Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1103 - 【Vip】 Tán Nhân Dịch, Nguy!

【VIP】 Tán Nhân Dịch, nguy! 【VIP】 Tán Nhân Dịch, nguy!

Khi quyết chiến ở Minh Kính Hồ hạ màn kết thúc, cũng là thời điểm mà cuộc chiến tranh này kết thúc. Nếu như Bất Hủ Tông thắng ở Minh Kính Hồ thì sau này hơn phân nửa đất đai ở Hồ Thiên Địa sẽ thuộc về Tán Nhân Dịch.

Nếu như Già Thiên Lâu thắng, Tán Nhân Dịch sẽ bị hủy diệt!

Khuya đêm hôm đó, phe Bách Tông Liên Minh đột nhiên phát động hơn ngàn vạn người công kích. Hơn ngàn vạn người chia làm mười đội, chia nhau phát động tổng tiến công mười doanh địa của Tán Nhân Dịch.

Nhưng mà bởi vì có mạng lưới tình báo của Trần Hiết nên phe Tán Nhân Dịch đã biết tin tức này trước một ngày. Cho nên đã chờ sẵn trên đường Bách Tông Liên Minh tới, chuẩn bị quyết chiến một trận cuối cùng.

Trong đêm tối, Đại Yêu Dực tộc như mây đen che kín, cường giả của Bách Tông Liên Minh tràn khắp núi đồi mà tới, phe Tán Nhân Dịch cũng thắp đuốc lên, chiếu sáng bầu trời đêm.

“Bọn họ tới!”

“Giết sạch bọn họ!”

Người của Tán Nhân Dịch và Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đều nhào tới, chuẩn bị giết sạch người của Bách Tông Liên Minh.

Ngay trong nháy mắt khi bọn họ nhào lên thì trên bầu trời xuất hiện một con Yêu Thần Dực tộc khổng lồ.

Trên lưng Yêu Thần Dực tộc còn có mấy người.

Bốn mạch đều mở!

Tất cả đều phóng thích ra khí tức Địa Vô Cấm Trung Cảnh mạnh mẽ!

Mà chiến trường chính giữa Yêu tộc và Già Thiên Lâu thì đồng thời xuất hiện ba vị Địa Vô Cấm Thượng Cảnh!

“Rút lui!”

“Rút lui!”

Trong khoảnh khắc khi cường giả Trấn Nhạc Cảnh của phe Tán Nhân Dịch nhìn thấy cự yêu thì vội vàng cao quát lớn.

Trong từng tiếng ‘rút lui’ đó tràn đầy tuyệt vọng.

Vốn cho rằng có thể giết Bách Tông Liên Minh trở tay không kịp, ai mà ngờ được bọn họ lại thành thịt cá đưa đến miệng người khác.

Nhưng mà khi hắn kêu gào rút lui thì cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh của Già Thiên Lâu và Yêu Thần Dực tộc đó đã lao vào trong đám người, Yêu Thần Dực tộc tùy ý đạp một cước thì đã giết chết hơn nghìn người.

Mà cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh của Già Thiên Lâu đó chém ra một đao, người bị giết càng nhiều hơn, cho dù là Trấn Nhạc Cảnh thì cũng chết ngay lập tức, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Tuy nói con kiến nhiều cũng cắn chết voi nhưng mà phe Bách Tông Liên Minh cũng gia nhập vào chiến trường.

Dưới sự dẫn đầu của cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh và Yêu Thần Dực tộc của Già Thiên Lâu, thế không thể đỡ.

Bên phe Tán Nhân Dịch chỉ có thể vừa đánh vừa lui, tổn thương nhanh chóng tăng vọt, bảy thành trong đó là do cường giả và Yêu Thần Dực tộc của Già Thiên Lâu giết chết. Cảnh tượng này cũng xuất hiện ở những chiến trường khác.

Địa Vô Cấm Trung Cảnh và Yêu Thần Dực tộc gia nhập khiến cho Bách Tông Liên Minh thế không thể đỡ, phe Tán Nhân Dịch chỉ có thể chạy trối chết.

“Núi Thanh Thành xuất hiện cường giả Già Thiên Lâu, cầu minh chủ trợ giúp!”

“Chiến trường Bình Hà cũng xuất hiện cường giả Già Thiên Lâu, cầu minh chủ trợ giúp!”

...

Chiến báo không ngừng truyền về doanh địa của Tán Nhân Dịch, Bùi Vu và một đám phó minh chủ của Tán Nhân Dịch đọc được tin tức này thì vẻ mặt trở nên trắng bệch trong nháy mắt, nhưng mà Bùi Vu không có ra lệnh rút lui.

“Minh chủ, còn đang chờ cái gì? Rút lui đi!”

“Nếu còn không rút lui thì không biết người của chúng ta sẽ chết bao nhiêu nữa!”

Mọi người rất không hiểu quyết định của Bùi Vu, cả đám đều tranh thủ thúc giục, sợ muộn một chút thì cường giả Già Thiên Lâu sẽ giết đến nơi này, hốt trọn ổ bọn họ.

Bùi Vu trầm mặt, nói: “Rút lui? Không thể rút lui, một khi rút lui thì sẽ mất đi địa bàn mà chúng ta dùng máu tươi của vô số người để đổi lấy. Hơn nữa một khi rút lui thì Bất Hủ Tông sẽ không trợ giúp chúng ta nữa. Bây giờ Bách Tông Liên Minh thần phục Già Thiên Lâu, nếu như chúng ta không được Bất Hủ Tông ủng hồ thì Hồ Thiên Địa sẽ không còn đất cho chúng ta cắm dùi. Tóm lại, trước khi Hà trưởng lão của Bất Hủ Tông không có đưa tin tới thì không ai được rút lui, chết cũng phải chết ở trên chiến trường cho ta.”

“Nhưng mà...”

“Không có nhưng nhị gì cả, truyền lệnh tất cả thành viên của Tán Nhân Dịch, sau lưng có tộc nhân của chúng ta, có thân nhân của chúng ta. Chúng ta lui thì rất đơn giản, nhưng bọn họ không còn bất cứ đường lui nào.”

Bùi Vu khoát chiến giáp bên cạnh lên, dẫn đầu đi ra khỏi doanh trướng, gọi một con Yêu Vương Dực tộc tới.

Thân làm minh chủ, lúc này, hắn nên có mặt ở tiền tuyến!

Rất nhiều phó minh chủ và tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch thấy cảnh này thì thở dài một tiếng, cũng vội gọi Yêu Vương Dực tộc đi theo Bùi Vu bay về phía chiến trường.

Kiến càng lay cây thì kiến càng lay cây đi.

Bọn họ có thể lui nhưng mà tộc nhân, hài tử của của bọn họ lui như thế nào?

Sau đó, mọi người chia nhau ra bay về phía mười cái chiến trường khác nhau.

Trong khoảnh khắc khi bọn họ dẫn người xuất hiện ở chiến trường thì các chiến sĩ đang tan tác của Tán Nhân Dịch đều mừng rỡ.

“Tiếp viện đến rồi!”

“Tiếp viện đến rồi!”

Trong nháy mắt, mấy chục vạn người đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng khi nhìn thấy chỉ có minh chủ và phó minh chủ đến thì tâm trạng tất cả mọi người đều trùng xuống, quay đầu nhìn phía Bách Tông Liên Minh, sau đó tiếp tục cúi đầu chạy tới.

Mấy người phó minh chủ chỉ là Trấn Nhạc Thượng Cảnh thì sao có thể cản được gót sắt của cường giả của Già Thiên Lâu được?

Hắn chính là cường giả Địa Vô Cấm!

Có thể giết Trấn Nhạc Cảnh trong nháy mắt!

Bùi Vu đứng trên trời cao, hò hét: “Những đồng bào, chúng ta còn có thể lui về đâu nữa, sau lưng chính là thân nhân của chúng ta, còn có tộc nhân của chúng ta. Chúng ta đi, bọn họ biết phải làm sao? Chúng ta chạy trốn, bọn họ trốn như thế nào?”

Liên tục mấy câu hỏi khiến cho những người đang trốn bán sống bán chết đó dồn dập dừng bước, trong mắt lóe lên vẻ kiên định!

Đúng vậy.

Bọn họ có thể trốn!

Những thân nhân và tộc nhân trốn được không?

Bùi Vu lại hô to: “Theo ta giết tới Bách Tông Liên Minh, chúng ta cho bọn họ một bài học, nếu đã chọn làm chó săn cho Già Thiên Lâu thì phải nằm sấp xuống cho chúng tat!”

Bình Luận (0)
Comment