Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1091 - 【Vip】 Vân Liêu Cố Hết Sức Chiến Một Trận (3)

【VIP】 Vân Liêu cố hết sức chiến một trận (3) 【VIP】 Vân Liêu cố hết sức chiến một trận (3)

Phanh ——

Cốt Linh Lãnh Hỏa phô thiên cái địa cuốn tới bị một quyền này đánh tan một bộ phận, biến thành hư ảo.

Sau một quyền, Vô Nhãn liên tục oanh ra vô số quyền khác, mỗi một quyền đánh ra, hình người phẫn nộ màu vàng kim sau lưng cũng đánh theo. Mỗi một quyền đánh ra thì có một phần Cốt Linh Lãnh Hỏa bị chấn thành hư ảo.

Cốt Linh Lãnh Hỏa vốn thế không thể đỡ, giờ phút này lại rơi vào hạ phong, hoàn toàn không thể tiến tới, bao phủ năm người Vô Nhãn nữa.

...

Bên ngoài bình chướng.

Địch Trần, Kim Bất Tam, hai vị điện chủ uy danh hiển hách nhìn thấy cảnh này cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Mà những Địa Vô Cấm Trung Cảnh và hạ cảnh thì không chỉ là tấm tắc lấy làm kỳ lạ, bọn họ còn kinh ngạc tán thán liên tục!

Thấy tình huống chuyển qua giằng co, Địch Trần nhịn không được tán thưởng một câu: “Suy cho cùng thì tiểu tử Vô Nhãn này cũng là đệ tử quan môn của Bạch Nhãn Khách, mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm Thần Ý Tuyệt, chiêu thứ nhất Nhân Ý, tuổi còn nhỏ mà đã tu luyện đến đại thành. Thiên tư này, sau này chỉ sợ thực lực cũng sẽ không thấp hơn Bạch Nhãn Khách.”

Kim Bất Tam nói tiếp: “Đừng chỉ tán thưởng mỗi mình Vô Nhãn, người nhìn Vân Liêu mà xem. Chẳng lẽ đối với ma pháp này, ngươi cũng không có gì muốn nói sao?”

Địch Trần hừ lạnh một tiếng: “Đồ của Bất Hủ Tông, lão phu không lời nào để nói!”

Kim Bất Tam cười nhạt một tiếng, cũng không có nói tiếp nữa.

Hắn còn không biết Địch Trần?

Tức giận thì tức giận, chỉ sợ giờ phút này, thứ mà hắn để ý nhất chính là ma pháp này. Thủ đoạn công kích không cần mạch môn, không cần linh thể gia trì, chỉ cần một cây đũa phép thì có thể thi triển này, toàn bộ Triều Thiên Hạp cũng chỉ có người của Bất Hủ Tông có thể dùng.

Vô Nhãn dùng Thần Ý Tuyệt, mỗi một quyền đánh ra đều có lực lượng Trấn Nhạc Thượng Cảnh, cho dù là Trấn Nhạc Thượng Cảnh thì cũng không dám đỡ một quyền này. Nhưng mà ma pháp của Vân Liêu lại có thể chống lại hắn.

Tiếp tục xem một hồi, Địch Trần nhịn không được thở dài một hơi, nói với Kim Bất Tam: “Bởi vì ma pháp này, sợ là Vực Chủ sẽ càng coi trọng Bất Hủ Tông hơn. Có thể chống lại mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, sự tồn tại của nó không thể kém hơn Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù.”

“Ngươi còn quên một thứ, rất có thể trong Bất Hủ Tông có cường giả Thiên Vô Cấm. Chỉ riêng chuyện này thì mối thù của ngươi chắc chắn không báo được. Cho nên ta khuyên ngươi mau quên chuyện này đi, chớ có khiến cho mình khó chịu.” Kim Bất Tam vội nhắc nhở một câu, chỉ sợ hắn vẫn luôn ghi nhớ mối thù này.

Địch Trần cười đắng chát, chậm rãi gật đầu.

...

Bên ngoài khu vực chiến đấu.

Hơn ngàn vạn người nhìn thấy cảnh này thì tiếng hoan hô càng ngày càng vang, còn lớn hơn tiếng sấm nổ khi mưa xuống.

Không ít người nhìn thấy một màn này thì sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Cũng có người nhìn thấy một màn này rồi kinh ngạc tán thán liên tục.

Nhân Tập bị người của Cực Thiên Phong Tâm kéo đi, từ xa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt dần dần trắng bệch.

Hắn biết, Cực Lực Môn xong rồi!

Lúc này, Nhân Tập quyết định —— trốn!

Rời khỏi Hồng Vực!

Nếu không thì chết là cái chắc!

Sau khi quyết định, Nhân Tập lập tức ngự không rời khỏi đây.

Lúc này, một lão giả bình thường đứng trong đám người bỗng nhiên giơ tay lên, đi ra khỏi đám đông, vừa đi vừa thấp giọng nói với ống tay áo: “Môn chủ Cực Lực Môn Nhân Tập vừa rời đi, vẻ mặt bối rối, có thể là muốn chạy trốn.”

Nói xong thì hắn đi tới một chỗ khác, tiếp tục xem tranh tài giống như là chưa từng có gì xảy ra.

Cùng lúc đó, Lặc Khánh nhìn cảnh tượng trước mắt, vội vàng nói với Cực Thiên Phong Tâm: “Hỏa diễm này có uy lực khủng bố, đủ để giết chết cường giả Trấn Nhạc Thượng Cảnh bình thường. Hơn nữa, bị Thần Ý Tuyệt của Vô Nhãn công kích mà vẫn không tán loạn, cho nên nhất định phải tìm người thuộc tính thủy đối phó.”

Cực Thiên Phong Tâm gật đầu: “Yên tâm, đến lúc đó chắc chắn ta sẽ dẫn bốn yêu nghiệt dị mạch thuộc tính thủy tới gặp hắn một lần.”

...

Trong khu vực chiến đấu.

Sau khi kiên trì mấy trăm cái hô hấp, Vô Nhãn tức giận, nhìn bầu trời hét lớn: “Vân Liêu, ngươi cũng chỉ dám trốn ở đằng sau hỏa diễm sao?”

Oanh!

Lại oanh ra một quyền nữa, đánh tan một phần Cốt Linh Lãnh Hỏa, Vô Nhãn bỗng nhiên lùi lại, hình người phẫn nộ sau lưng cũng tiêu tán theo.

“Vậy thì để cho ngươi thử thức thứ hai của Thần Ý Tuyệt một chút!”

Phanh ——

Mạch môn lại chấn động.

Trong khoảnh khắc khi Cốt Linh Lãnh Hỏa đập xuống, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện vô số tròng mắt màu vàng óng. Giống như là bầu trời mọc mắt ra, bọn chúng đột nhiên mở ra, phóng ra kim quang đầy trời.

Kim quang đầy trời lập tức vẩy tới phía Vân Liêu.

“Ngươi tránh nữa đi!” Vô Nhãn cười lạnh.

Thức thứ hai của Thần Ý Tuyệt Thiên Ý, mới đầu Vô Nhãn định dùng nó để chiến thắng những yêu nghiệt khác.

Thuộc về sát chiêu chân chính.

Nhưng mà nếu ma pháp của Vân Liêu mạnh như vậy, vậy thì tiếp tục chơi nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Không ngại nghiêm túc một chút!

Trong khoảnh khắc khi kim quang đầy trời che mất Vân Liêu, đồng thời Cốt Linh Lãnh Hỏa cũng chậm rãi tiêu tán, Vô Nhãn trầm giọng nói: “Đây cũng là cái giá lớn khi linh thể của ngươi yếu ớt, một kích Thiên Ý này, với linh thể của ngươi thì ngay cả một hơi cũng không thể chịu được. Bởi vì có ít nhất hơn trăm cường giả Trấn Nhạc Thượng Cảnh linh thể viên mãn chết bởi chiêu này!”

Nhưng mà một giây sau, Vân Liêu đáp lại: “Cũng may là ta cẩn thận.”

Sau đó, vô số Cốt Linh Lãnh Hỏa tái hiện.

Mang đến lạnh lẽo thấu xương!

“Sao có thể như vậy được?” Vô Nhãn sững sờ: “Với linh thể của ngươi và cảnh giới mạch môn của ngươi thì sao có thể chống đỡ được Thiên Ý?”

Vân Liêu không có đáp lại, Vô Nhãn tự mình dùng cảm giác dò xét, sau đó thấy được một cái kết giới nước.

Kết giới như tấm gương!

Bình Luận (0)
Comment