Thấy cảnh này, Ôn Bình nhịn không được hỏi thăm hệ thống: “Yêu đan của Cùng Kỳ này có tồn tại ý chí không?”
“Sẽ không tồn tại, chỉ có Yêu Tiên mới có thể để lại ý chí trong yêu đan.” Hệ thống giải đáp.
Ôn Bình lại hỏi: “Sau khi hắn chết, tất cả tu vi sẽ đều giữ lại trong yêu đan chứ?”
Đây cũng là vấn đề hắn quan tâm nhất.
Bởi vì đáp án quyết định hắn sẽ đánh tiếp hay là không.
“Sẽ.”
Đạt được câu trả lời chắc chắn của hệ thống, Ôn Bình hạ quyết tâm, nhất định phải giết chết con Cùng Kỳ trước mắt này.
Lực phòng ngự và lực công kích của Cùng Kỳ không phải bình thường, Ám Lưu Tịch Diệt ít nhiều gì cũng kém hơn nó một chút. Dĩ nhiên, kém ở đây là kém về khoảng cách của lực lượng.
Dù sao cũng là yêu thú tu tiên.
Nó thuộc về thế giới cao hơn.
Nếu để cho mấy người Lucifer tham chiến thì có thể sẽ tạo được một chút tác dụng quấy rầy.
Cho nên, muốn giết Cùng Kỳ thì chỉ có thể tự mình tới.
Từ sau khi đột phá Địa Vô Cấm, Ôn Bình không có bổ sung Tuyền Qua Đồ cho mạch môn, bây giờ chính là lúc.
Ôn Bình mở máy cải tạo Tuyền Qua Đồ ra, một lần cải tạo Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ thì tốn ba ngàn miếng bạch tinh, Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ thì là năm vạn miếng bạch tinh. Mặc dù cải tạo Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ giá không rẻ nhưng bây giờ Ôn Bình vẫn có thể tốn được.
Sau đó, Ôn Bình lấy Mệnh Hạch Điếu Trụy ra.
Lắc nó!
Hắn mong Mệnh Hạch Điếu Trụy lắc lư, có thể mang vận may tới cho mình, nếu có thể tăng thêm vận may thì chắc chắn có thể đạt được một cái năng lực đặc thù cực kỳ tốt.
Hết sức may mắn.
Sau khi quay về vị trí cũ thì Mệnh Hạch Điếu Trụy cũng không dừng lại mà chuyển động.
Được tăng điểm may mắn, Ôn Bình vội vàng cải tạo Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ, một lần năm vạn bạch tinh.
Lần đầu tiên cải tạo, thu được năng lực đặc thù —— Chiến Thần Chúc Phúc, có thể tăng lên năm thành thực lực trong một khắc đồng hồ.
Không muốn!
Đối với Ôn Bình thì hoàn toàn là gân gà, không đủ để trợ giúp Ám Lưu Tịch Diệt giết chết Cùng Kỳ.
“Lại tiêu năm vạn miếng bạch tinh!”
Ôn Bình lại mở một lượt cải tạo mới.
Lần cải tạo thứ hai, thu được năng lực đặc thù —— Hạnh Vận Phúc Tinh, mỗi lần giết chết một kẻ địch thì sẽ ngẫu nhiên được khôi phục thương thế, gia tăng lực lượng vân vân.
“Không muốn!”
Ôn Bình lại bỏ ra năm vạn miếng bạch tinh, mở một lượt cải tạo mới.
Lần thứ ba, lần thứ tư, cho đến lần thứ mười, đã tiêu hao năm mươi vạn miếng bạch tinh mà vẫn không ra được năng lực đặc thù mà hắn cần. Chuyện này khiến cho Ôn Bình có chút xót của, dù sao năm trăm ngàn bạch tinh cũng không phải là ít.
Không có mấy cái thế lực ngũ tinh có thể tùy tiện lấy ra năm trăm ngàn bạch tinh.
“Đừng để ta tiêu tiền uổng phí nữa.” Ôn Bình mong đợi một thoáng, tiếng thông báo của hệ thống vang lên bên tai.
“Mệnh Hạch Chúc Phúc!”
“Nhận được năng lực đặc thù cấp S hiếm hoi —— Phòng Ngự Tước Nhược.”
“Sau khi kẻ địch bị công kích, tất cả lực phòng ngự giảm xuống năm mươi phần trăm, cũng kéo dài mười giây.”
“Chính là ngươi!”
Ôn Bình vui vẻ.
Chính là thứ hắn muốn!
Ôn Bình lựa chọn, sau đó lấy Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ đã cải tạo ra, tìm một chỗ yên tĩnh hấp thu Tuyền Qua Đồ.
Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ hấp thu cũng không nhanh, Ôn Bình tốn một giờ, chờ hấp thu xong Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ, Cùng Kỳ và Ám Lưu Tịch Diệt đã san bằng tất cả mọi thứ trong phạm vi hơn mười dặm.
Giống như là ngày tận thế đến!
Trong lúc hai bên đánh nhau, Cùng Kỳ càng đánh càng hung, khiến cho vùng thiên địa này, ngoại trừ tiếng đánh nhau ra thì chỉ có tiếng rống giận dữ của nó. Ám Lưu Tịch Diệt nương theo thiên phú hóa thành hắc ảnh và đặc tính bất tử mà đánh khó phân thắng bại với Cùng Kỳ, nhưng cũng không chiếm được thượng phong.
Bởi vì lực lượng của Cùng Kỳ vượt xa nó, lực phòng ngự của yêu thể của hắn cũng vô cùng biến thái.
Nếu còn tiếp tục đánh như vậy nữa thì sợ là cho dù có đánh thêm mười ngày nửa tháng nữa cũng không phân ra thắng bại được, thậm chí còn có thể dẫn tới tồn tại càng mạnh mẽ hơn ở trong đó. Dù sao chỗ này mới chỉ là bên ngoài, ai biết những chỗ khác có tồn tại giống như Cùng Kỳ, thậm chí mạnh hơn Cùng Kỳ.
Lúc này, Ôn Bình ngự kiếm ở phía xa, từ xa công kích Cùng Kỳ, nhưng mà nó thấy kiếm của Ôn Bình thì chỉ liếc một cái rồi thôi, thậm chí còn không thèm nhìn thẳng luôn chứ đừng nói chi là phòng ngự.
“Lần đầu tiên ta bị coi thường như vậy.” Ôn Bình ngự kiếm bắt đầu vòng quanh Cùng Kỳ, cũng không có vội vã tiến công.
Mặc dù năng lực đặc thù cấp S hiếm hoi mạnh mẽ nhưng cũng cần công kích của Ôn Bình đánh trúng kẻ địch mới được.
Nếu bị đỡ được thì coi như vô hiệu.
Cho nên Ôn Bình phải tìm đúng thời cơ, đồng thời cũng phải thầm báo cho Ám Lưu Tịch Diệt.
Chỉ cần giảm phòng thì Ám Lưu Tịch Diệt phóng thích kỹ năng ngay.
Vù ——
Phi kiếm không ngừng bay tới bay lui trên bầu trời, giống như con ruồi đáng ghét bay xung quanh Cùng Kỳ và Ám Lưu Tịch Diệt. Đúng vào lúc này, Cùng Kỳ đột nhiên nhào về phía Ám Lưu Tịch Diệt, trong khoảnh khắc nó bay lên, kiếm của Ôn Bình lướt về phía Cùng Kỳ, tặng cho Cùng Kỳ đang không trung một kiếm.
Keng ——
Kiếm đâm vào lưng Cùng Kỳ, lập tức bị bắn ra, chỉ tạo thành một vài tia lửa thôi.
Lúc này, Ám Lưu Tịch Diệt cũng giơ cao Hắc Liêm, trong nháy mắt phát động Hắc Liêm Thu Cát, chém ra một cái trăng lưỡi liềm to lớn trên bầu trời.
Oanh!
Hắc Liêm vung ra, đụng vào Cùng Kỳ, nhưng lần này yêu thể của Cùng Kỳ không còn là không thể phá vỡ như trước nữa.
Trong khoảnh khắc khi Hắc Liêm bổ trúng Cùng Kỳ, tuy Cùng Kỳ dùng lực lượng khổng lồ chặn lại nhưng Hắc Liêm lại đâm vào lưng Cùng Kỳ, sâu chừng một tấc, theo Ám Lưu Tịch Diệt kéo một cái, tạo thành một cái miệng máu.
Cùng Kỳ gào lên một tiếng đau đớn, sau đó phóng ra một lượng yêu lực lớn đánh bay Hắc Liêm của Ám Lưu Tịch Diệt, ngay cả Ám Lưu Tịch Diệt cũng bị đẩy lui trăm mét.