tất cả mọi người sôi trào lên. Dĩ nhiên, đa số đều là la hét và tiếng nguýt.
Vân Liêu, tự xưng là người muốn lấy được đệ nhất Hồng Vực.
Trong đấu bán kết, hắn có thể mang đến phấn khích như thế nào?
Tất cả mọi người đều biết, bây giờ có rất nhiều yêu nghiệt đều nhìn chằm chằm người to gan lớn mật này, cho nên chắc chắn vòng đấu bán kết thứ hai sẽ không yên tĩnh.
Quả nhiên, khi Vân Liêu xuất hiện ở rìa khu vực chiến đấu thì rất nhiều người không tự chủ được mà tới gần Vân Liêu, trắng trợn cầm thư khiêu chiến trong tay.
Thái độ rất rõ ràng!
Đó chính là ngươi dám vào vào khu vực chiến đấu thì ta sẽ dán ngươi.
Nhưng mà lúc này, xuất hiện một cảnh tượng khiến cho mọi người xôn xao lên.
Tông chủ Nghịch Thiên Tông Vạn Trường Thanh dẫn theo đệ tử Nghịch Thiên Tông xuất hiện.
Hắn dẫn theo bốn tên đệ tử Thần Huyền Thượng Cảnh đi tới!
Ngẩng đầu ưỡn ngực.
Nhàn nhã bước tới.
Thái độ coi trời bằng vung.
“Vân trưởng lão, đã dẫn người tới cho ngươi.” Vạn Trường Thanh giao bốn tên đệ tử Thần Huyền Thượng Cảnh cho Vân Liêu.