Vô số con mắt phóng ra kim quang chiếu lên trên nó chỉ khiến cho nó xao động một chút gợn sóng mà thôi. Đa số kim quang có thể xuyên thủng linh thể cường giả Trấn Nhạc Thượng Cảnh đều bị kết giới đó chặn lại.
Vô Nhãn kinh ngạc hỏi: “Đây là ma pháp gì?”
Vân Liêu cũng không keo kiệt, dù sao mục đích hắn tới đây là để tuyên truyền ma pháp: “Ma pháp hệ thủy —— Kính Hồ Kết Giới. Ma pháp phòng ngự! Đúng là linh thể của ta không mạnh, nhưng nhược điểm của ma pháp sư đâu có đơn giản như vậy?”
“Ma pháp phòng ngự, thú vị, thật thú vị. Vậy thì ta sẽ phá Kính Hồ Kết Giới này của ngươi!” Vô Nhãn nổi giận gầm lên một tiếng, nương theo tiếng gầm thét của hắn, vô số con mắt trên trên bầu trời bắt đầu phá toái.
Phanh ——
Phanh ——
Khi nó phá toái, mạch khí kinh khủng trùng kích tới, như là sóng lớn đập vào Kính Hồ Kết Giới. Dựa theo phỏng đoán của Vân Liêu thì công kích như vậy thì bất kỳ Trấn Nhạc Thượng Cảnh nào cũng không gánh được.
Cũng may Kính Hồ Kết Giới đã viên mãn, đồng thời bởi vì là ma pháp tam giai nhưng không có lực sát thương cho nên lực phòng ngự của nó cũng đạt đến cực hạn.
Mạch khí liên miên bất tuyệt trùng kích đập vào Kính Hồ Kết Giới, kết giới vẫn hoàn hảo không chút tổn hại. Chỉ có mặt ngoài không ngừng nổi lên gợn sóng, giống như là có cá bơi trong đó.
Khi tất cả tròng mắt màu vàng óng đều phá toái, bầu trời khôi phục lại nguyên trạng, Vô Nhãn thở hồng hộc khom người trốn ở sau mạch trận hộ thuẫn, lên tiếng nói: “Ta vẫn đánh giá thấp ma pháp, dùng nước tạo thành kết giới, lại có thể ngăn cản một kích cuối cùng của Thiên Ý. Vân Liêu, ta thừa nhận ngươi rất mạnh!”
Vân Liêu gật gật đầu, thu Kính Hồ Kết Giới lại, bắt đầu toàn lực phát ra Cốt Linh Lãnh Hỏa, sau đó đáp lại: “Ngươi là người đầu tiên khiến cho ta liên tục dùng ba loại ma pháp hệ thổ, hệ hỏa, hệ thủy mà vẫn không thể chiến thắng. Hồng Vực quả nhiên ngọa hổ tàng long!”
“Ha ha.”
Vô Nhãn nở một nụ cười.
Dưới sắc mặt khó coi của bốn người, chiến ý của hắn lại tăng vọt nữa!
...
Bên ngoài khu vực chiến đấu.
Lặc Khánh trầm mặc.
Cực Thiên Phong Tâm cũng trầm mặc.
Cả buổi sau, Lặc Khánh mới ung dung mở miệng nói: “Hóa ra ma pháp hoàn toàn không bị giới hạn bởi một loại thuộc tính. Hỏa cũng được, thủy cũng được, bọn họ đều có thể điều khiển, không có đơn nhất giống như mạch môn!”
Vốn còn muốn dùng người có thuộc tính thủy khắc chế hỏa diễm của Vân Liêu một thoáng, bây giờ mới biết ý tưởng này có chút ngây thơ.
Cực Thiên Phong Tâm liếc nhìn Lặc Khánh, sau đó không kiên nhẫn nói: “Được rồi, ngươi đừng có phân tích. Ta có mắt, ta tự biết xem.”
Cực Thiên Phong Tâm hờ hững thu ánh mắt lại, trong lòng cũng thầm hạ quyết tâm.
Xem ra hai người một đội thì không ổn.
Phải tụ tập ba vị sư huynh lại, bốn người bọn họ đồng loạt ra tay, bằng không thì khó mà giết chết được Vân Liêu.
Kính Hồ Kết Giới lúc nãy, ngay cả Thiên Ý của Vô Nhãn cũng không thể rung chuyển nó. Nếu chỉ là hai người ra tay, để cho Vân Liêu có cơ hội phóng thích Kính Hồ Kết Giới, vậy thì Vân Liêu sẽ có cơ hội đầu hàng.
Một khi đầu hàng, cho dù là hắn cũng không thể phá hư quy tắc tiếp tục ra tay với Vân Liêu.
Không suy nghĩ nữa, Cực Thiên Phong Tâm tiếp tục nhìn vào khu vực chiến đấu, nhìn Cốt Linh Lãnh Hỏa rợp trời, suy nghĩ phương pháp đối phó. Đồng thời cũng đưa mắt nhìn năm người Vô Nhãn đang bị ngọn lửa đè ép.
Nếu còn tiếp tục như thế thì năm người thua là cái chắc.
Bởi vì bọn họ không có năng lực xuyên qua hỏa diễm!
Đánh không trúng Vân Liêu thì chỉ có thể bị Vân Liêu mài chết!
“Nếu Vô Nhãn có thể tu luyện thành thức thứ ba của Thần Ý Tuyệt thì vẫn còn có cơ hội lật bàn.” Cực Thiên Phong Tâm không khỏi nỉ non một câu, nhớ lại thức thứ ba của Thần Ý Tuyệt mà sư phụ từng nói với hắn.
Đó chính là sát chiêu khủng bố mà ngay cả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh cũng có thể giết chết được!
Bạch Nhãn Khách dùng nó đánh bại không biết bao nhiêu cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, ngay cả điện chủ của Cực Sinh Điện là Địch Trần cũng bị thua bởi một chiêu này.
Nhưng mà những chiêu thức như vậy, muốn muốn tu luyện thành công thì sẽ cực kỳ khó khăn, những đệ tử mà Bạch Nhãn Khách thu nhận trước đó đều không có bao nhiêu người có thể tu luyện thành công.
“Vô Nhãn, cho chút kinh hỉ đi!” Mặc dù không ưa Vô Nhãn nhưng Cực Thiên Phong Tâm cũng không muốn Vân Liêu thắng.
Vừa dứt lời, trong khu vực chiến đấu, Vô Nhãn nói: “Vân Liêu, ma pháp của ngươi rất mạnh mẽ. Nói thật, hẳn là không có mấy người ở Hồng Vực sẽ là đối thủ của ngươi, chỉ sợ ngay cả Cực Thiên Phong Tâm cũng không được.”
Nghe nói như vậy, sắc mặt Cực Thiên Phong Tâm nhất thời tối sầm lại.
Sau đó, Vô Nhãn còn nói thêm: “Ta rất thích ngươi, cũng muốn làm bằng hữu với ngươi. Nhưng mà... Vô Nhãn ta không muốn thua, cũng không thể thua, cho nên chỉ có thể nói tạm biệt ngươi.”
Phanh ——
Vô Nhãn khoanh hai tay trước ngực, mạch môn cùng chấn động.
Trong khoảnh khắc khi mạch môn chấn vang, dị tượng lại xuất hiện trong khu vực chiến đấu.
Một tượng thần màu vàng kim to lớn cao trăm trượng chậm rãi từ trong Cốt Linh Lãnh Hỏa hiện ra, sau đó đứng thẳng ở sau lưng Vô Nhãn. Tượng thần có sáu mắt, mỗi một con mắt đều phóng ra sát ý ngập trời, nhìn Vân Liêu.
“Thần Ý Tuyệt —— Thần Ý!”
Vô Nhãn nhẹ nhàng phun ra năm chữ này, sau đó sáu ánh mắt bắt đầu hội tụ mạch khí màu vàng kim.
Vô cùng vô tận mạch khí rót vào trong sáu con mắt, khí tức khủng bố vô biên vô tận lập tức buông xuống.
Cực Thiên Phong Tâm kinh hô một tiếng: “Thần Tuyệt!”
Điện chủ của Cực Sinh Điện Địch Trần cũng giật thót, bóng ma ngày xưa Thần Tuyệt mang đến cho hắn lại hiện ra trước mắt: “Cái tên này lại tu luyện Thần Tuyệt thành công, hắn còn chưa đến bốn mươi tuổi! Khó trách... khó trách Bạch Nhãn Khách thu hắn xong thì không thu bất cứ đệ tử nào nữa, hóa ra là hắn tìm được bảo bối.”