Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1199 - 【Vip】 Thiên Vô Cấm Buông Xuống!

【VIP】 Thiên Vô Cấm buông xuống! 【VIP】 Thiên Vô Cấm buông xuống!

Thời khắc này, Đao Ma nghe Vạn Chi và Bộ Tân muốn tới đối phó hắn thì nhe răng cười liên tục, giống như là chờ mong đã lâu rồi.

"Tới nha!"

"Tới đi!"

Cảm nhận được trong cơ thể còn có gần nửa năng lực của Phá Kính Đan còn sót lại, đủ để chống đỡ thiên sứ chi thân thêm một canh giờ nữa, Đao Ma quyết định điên cuồng thêm một chút.

Giết một thì đủ vốn.

Giết hai thì kiếm lời!

Thu hồi nụ cười điên cuồng, sau đó Đao Ma lựa chọn chủ động xuất kích, bất ngờ vọt thẳng tới Vạn Chi và Bộ Tân.

"Đao Ma, chịu chết đi."

"Đi chết đi cho ta!"

Mạch môn của Vạn Chi, Bộ Tân cùng chấn động, toàn lực công kích Đao Ma, muốn giết chết Đao Ma trong thời gian ngắn.

Cùng lúc đó, Hắc Long Diệt Thế Đạp của Minh Giới Hắc Long Vương đã hạ xuống, nhưng mà vì vừa rồi Cảnh Vô Tính chỉ bị Mộc Long quất một đuôi mà thôi, mặc dù linh thể bị thương nhưng còn chưa tới mức không thể động đậy, cho nên cuối cùng vẫn tránh thoát được một đòn này của Hắc Long Vương.

Mặc dù Hắc Long Diệt Thế Đạp của Minh Giới Hắc Long Vương thất bại nhưng Hắc Liêm theo sát phía sau của Ám Lưu Tịch Diệt không có bổ trật.

Hắc Liêm nâng lên cao, sau đó hạ xuống nhanh như chớp giật, bổ mạnh vào người Cảnh Vô Tính vừa mới tránh được Hắc Long Diệt Thế Đạp.

Bá ——

Trong nháy mắt, Hắc Liêm xẹt qua thân thể Cảnh Vô Tính, kéo theo một đám máu đỏ thẫm.

Lại nhìn Cảnh Vô Tính, ngực đã bị một lưỡi hái này của Ám Lưu Tịch Diệt xé ra, máu tươi giống như là suối phun trào ra ngoài.

Một lưỡi hái này, khiến cho linh thể của Cảnh Vô Tính bị thương tới ba thành!

Lại thêm Mộc Long vừa quất một đuôi lúc nãy.

Giờ phút này, linh thể của Cảnh Vô Tính đã bị thương tới hơn bảy thành.

Giờ phút này, Cảnh Vô Tính đã không thể phóng thích mạch thuật Địa cấp thượng phẩm nữa, chỉ có thể miễn cưỡng phóng thích ra mạch thuật Địa cấp hạ phảm.

Lúc này, trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện vẻ tuyệt vọng.

Hắn như vậy, ánh mắt trở nên tuyệt vọng.

Xong.

Hoàn toàn xong.

"Cứu. . . ta. . ."

"Cứu. . ."

"Ta. . ."

Nhẫn nhịn cảm giác đau nhức nơi thể xác, Cảnh Vô Tính quay qua nhìn đám người Khôi Thanh, la lên, cố gắng gửi gắm hi vọng vào ba người Khôi Thanh.

Nhưng mà lại không có bất kỳ đáp lại nào.

Nhất là khi nhìn thấy hai người Vạn Chi và Bộ Tân lao qua vây Đao Ma, tuyệt vọng như nước vỡ đê tràn ra trong lòng của hắn.

Trốn!

Ta phải sống sót!

Tuân theo tín niệm duy nhất, Cảnh Vô Tính bắt đầu điên cuồng chạy trốn.

Nhưng mà chỉ hai mươi hơi thở, Cảnh Vô Tính đã bị Mộc Long quất trúng một đuôi, linh thể đã trọng thương bây giờ thương càng thêm thương. Điều đáng mừng duy nhất chính là mặc dù trúng một đuôi của Mộc Long nhưng lại không có bị Hắc Long đạp trúng.

Dù vậy, linh thể của Cảnh Vô Tính đã trọng thương tới chín thành, ngay cả năng lực phi hành cơ bản nhất cũng không còn.

Hắn chỉ có thể chạy vào trong phế tích của Di Thiên Thành, sau đó bỏ chạy thục mạng dưới sự yểm hộ của hơn mười cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu.

"Các ngươi còn dám ra tay?" Ôn Bình lạnh lùng nhìn hơn mười cường giả Già Thiên Lâu một mình Đao Ma giết đến gà bay chó chạy đó.

Nếu như không ra tay thì hắn cũng không vội muốn lấy mạng những người này.

Nếu bọn họ nhất định phải nhúng tay vào thì cùng thu luôn.

"Cảnh Vô Tính đã là nỏ mạnh hết đà, Băng Long, ngươi không cần truy đuổi hắn, đi giết đám đáng ghét đó trước đi!"

Ôn Bình nói xong thì Băng Long lập tức quay đầu.

Từng tiếng rồng ngâm!

Mới đầu nó đã rất phiền khi những người này quấy rối nhưng bởi vì mệnh lệnh của Ôn Bình là giết Cảnh Vô Tính trước cho nên nó không dám phân tâm đi đối phó những người này.

Nhưng mà bây giờ không giống.

Có mệnh lệnh.

Nó muốn giết sạch những người này!

Sâu kiến đáng ghét!

Nương theo từng trận long ngâm, giữa thiên địa bắt đầu trở nên lạnh lẽo, đồng thời hàn phong thấu xương thổi loạn lên.

Hàn phong thấu xương nương theo băng tuyết giáng xuống vùng thiên địa này, phàm là những nơi Lẫm Đông Băng Long Vương đi qua thì tất cả đều hóa thành băng thiên tuyết địa.

Ngay cả Khúc Cảnh Hà cũng bị đông cứng!

Chớ đừng nói chi là hoa cỏ cây cối.

Không phải cường giả Địa Vô Cấm thì phàm là trong phạm vi ba ngàn mét quanh Lẫm Đông Băng Long Vương thì tất cả đều hóa thành tượng băng, hoàn toàn không thể động đậy.

Đây cũng là một trong số kỹ năng của Lẫm Đông Băng Long Vương — Lẫm Đông Tương Chí!

"Nguy rồi!"

"Mau bỏ đi!"

"Con Băng Long đó lao về phía chúng ta rồi."

Thấy cảnh này, vốn còn muốn đến trợ giúp Cảnh Vô Tính chạy trốn, hơn mười cường giả Già Thiên Lâu đó lập tức hoảng hồn.

Dồn dập hóa thành chim muông bắt đầu tản ra.

Thế nhưng Băng Long Vương hoàn toàn không chịu tha cho bọn họ đi.

Đã là kiến hôi.

Tại sao còn muốn quấy rối rồng?

Một tiếng long ngâm vang tận mây xanh, phong tuyết bạo loạn trở nên càng táo bạo hơn, phảng phất tận thế tới.

Tất cả đang bị đông cứng đều bị xoắn nát.

Cây cối như thế.

Sông núi cũng là như thế.

Người cũng như thế!

Theo sau đó, Lẫm Đông Băng Long Vương bắt đầu phun ra ngọn lửa màu xanh trắng, kèm theo từng đợt khí lạnh lan ra bốn phía.

Giống như Hắc Long Viêm của Hắc Long Vương, Băng Long Viêm của Băng Long Vương cũng là kỹ năng mạnh mẽ nhất của nó.

Hắc Long Viêm thôn phệ tất cả!

Băng Long Viêm đóng băng tất cả!

Trong phạm vi vạn mét, phàm những nơi Băng Long Viêm lướt qua, toàn bộ đều bị đóng băng lại trong nháy mắt.

Bao gồm cả cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu!

Mấy tên cường giả Già Thiên Lâu còn đang không ngừng thoát khỏi chiến trường nhìn lại thì phát hiện đã có mấy tên cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm bị Băng Long Viêm đóng băng, dọa cho bọn họ sợ đến mức không dám quay đầu lại, liều mạng chạy ra ngoài.

Giờ phút này, bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến chết sống của Cảnh Vô Tính nữa.

Thậm chí có chút hối hận khi đã giúp Cảnh Vô Tính công kích cường giả Bất Hủ Tông, giúp hắn có cơ hội chạy thoát.

Oanh ——

Oanh ——

Bình Luận (0)
Comment