Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1101 - 【Vip】 Lý Bạch Truyền Thừa Kiếm Đạo (2)

【VIP】 Lý Bạch truyền thừa kiếm đạo (2) 【VIP】 Lý Bạch truyền thừa kiếm đạo (2)

Lý Bạch lại nhếch miệng cười một tiếng, trên mặt không còn phiền muộn như khi đọc thơ vừa rồi, nói: “Tiểu hữu tới đây là vì sao?”

“Học Thanh Liên Kiếm.”

Ôn Bình thẳng thắn.

“Đại đạo rộng như trời xanh, lại không có lối thoát cho Thanh Liên Kiếm, kiếm này không trợ được ngươi thành tiên, sẽ chỉ làm ngươi phí thời gian vạn năm ở phàm trần, sau đó hóa thành một nắm cát vàng, ngươi chắc chắn ngươi muốn học?” Lý Bạch hỏi ngược một câu.

Ôn Bình gật đầu đáp: “Dĩ nhiên muốn học, chỉ cần ngươi chịu dạy ta thì ta chịu học. Còn có thành tiên được hay không thì là một chuyện khác.”

Bây giờ hắn đang ở một thế giới tu luyện mạch môn, thế giới này có cấp bậc tiên hay không cũng không biết được.

Thành tiên?

Đó không phải là mục tiêu của Ôn Bình.

Mạnh lên, sau đó thực hiện mục tiêu của mình mới là thứ hắn muốn.

Thế nhưng có vẻ như Lý Bạch cũng không có bị lời nói của Ôn Bình thuyết phục, tiếp tục hỏi ngược lại: “Sao tiểu hữu tầm mắt thiển cận như thế. Trong thế giới lớn mênh mông này, đạo thành tiên đếm mãi không hết, mà Thanh Liên Kiếm này của ta lại mở ra lối riêng, không thuộc về tiểu đạo, cũng không thuộc về đại đạo, không thành được châu báu. Ngươi học được sẽ chỉ khiến cho ngươi biến thành một phàm nhân mạnh mẽ hơn người khác thôi. Nhưng mà phàm nhân suy cho cùng cũng chỉ là phàm nhân, cho dù có mạnh mẽ tới cỡ nào thì cũng chỉ là phàm nhân.”

“Được rồi, đừng có dạy đời. Hai chúng ta ở hai thế giới khác nhau, ở thế giới của ta, tu luyện mạch môn, không phải kim đan, nguyên anh.” Nói xong, Ôn Bình trực tiếp mở mạch môn ra.

Phanh ——

Trong nháy mắt khi mạch môn mở ra, Lý Bạch ngơ ngác một chút.

Một lúc lâu sau mới bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Hóa ra chỗ này đã không còn là thế giới trước đây.”

“Lý Bạch tiền bối, bây giờ có thể dạy Thanh Liên Kiếm cho ta rồi chứ?” Ôn Bình thăm dò.

Lý Bạch khẽ gật đầu, nói: “Nếu ngươi muốn học thì dạy ngươi cũng được. Nhưng mà tiểu hữu phải hứa với ta một chuyện trước.”

“Mời nói.”

“Thanh Liên Kiếm này chỉ giết người đáng chết.”

“Ta giết rất nhiều người, nhưng xưa nay không vô duyên vô cớ giết người.”

“Như thế rất tốt!”

Lý Bạch tán thưởng một câu, sau đó móc một thanh kiếm trong địa đàn ra, bắt đầu múa.

“Tiểu hữu nhìn kỹ.”

Dứt lời, kiếm phun ra thanh liên.

Cứ như vậy, Ôn Bình ngồi trên địa đàn liên tục nhìn hơn mười ngày, ghi lại từng chiêu từng thức.

Nói tóm lại, Thanh Liên Kiếm thuộc về kiếm pháp tùy tâm sở dục. Lúc công kích thì thẳng tiến không lùi, giống như là không sợ gì cả, nhưng nếu là lui trở về thì cái gì cũng không quan tâm, chỉ lui.

Điểm này cũng phù hợp với tính tình của Lý Bạch.

Thiên tử gọi nhưng không lên thuyền, tự xưng thần là Tửu Trung Tiên!

Đó chính là Lý Bạch.

Thật ra thì Thanh Liên Kiếm tổng cộng chỉ có bảy chiêu, không có phức tạp hơn. Thế nhưng Thanh Liên Kiếm lại cần luyện thành Thanh Liên Kiếm Ý mới được, đây là tinh túy, linh hồn của Thanh Liên Kiếm. Nếu như không có Thanh Liên Kiếm Ý thì Thanh Liên Kiếm chỉ là cái cái thùng rỗng.

Ôn Bình nhớ kỹ chiêu thức trước, ở ngày thứ mười lăm thì hắn mở miệng hỏi thăm Lý Bạch: “Tiền bối, xin hỏi Thanh Liên Kiếm Ý này nên tu luyện như thế nào?”

“Tu luyện Thanh Liên Kiếm Ý không phải chuyện một sớm một chiều, nhớ kỹ kiếm quyết, mỗi ngày khắc khổ tu luyện là được.”

“Tiền bối, vậy ngươi bỏ ra bao nhiêu năm mới tu luyện Thanh Liên Kiếm Ý đến đại thành?”

“Ngàn năm.”

Lý Bạch ung dung nói một câu, vẫn rất tự đắc, giống như là thời gian ngàn năm vô cùng ngắn ngủi vậy.

Ôn Bình thì bó tay rồi, vội vàng hỏi thăm hệ thống: “Hệ thống, ngươi xác định đây là cơ duyên của ta?”

Hệ thống bất đắc dĩ trả lời: “Kí chủ, nhìn cột tin tức của mình trước đi rồi hãy hỏi ta.”

“Ôn Bình.”

“Giới tính: Nam.”

“Cảnh giới: Địa Vô Cấm Hạ Cảnh.”

“Thể chất: Địa Đạo Thanh Liên Thể (nhập môn).”

“Thần binh: Đũa phép của Harry Potter, Lang Nguyệt Kiếm.”

“Công pháp tu luyện: Trường Mạch Công (Thiên cấp).”

“Năng lực đặc thù: Kim Bặc Nhãn, Thanh Liên Kiếm Ý (nhập môn).”

...

Ôn Bình không có tiếp tục nhìn nữa, bởi vì trong chỗ năng lực đặc thù xuất hiện thêm một dòng Thanh Liên Kiếm Ý nhập môn khiến cho Ôn Bình có chút ngáo.

Không phải hắn còn chưa bắt đầu tu luyện sao?

Sao Thanh Liên Kiếm Ý lại nhập môn?

Trong lúc hắn còn đang không hiểu tại sao thì hệ thống giải thích: “Bởi vì kí chủ là Địa Đạo Thanh Liên Thể, kí chủ không có phát hiện Thanh Liên Kiếm Ý và Địa Đạo Thanh Liên Thể có chút giống nhau sao? Giống như Thanh Liên Kiếm Ý là một góc của Địa Đạo Thanh Liên Thể.”

Được hệ thống nhắc nhở, Ôn Bình lập tức kịp phản ứng, sau đó phóng lực lượng của Địa Đạo Thanh Liên Thể ra.

Đúng là có chút tương tự.

Địa Đạo Thanh Liên Thể giống như là cha.

Thanh Liên Kiếm Ý giống như là nhi tử.

Khi Ôn Bình cảm nhận Địa Đạo Thanh Liên Thể và Thanh Liên Kiếm Ý thì Lý Bạch bỗng nhiên biến sắc, kinh ngạc nói: “Thanh Liên Kiếm Thể! Sao có thể như vậy được, Tiên Thiên Thanh Liên Kiếm Thể, đây chính là thể chất đại đạo! Đây không phải là là Tiên Thiên Đại Đạo Thể chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết thượng cổ sao?”

Lý Bạch lắc đầu, kinh hô không thể nào.

Sau đó đột nhiên lao đến, túm lấy bả vai Ôn Bình, mong đợi nói: “Tiểu hữu, đánh ra một kiếm thử xem?”

Ôn Bình giật mình, sau đó cũng không có nghĩ ngợi nhiều, móc Lang Nguyệt Kiếm ra đâm tới trước một kiếm. Kiếm ra thanh liên xuất hiện, Ôn Bình nhìn kỹ quỹ tích của đạo kiếm nhận đó, một đóa thanh liên bốn cánh theo kiếm nhận hạ xuống, sau đó rơi vào chỗ mà kiếm nhận hạ xuống, cắt như cắt đậu hủ.

“Kiếm ra kèm theo thanh liên bốn cánh, Thanh Liên Kiếm Ý nhập môn! Quả nhiên là Tiên Thiên Đại Đạo Thể!” Lý Bạch kinh ngạc tán thán liên tục, sau đó thay đổi thái độ: “Tiểu hữu, Thanh Liên Kiếm rất thích hợp ngươi! Nếu là người khác, không có Tiên Thiên Thanh Liên Đạo Thể thì Thanh Liên Kiếm có mạnh mẽ tới đâu đi nữa thì suy cho cùng cũng chỉ có thể làm một phàm nhân. Nhưng ngươi không giống, ngươi có Tiên Thiên Đạo Thể, có thể chạm tay tới đại đạo!”

Bình Luận (0)
Comment