Năm cánh buồm dâng lên, phi thuyền nhanh chóng bay về phía trụ sở của Cực Sinh Điện.
Cùng lúc đó, bên ngoài chiến trường bình nguyên, Vân Liêu cũng bắt đầu mở ra con đường liên thắng.
Bởi vì bốn người Cực Thiên Phong Tâm chết, khiến cho những yêu nghiệt vốn rất không ưa Vân Liêu đó trở nên biết điều trong nháy mắt.
Không còn ai dám nói tới gây chuyện với Vân Liêu.
Nếu không ai tìm hắn, đương nhiên là Vân Liêu bắt đầu tìm kiếm đối thủ cho mình.
Chuyên chọn yêu nghiệt!
Một vị thiên tài yêu nghiệt tên Cô Độc danh chấn Hồng Vực cũng bị Vân Liêu dán thư khiêu chiến, dở khóc dở cười.
Sau đó hắn trừng mắt nhìn tên yêu nghiệt của Hiên Đình Các đang nói chuyện với hắn.
“Vương Dương, ta hận ngươi!”
“A! Ta hiểu! Bình thường ngươi hoàn toàn không thèm phản ứng lại ta, hôm nay lại tràn đầy phấn khởi trò chuyện với ta lâu như vậy, hóa ra là đang giúp Vân Liêu!”
Cô Độc tức giận nhìn yêu nghiệt đến từ Hiên Đình Các.
Hắn đột nhiên cảm giác được, giữa người và người phải có nhiều tin tưởng hơn!
Ít lừa gạt lại!
“Bởi vì hắn uy hiếp ta, nói nếu như không giúp hắn thì hắn sẽ nhắm vào khiêu chiến người của Hiên Đình Các.” Vương Dương không thể làm gì khác hơn là nhún vai nói.
Nói xong cũng chạy.
Bởi vì hắn sợ Vân Liêu lật lọng.
Đến lúc đó một tấm thư khiêu chiến dán lên trên người mình.
Vậy thì số trận liên thắng của mình cũng đến hồi kết.
“Luận bàn một chút.” Vân Liêu quay qua nói với Cô Độc một câu, sau đó đi vào chiến trường.
Mọi người lại vây quanh.
Chỉ cần là chiến đấu của Vân Liêu thì mọi người đều bu lại xem.
Không chỉ là đám khán giả thích xem.
Địa Vô Cấm Hạ Cảnh.
Địa Vô Cấm Trung Cảnh.
Thậm chí Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão cũng tới vây xem.
Bởi vì Vân Liêu mạnh mẽ là chuyện rõ như ban ngày, đồng thời hắn còn dùng ma pháp trước giờ chưa từng xuất hiện.
Sự tò mò của mọi người với ma pháp đã bị phóng đại vô hạn.
Ma pháp, để cho một người tu luyện chỉ Thần Huyền Cảnh có được lực lượng của nửa bước Địa Vô Cấm.
Đồng thời còn khiến cho một người có thể chiến đấu không ngừng nghỉ.
Đúng là thần kỳ!
“Hẳn là ở Hồng Vực không có ai là đối thủ của hắn.” Trên bầu trời, Vân Thủy Tại Thiên nhìn Cô Độc cũng bại thì nhịn không được cảm thán một câu.
Âm Dương Nhị Lão ở bên cạnh lần lượt gật đầu.
“Ai mà ngờ được, lần này Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực kết thúc nhanh như vậy. Mới vòng đấu bán kết thứ hai thì đệ nhất Hồng Vực đã xuất hiện.”
“Ma pháp... đúng là một thứ khiến cho người ta phải ngạc nhiên. Cho dù xuất hiện đại chiến như thế nào thì Vân Liêu giống như là vĩnh viễn sẽ không mệt mỏi. Hơn nữa cho dù bị thương như thế nào thì ma pháp cũng có thể làm cho hắn khôi phục như lúc ban đầu. tiết kiệm được cả Linh thiện.”
Ba người than thở.
Những cường giả Địa Vô Cấm khác của Hiên Đình Các và Âm Dương gia cũng liên tục tán thưởng theo.
Sau đó trên Bất Hủ Nhật báo xuất hiện một bức tranh!
Vẻ lại cảnh các cường giả đứng trong mấy tán thưởng Vân Liêu!
Mấy trăm tên cường giả Địa Vô Cấm, biểu cảm kinh ngạc thán phục của mỗi người đều được vẽ lại cẩn thận.
Sau khi Vân Liêu liên tiếp thắng mười trận, bọn họ mới thỏa mãn rời khỏi đây.
Nhưng mà khi tạm biệt, Vân Thủy Tại Thiên và Âm Dương Nhị Lão nhắc tới Địch Trần.
Bởi vì chuyện Địch Trần bị uy hiếp cũng không phải là là chuyện nhỏ.
Trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống như thế này.
“Không biết bây giờ chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng như thế nào... Địch Trần đã nói kể từ hôm nay sẽ là kẻ địch của Ôn tông chủ trước mặt mọi người, chỉ sợ sau này sẽ thường xuyên làm khó dễ Bất Hủ Tông. Nếu chúng ta đi gần với Bất Hủ Tông quá thì sợ là sẽ khiến cho Địch Trần bất mãn.” Vân Thủy Tại Thiên có chút buồn sầu, dù sao thì hắn cũng rất muốn giao hảo với Bất Hủ Tông.
Nhưng mà bây giờ Bất Hủ Tông lại làm mất lòng điện chủ Cực Sinh Điện.
Chỉ sợ không có trái ngon để ăn.
Dù sao Địch Trần cũng là người của Vực Chủ Phủ.
Suy cho cùng thì Bất Hủ Tông chỉ là thế lực dưới trướng U Quốc thôi, cũng thuộc quyền quản lý của Cực Sinh Điện.
Nói đến đây, mặc dù Âm Dương Nhị Lão không có lo lắng như Vân Thủy Tại Thiên nhưng cũng bắt đầu nghĩ cách khác.
Bọn họ công khai giao hảo với tông chủ Bất Hủ Tông thì đã không xong rồi.
Bất Hủ Tông không sợ Địch Trần.
Nhưng bọn họ sợ.
“Xem ra chúng ta nhất định phải tự mình ra tay, tìm hiểu rõ chuyện này!”
“Chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, chúng ta ra mặt điều đình một cái đi, biến chiến tranh thành tơ lụa.”
Vân Thủy Tại Thiên gật gật đầu: “Chỉ có thể làm như thế. Hẳn là Ôn tông chủ cũng không phải là một người hẹp hòi, hẳn là hắn cũng sẽ tính ra được chỗ xấu khi trở mặt với Cực Sinh Điện. Bây giờ vấn đề duy nhất chính là Địch Trần là một người thù dai. Chỉ hy vọng Ôn tông chủ co được dãn được đi...”
Nếu như không co được dãn được, ngày tháng sau này của Bất Hủ Tông sẽ không dễ chịu.
Nói xong, Vân Thủy Tại Thiên đáp xuống.
Tìm được Vân Liêu, sau đó dẫn Vân Liêu đến một chỗ không có ai.
“Vân Liêu, Ôn tông chủ vì ngươi mà trở mặt với điện chủ Cực Sinh Điện. Nếu như chuyện này không hóa giải được thì chắc chắn sau này Bất Hủ Tông sẽ bị Cực Sinh Điện nhằm vào đủ điều. Điện chủ Cực Sinh Điện Địch Trần là một người thù dai, nhưng mà lại thích thu thập thiên tài địa bảo và yêu vật hiếm. Người truyền lời lại cho Ôn tông chủ, hắn sẽ biết phải làm như thế nào.”
Vân Thủy Tại Thiên nhắc nhở.
Vân Liêu gật đầu, đáp lại: “Đa tạ các chủ nhắc nhở.”
Vân Thủy Tại Thiên nói tiếp: “Không cần khách khí... cuối cùng, nhớ nói với Ôn tông chủ. Địch Trần đó ăn mềm không ăn cứng, hắn cần có một bậc thang. Ôn tông chủ chỉ cần diễn một phen, hạ mình một chút, cho Địch Trần một bậc thang xuống đại thì có thể biến chiến tranh thành tơ lụa.”
Dứt lời, Vân Thủy Tại Thiên từ biệt Vân Liêu.
Bay trở về bên cạnh Âm Dương Nhị Lão.
“Như thế?”