Dưới sự bảo vệ của Đại Địa Chi Thuẫn, bốn người nhanh chóng dùng cảm giác bao trùm toàn bộ chiến trường bình nguyên, chờ Vân Liêu xuất hiện lần nữa.
“Tiếp theo phải nắm chặt cơ hội, chỉ cần bắt được sai lầm của Vân Liêu thì chúng ta có thể một đòn giết chết hắn.” Nộ Hoàn Phong dùng cảm giác nhìn chằm chằm chiến trường bình nguyên, lại nói: “Mặc dù linh thể của hắn rất yếu đuối, không chịu được công kích mạnh mẽ nhưng chúng ta cũng không được phớt lờ, không thể cho Vân Liêu có cơ hội thứ hai. Bởi vì chắc chắn hắn cũng sẽ không cho chúng ta có cơ hội thứ hai.”
Nộ Hoàn Phong đã từng cẩn thận suy nghĩ, Kính Hồ Kết Giới mà Vân Liêu thả ra là thủ đoạn mà hắn dùng để một người chiến với bốn người.
Hắn cũng dựa theo thủ đoạn quỷ dị này để giằng co với bọn họ, đồng thời khiến cho bốn người bọn họ rất khó chịu.
Nhưng mà sau lưng của sự ‘mạnh mẽ’ này, Nộ Hoàn Phong thấy được một thứ khác.
Đó là khi Vân Liêu đi ra khỏi Kính Hồ Kết Giới.
Hắn núp ở trong Kính Hồ Kết Giới thì đúng là bọn họ khó mà đối phó được.
Nhưng nếu như Vân Liêu muốn công kích bọn họ thì sẽ đi ra khỏi Kính Hồ Kết Giới, để cho bọn họ có cơ hội công kích.
Bốn người bọn họ kết thành mạch trận, chỉ cần đánh trúng Vân Liêu một lần!
Chỉ duy nhất một lần!
Nộ Hoàn Phong tự tin có thể trực tiếp tiêu diệt hắn.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Cốt Linh Lãnh Hỏa không ngừng tan rã Đại Địa Chi Thuẫn hình cầu, mang tới cho bốn người áp lực không nhỏ.
Nhưng mà áp lực như vậy vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Nhưng mà có vẻ như khi bọn họ chọn trốn trong Đại Địa Chi Thuẫn thì Vân Liêu cũng không định đi ra nữa.
“Chắc chắn bây giờ hắn đang trốn sau lưng người nào đó.” Nộ Hoàn Phong thầm nghĩ.
Nếu thích so kiên nhẫn.
Vậy thì so kiên nhẫn.
Chẳng lẽ bốn người bọn họ còn không đấu lại một người?
Nhưng khi trong lòng Nộ Hoàn Phong nghĩ như vậy thì Cực Thiên Phong Tâm bỗng nổi giận trùng thiên, gầm lên một tiếng: “Vân Liêu!”
Nộ Hoàn Phong vừa định quát bảo ngưng lại thì nghe Cực Thiên Phong Tâm tức giận nói: “Có người nói mặt của người rất giống nữ nhân? Một nam nhân lại có gương mặt của nữ nhân, đúng là đáng thương. Bây giờ lại trốn ở sau Kính Hồ Kết Giới, ngươi muốn chứng thực ngươi là một nữ nhân thật sao?”
Khi Cực Thiên Phong Tâm nói xong, Nộ Hoàn Phong cũng không định cản hắn lại nữa.
Bởi vì có lẽ có thể dùng cách vụng về này để ép Vân Liêu đi ra.
Dù sao thì người có thể nhịn được khi bị người khác chửi mắng sỉ nhục sẽ không phải là những người trẻ tuổi mới tu luyện không được bao lâu như bọn họ.
“Tiếp tục.” Nộ Hoàn Phong còn khích lệ một câu.
Cực Thiên Phong Tâm tức giận lên tiếng nữa, ý nghĩ của hắn rất đơn giản.
Bởi vì hắn rất tức giận.
Hắn cảm thấy Vân Liêu là một nữ nhân.
Chỉ có nữ nhân mới sẽ sợ hãi rụt rè.
Không dám đường đường chính chính chiến đấu chính diện.
“Vân Liêu, ngươi đâu? Ngươi nghĩ là ngươi trốn thì có thể mài chết chúng ta thật sao, ngươi ngây thơ như là một đứa nhỏ vậy. Đại Địa Chi Thuẫn là mạch trận thuật chủ lưu của U Quốc, giỏi nhất chính là dùng tiêu hao nhỏ nhất phòng ngự công kích mạnh nhất. Mà ngươi, đồng thời sử dụng ba loại ma pháp...”
Cực Thiên Phong Tâm muốn cho Vân Liêu hiểu rõ tình huống lúc này.
Trốn không có ý nghĩa gì.
Tử vong là chuyện đã được định trước.
Sở dĩ sâu kiến bị chế giễu, không phải là do nó nhỏ bé mà là nó chỉ là sâu kiến mà lại ôm chí lớn.
Lúc này, rốt cuộc Vân Liêu cũng lên tiếng.
“Ngươi nói đều đúng.”
Chuyện này khiến Nộ Hoàn Phong vui vẻ.
Quả nhiên hữu hiệu!
Sau đó Nộ Hoàn Phong bắt đầu cảnh giác bốn phía, cảm nhận gợn sóng trên Kính Hồ Kết Giới.
Nếu có bất cứ dị động gì thì hắn sẽ ra tay công kích không chút do dự.
Bởi vì chỗ nào trên Kính Hồ Kết Giới có dị động đại biểu cho Vân Liêu sẽ từ chỗ đó đi ra.
Mà lúc này, Cực Thiên Phong Tâm nghe Vân Liêu trả lời như vậy thì có cảm giác như một quyền đánh lên bông gòn.
Ngươi nói đều đúng?
Lại còn nói mình nói đúng!
“Nếu ngươi biết ta nói đúng, vậy ta không ngại nói cho ngươi một chuyện đúng hơn nữa. Tám mươi người của Bất Hủ Tông, kết cục của bọn họ cũng đã được định trước. Cho dù lần này bọn họ may mắn trốn thoát nhưng khi thi đấu thì sẽ không còn chuyện mười cái Thông Thiên Môn khác nhau. Cho dù là đi vào cái Thông Thiên Môn nào thì đều sẽ xuất hiện ở một chỗ, tiến hành chiến đấu.”
“Cảnh giới mạch thuật của bọn họ không tệ, đủ để bọn họ chiến thắng rất nhiều thiên kiêu. Nhưng khi đối mặt với yêu nghiệt chân chính, cảnh giới mạch thuật của bọn họ vẫn không bù được chênh lệch về cảnh giới. Ba vị sư huynh của ta có thể giết sạch bọn họ.”
Nói xong, trên mặt Cực Thiên Phong Tâm nở một nụ cười dữ tợn.
Hắn thích kể chuyện cho người đang nuôi hi vọng.
Chân thành nói cho bọn họ biết sự thật khiến cho bọn họ tuyệt vọng.
Cùng lúc đó, trong Kính Hồ Kết Giới, Vân Liêu mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Đại Địa Chi Thuẫn trong Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Tự lẩm bẩm một câu: “Những gì ngươi nói ta đều biết. Cho nên... ta cần phải chế tạo ra một cơ hội mà các ngươi ngay cả thời gian đầu hàng cũng không có.”
Còn vấn đề tiêu hao khi phóng thích ba loại ma pháp tam giai mà Cực Thiên Phong Tâm nói.
Hắn chỉ mượn dùng câu nói của tông chủ.
Phải làm như thế nào mới có thể khiến cho mình sống vui vẻ?
Đó là cố gắng đừng tranh chấp với mấy thằng ngu!
Hắn có thể lợi dụng ma pháp khôi phục tam giai —— Sâm Lâm Chi Ca khôi phục tinh thần lực của mình.
Hơn nữa hắn còn có Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù, nó cũng có thể khôi phục một chút tinh thần lực cho mình.
Cho nên hắn muốn lợi dụng sở trường của mình để tiêu hao bốn người này.
Không thể để cho bốn người an nhàn trốn ở trong Đại Địa Chi Thuẫn, hưởng thụ được “mai rùa” bảo hộ như thế.