Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1159 - 【Vip】 Buổi Trưa Ngày Mai, Lối Đi Mở Ra!

【VIP】 Buổi trưa ngày mai, lối đi mở ra! 【VIP】 Buổi trưa ngày mai, lối đi mở ra!

Nửa bước Thiên Vô Cấm.

Biến thành công cụ.

Nếu như Hắc Chiếu cũng phát hiện cái này...

Ôn Bình nói tiếp: “Đao Ma chiến một trận với Thiên Hành, mặc dù Đao Ma thụ thương nghiêm trọng nhưng được ích lợi không nhỏ, tinh thần lực trực tiếp bước vào giai đoạn thứ hai. Nếu như Hắc Chiếu có thể giống như Thiên Hành, mang tới áp lực sinh tử cho Đao Ma, thậm chí Đao Ma có thể bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm trong hôm nay. Bởi vì mạch môn của hắn cũng chỉ kém một bước thôi, điều này ngay cả bản thân hắn cũng không nhìn ra.”

Trên mặt Ôn Bình lộ vẻ chờ mong.

Nếu như Đao Ma bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm.

Vậy thì đồng nghĩa với bước vào Thiên Vô Cấm!

Bởi vì bây giờ trong tay hắn có Phá Kính Đan cao cấp, một viên thì có một phần mười tỷ lệ xóa hai chữ “nửa bước” trong nửa bước Thiên Vô Cấm đi.

Mặc dù thất bại.

Thì một tháng hắn cũng có thể mua mười viên.

Dùng hết mười viên cho Đao Ma đều được!

Tốn một vạn danh vọng bồi dưỡng được một tên cường giả Thiên Vô Cấm, tính như thế nào cũng thấy có lời.

Hiện tại chỉ hy vọng Hắc Chiếu có thể cho Đao Ma một chút áp lực sinh tử, nếu thực sự không được, hắn cũng để cho Lam Phong tới.

Hai công cụ đồng thời phát lực.

Xác suất Đao Ma bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm càng lớn hơn.

Nghe Ôn Bình nói, Trần Hiết chăm chú nhìn hai người Hắc Chiếu, Lam Phong, bên tai toàn là tiếng Lam Phong hốt hoảng kêu cứu, cái này khiến Trần Hiết chê cười, nói: “Tông chủ, ý nghĩ của ngài rất tốt, nhưng hai cái công cụ này có phải quá yếu hay không... chỉ sợ không đủ để bức Đao Ma trưởng lão bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm.”

Không phải hai người này đều nói mình mạnh ngang Thiên Hành sao?

Lừa đảo!

Đều là lừa đảo!

Cái này mà là mạnh ngang?

“Còn yếu hơn dự tính, hơn nữa tâm tính cũng không có mạnh mẽ như Thiên Hành. Nhưng mà không vội, từ từ sẽ đến. Thực sự không được thì để cho Đao Ma đồng thời đối phó hai người Hắc Chiếu, Lam Phong. Có thể bức Đao Ma bước ra một bước này hay không thì phải xem vận may của Đao Ma.” Ôn Bình nói.

“Vậy tông chủ, bây giờ thuộc hạ nên làm gì?”

Hắn cũng lười phê bình hai người Hắc Chiếu.

Tông chủ cho hắn theo tới, chắc chắn không chỉ đơn giản là xem kịch như vậy.

“Nếu như hai người Hắc Chiếu, Lam Phong thà chết chứ không chịu khuất phục, không nói cho chúng ta biết Khúc Cảnh thông đạo sẽ xuất hiện ở đâu, hoặc là bọn họ cũng không biết Khúc Cảnh thông đạo sắp đả thông ở đâu. Vậy thì ta cần người của ngươi tiếp quản Hạo Hãn Thành! Bởi vì như vậy thì chúng ta cần phải tự mình điều tra xem Khúc Cảnh thông đạo sẽ xuất hiện ở đâu, cần một lượng nhân thủ lớn.”

“Tông chủ, vậy ta sẽ đi tập kết nhân thủ! Bởi vì bây giờ bọn họ hoàn toàn không biết Khúc Cảnh thông đạo sẽ xuất hiện ở đâu.”

Trần Hiết nghiêm mặt nói, sau đó lập tức lấy Truyền Âm Thạch ra.

Có Hắc Ảnh giám thị từng giây từng phút, hắn biết hai người Hắc Chiếu biết cái gì, không biết cái gì.

Mặc dù hai người chịu nói thì cũng không biết phải nói gì.

Như vậy thì chỉ có thể dựa vào chính mình!

Ôn Bình trầm giọng nói: “Trong phạm vi ngàn dặm quanh Hạo Hãn Thành đều phải xếp người vào. Một khi không gian bích chướng ở bất cứ chỗ nào xuất hiện bất thường thì đều phải báo cáo lại.”

“Tông chủ, ta đi sắp xếp.”

Trần Hiết không dám chần chờ, lập tức dùng Truyền Âm Thạch liên hệ người trong Hạo Hãn Thành.

Hắn có tất cả ba vạn người ở Hạo Hãn Thành.

Không nhiều.

Thế nhưng cũng không ít.

Dùng để giám thị không gian bích chướng bên ngoài Hạo Hãn Thành dư xài.

Nhưng tiếp quản Hạo Hãn Thành thì người của hắn chưa đủ!

Sau khi phát hiện vấn đề này, Trần Hiết vội vàng mở miệng.

“Tông chủ, nhân thủ giám thị bên ngoài Hạo Hãn Thành thì thuộc hạ có. Nhưng muốn tiếp quản Hạo Hãn Thành, để cho người của Bách Tông Liên Minh không quấy rối thì nhân thủ của thuộc hạ có chút không đủ.”

“Vậy thì để cho chính bọn họ tự trông coi. Sau khi chiến đấu kết thúc, nói cho toàn bộ người trong Hạo Hãn Thành, kể từ hôm nay, nếu như có một người rời khỏi Hạo Hãn Thành, vậy thì giết sạch người trong Hạo Hãn Thành. Cứ như vậy thì vì mạng sống, bọn họ sẽ tự giám sát mình.”

“Thuộc hạ đã rõ.”

Trần Hiết gật đầu đáp.

Sau đó hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn mấy người đang chạy tứ tán đó.

Mấy người mà lúc này còn chửi mắng hắn.

Sống chết của bọn họ, Trần Hiết hoàn toàn không quan tâm tới.

...

Đại chiến vẫn kéo dài.

Bên phía Lam Phong đã liên tục bị Hắc Liêm của Ám Lưu Tịch Diệt chém trúng, linh thể bị thương cực kỳ nghiêm trọng.

Mới đầu Lam Phong trong đầu còn có ý nghĩ liều mạng.

Nhưng khi phát hiện Hắc Ảnh cầm cự liêm trong tay trước mắt mình hoàn toàn không sợ mạch thuật của hắn, mạch thuật gì cũng đón đỡ được, cũng không sợ bị thương thì Lam Phong đành phải hốt hoảng mà chạy.

Sau đó lại phát hiện tốc độ của hắn với Ám Lưu Tịch Diệt có khoảng cách cực kỳ lớn.

Cho dù hắn bay hướng nào thì không tới mười dặm là Ám Lưu Tịch Diệt sẽ đuổi kịp hắn.

Mạch thuật hoàn toàn không thể ngăn cản Ám Lưu Tịch Diệt.

Vẫn là nguyên nhân đó.

Ám Lưu Tịch Diệt hoàn toàn không sợ bị thương, mạch thuật gì cũng ngạnh kháng.

Còn thủ đoạn phòng ngự.

Ám Lưu Tịch Diệt trực tiếp hóa thành hắc ảnh xuyên qua, thông suốt.

“Ôn Bình, nếu ngươi dám giết ta, ngươi sẽ chết rất thê thảm!”

Lam Phong gầm thét.

“Ngươi sẽ chết rất thê thảm!”

“Buông tha cho ta, ta có thể bảo đảm cho ngươi sống sót! Nhất định sẽ để cho ngươi sống sót!”

Trên phi thuyền, Ôn Bình nhìn dáng vẻ cùng đồ mạt lộ của Lam Phong, chỉ cười một tiếng, sau đó thấp giọng trả lời: “Yên tâm, ngươi sẽ không chết như vậy.”

Ngươi còn hữu dụng.

Sao có thể chết dễ dàng như vậy được?

Nói xong, Ôn Bình nhìn về phía Đao Ma, phát hiện Đao Ma vẫn đang đè đầu Hắc Chiếu đánh.

Lúc này, hắn chuẩn bị thả Lam Phong qua cho Đao Ma một chút áp lực, nhưng mà vừa có ý nghĩ này thì một đám hào quang từ trong người Lam Phong bay ra.

Nguồn sáng từ bên hông Lam Phong bắn ra.

Sau đó xuất hiện ở mười trượng trước mắt Lam Phong, sau đó dần dần diễn hóa thành một dòng chữ màu đen.

Ôn Bình tập trung nhìn vào!

Bình Luận (0)
Comment