“Sao lại như vậy được?”
“Sư huynh Nộ Hoàn Phong bị hắn một kiếm giết!”
Hai người vừa chống cự Phong Bạo Kiếm Trận vừa kinh ngạc nhìn chằm chằm cự nhân cầm cự kiếm trong tay, sau đó chuẩn bị chống cự cự kiếm còn đang đánh tới chỗ bọn họ.
Ba người không chút do dự sử dụng mạch thuật Địa cấp thượng phẩm, dùng công thay thủ.
Nhưng mà vẫn bị cự kiếm quét bay, đâm vào vách ngăn bên dưới chiến trường bình nguyên mới ngừng lại được.
Sau khi dừng lại, ba người đều cảm thấy ngực nóng hổi.
Phun ra một ngụm máu tươi.
...
Bên ngoài chiến trường bình nguyên.
Vô số người xôn xao, dồn dập nhìn về phía cự nhân cầm cự kiếm xuất hiện trong Phong Bạo Kiếm Trận.
Là người đứng xem, bọn hắn thấy rất rõ cảnh Nộ Hoàn Phong bị một kiếm giết chết.
Người khổng lồ này một kiếm đánh tan mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm, còn giết Trấn Nhạc Thượng Cảnh Nộ Hoàn Phong trong nháy mắt.
Quá giả đi chứ!
“Rốt cuộc thì đó là cái gì?”
“Một kiếm, chỉ một kiếm thì Nộ Hoàn Phong đã chết rồi.”
“Đúng là màn đảo ngược chiến cuộc kinh thiên.”
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm cự nhân cầm cự kiếm trong tay, cũng nhìn về phía Vân Liêu đang đứng giữa không trung.
Không phải là giấu tài đó chứ?
Đây là bản lĩnh thật sự mà khi đánh với Vô Nhãn cũng không có dùng ra.
Nếu không thì chỉ với một đòn lúc nãy thì đã đủ để miểu sát Vô Nhãn.
Hoàn toàn không ngờ được, Vân Liêu của Bất Hủ Tông lại mạnh mẽ như thế.
Cùng lúc đó, ở trên bầu trời, Địch Trần và Kim Bất Tam thấy cảnh này thì dồn dập kêu lên sợ hãi.
“Không!”
Địch Trần ngơ ngẩn.
“Nguy rồi!”
Sắc mặt Kim Bất Tam bỗng nhiên thay đổi, trở nên cực kỳ khó coi, giống như là bị nhét nguyên trái mướp đắng vào miệng vậy.
Vốn cho rằng Vân Liêu sẽ rơi xuống hạ phong, bọn họ có thể mượn Vân Liêu để bức bách Ôn Bình nhanh chóng hạ quyết định hợp tác với Vực Chủ.
Nhưng mà Vân Liêu còn chưa có chết.
Nhưng Nộ Hoàn Phong chết trước rồi.
Đệ tử của Vực Chủ bị giết, chuyện này không thể nhỏ được.
Lúc này, Ôn Bình phủi tay, sau đó quay qua nhìn Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão không dám lên tiếng bên cạnh, giải thích: “Có lẽ hai vị rất khó hiểu chứ? Thật ra thì nó là Kiếm Linh. Các ngươi có thể hiểu thành nó là linh vật do Phong Bạo Kiếm Trận tạo thành. Đạo lý cũng giống như là dựng dục ra yêu vật. Chỉ có điều muốn sinh ra Kiếm Linh thì không phải là chuyện đơn giản gì. Nếu là mạch thuật hệ kiếm pháp thì ít nhất cũng cần phải tu luyện đến cảnh giới hóa cảnh thì mới có thể khiến cho nó sinh ra Kiếm Linh, hơn nữa tỷ lệ này còn cực kỳ thấp!”
Nghe Ôn Bình giải thích rõ nguyên nhân, Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão vốn đang khó hiểu lập tức gật đầu.
Nhưng mà hai người cũng không dám nói nhiều.
Dù sao người chết chính lad đệ tử của Vực Chủ.
Lúc này đừng nói gì hết mới tốt.
Nhưng mà Ôn Bình cũng rất kiên nhẫn tiếp tục giải thích: “Phong Bạo Kiếm Trận này là ma pháp cấm kỵ tam giai, Kiếm Linh do nó dựng dục ra, nếu như tinh thần lực của ma pháp sư đủ mạnh thì lực lượng mà nó bùng nổ ra đủ để sánh ngang được với ma pháp tứ giai. Mà ma pháp tứ giai thì chính lực lượng của cảnh giới Địa Vô Cấm. Nếu đánh ra ba kiếm nữa, Cực Thiên Phong Tâm và huynh đệ Duy Ngã, Độc Tôn cũng phải chết.”
Nghe Ôn Bình giải thích rõ, giờ phút này, mặc dù Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão không nói nhưng trong lòng vô cùng kinh hãi.
Kiếm Linh.
Ma pháp cấm kỵ tam giai.
Lại biết thêm được mấy thứ mới.
Rốt cuộc là cao nhân như thế nào chống lưng cho Bất Hủ Tông?
Lại biết được nhiều thứ mà toàn bộ người trong Triều Thiên Hạp cũng không biết như vậy.
Sau khi kinh ngạc, ba người hồi tưởng lại những gì Ôn Bình mới nói.
Công kích như vậy, đánh ra thêm ba kiếm nữa thì mấy người Cực Thiên Phong Tâm đều phải chết.
Bốn vị đệ tử của Vực Chủ bị giết, chuyện này cũng không nhỏ.
Hai người đồng thời nhìn về phía Địch Trần và Kim Bất Tam, chú ý đến sắc mặt khó coi của bọn họ khi nghe Ôn Bình giải thích.
Đương nhiên, bọn họ không biết là thật ra thì nửa câu nói sau của Ôn Bình là giả.
Đánh ra thêm ba kiếm nữa thì đúng là có thể giết chết ba người Cực Thiên Phong Tâm.
Nhưng mà Vân Liêu không có nhiều tinh thần lực để đánh ra ba kiếm.
Một kiếm của Kiếm Linh thì tốn tới bảy thành tinh thần lực.
Bây giờ Vân Liêu vì cần duy trì Phong Bạo Kiếm Trận và Kính Hồ Kết Giới, lại thêm phóng thích Kiếm Linh giết Nộ Hoàn Phong.
Tinh thần lực chỉ còn lại một thành mà thôi.
Cũng may sau một kiếm này, nhờ có năng lực hấp thu sinh mệnh của Tuyền Qua Đồ nên mới khôi phục lại được chừng hai thành tinh thần lực.
Nếu không thì sẽ vì bị suy yếu mà khiến cho ba người Cực Thiên Phong Tâm tìm được cơ hội giết ngược lại.
...
Trong chiến trường bình nguyên.
Vân Liêu vội vàng phóng thích ma pháp tam giai, Sâm Lâm Chi Ca.
Vô biên mộc khí từ bốn phía hội tụ vào người Vân Liêu, chậm rãi khôi phục tinh thần lực của Vân Liêu.
Một kiếm này của Kiếm Linh không thể giết bốn người, hắn cảm thấy rất đáng tiếc.
Như vậy thì sẽ khiến cho ba người Cực Thiên Phong Tâm có cơ hội hô đầu hàng.
Nhưng mà muốn cho Kiếm Linh chém ra một kiếm nữa, hắn không làm được.
Tinh thần lực không đủ.
Dù có Sâm Lâm Chi Ca khôi phục lại cũng không được.
Bởi vì lúc này tốc độ khôi phục tinh thần lực của Sâm Lâm Chi Ca đã ngang băng với tốc độ tiêu hao tinh thần lực.
Cũng may có năng lực hấp thu sinh mệnh của Tuyền Qua Đồ.
Nếu để cho hắn có thêm chút thời gian, hắn có thể thông qua công kích ba người Cực Thiên Phong Tâm để bổ sung tinh thần lực, sau đó lại để cho Kiếm Linh chém ra một kiếm nữa.
Mặc dù không thể giết nhiều người.
Nhưng lại có thể lại giết một người!
Giết thêm một người nữa thì hắn có thể giảm được rất nhiều áp lực.
Đương nhiên.
Điều kiện tiên quyết là ba người không có la đầu hàng.