Kèm theo một tiếng rít lạnh lẽo của Băng Long Vương, một ít cường giả to gan của Già Thiên Lâu vẫn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua.
Sau đó thấy được một cảnh tượng khiến cho bọn họ sợ hãi cả đời.
Cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm bị đông cứng bị Băng Long Vương đụng nát, toàn bộ thân thể vỡ thành mấy chục khối.
Đầu, chân, tay đã hoàn toàn tách ra.
Chỉ trong trăm hơi ngắn ngủi thì đã có năm sáu người chết.
Ôn Bình nhìn cảnh này, ít nhiều gì cũng có chút cảm giác mất mát.
Mà ba người Khôi Thanh thấy cảnh này thì lập tức càng gấp gáp hơn.
"Bất Hủ Tông. . . Ôn Bình. . . các ngươi chờ đó, sao các ngươi dám! Các ngươi sẽ trả giá thật lớn! Nhất định sẽ như vậy, gót sắt của đại quân Già Thiên Lâu sẽ sang bằng Bất Hủ Tông các ngươi! Đến lúc đó ta xem Ôn Bình ngươi chết như thế nào!"
Khôi Thanh liên tục hò hét, mạch thuật công kích Đao Ma cũng hung ác hơn mấy phần.
Hai người Vạn Chi và Bộ Tân cũng như thế.
Ôn Bình nghiêng người nhìn ba người Khôi Thanh, sau đó khẽ chế giễu: "Khôi Thanh, các ngươi hẳn là nên vui mừng đây là chỗ của các ngươi, có cường giả Thiên Vô Cấm trợ giúp. Nếu không có cường giả Thiên Vô Cấm, hôm nay các ngươi có thể còn sống rời đi hay không cũng là cả một vấn đề."
Nói xong, Đao Ma cũng cười lớn không thôi.
"Chỉ với các ngươi mà còn muốn san bằng Bất Hủ Tông, đánh thắng ta trước rồi nói."
Thiên Sứ Chi Kiếm cuốn theo lực lượng Thiên sứ điên cuồng hạ xuống, một kiếm chém cho Vạn Chi lui lại, sau đó một kiếm nữa đánh nát mạch thuật của Bộ Tân.
"Đao Ma, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!" Khôi Thanh hận đến nghiến răng, nhưng không thể trêu vào Ôn Bình, chỉ có thể trút giận lên Đao Ma.
Đao Ma không nói chuyện, trực tiếp dùng Thiên Sứ Chi Kiếm đáp lại.
Đồng thời vung đũa phép lên.
Ma pháp tứ giai —— Vô Địch Thánh Quang lại phóng thích lần nữa!
Khi thánh quang buông xuống trên người Đao Ma, cũng có ý nghĩa là trong mười hơi, Đao Ma vô địch!
"Nếu ngươi đã muốn giết ta như vậy, ta sẽ giữ ngươi đến cuối cùng." Sau khi phóng thích Vô Địch Thánh Quang, Đao Ma cũng không có lập tức phóng tới Khôi Thanh mà là nhào về phía Vạn Chi bên cạnh.
Mạnh mẽ chống đỡ mạch thuật lưu phái Địa cấp thượng phẩm của Vạn Chi, sau đó Thiên Sứ Chi Kiếm cuốn theo lực lượng Thiên sứ chém thẳng vào vai Vạn Chi.
Một kiếm hạ xuống.
Cánh tay trái của Vạn Chi, đứt!
Thế nhưng Đao Ma còn chưa dừng lại, Thiên Sứ Chi Kiếm vẫn không ngừng vung chém, chỉ nhắm vào Vạn Chi, hoàn toàn không để ý đến hai người Khôi Thanh.
Cho dù hai người Khôi Thanh có công kích Đao Ma như thế nào thì Đao Ma vẫn sừng sững bất động.
"Lại là một chiêu này!"
Khôi Thanh liên tục gầm thét.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Vạn Chi bị Đao Ma không ngừng chém, linh thể hắn không ngừng bị thương nhưng hắn lại không làm gì được.
"Mạch thuật này chắc chắn là mạch thuật Thiên cấp!" Bộ Tân không ngừng công kích Đao Ma, đồng thời vừa bất đắc dĩ vừa tức giận nói.
Bất đắc dĩ ở chỗ tại sao Đao Ma có được mạch thuật Thiên cấp.
Tức ở chỗ cánh tay trái lẫn cánh tay phải của Vạn Chi lần lượt bị chém đứt, hắn chỉ có thể ở bên cạnh bất lực nhìn.
"Cứu ta!"
Bị chém đứt hai tay, Vạn Chi tắm máu tươi của mình quay qua nhìn hai người bên cạnh, tuyệt vọng kêu cứu.
Hắn muốn chạy trốn nhưng lại trốn không thoát.
Bởi vì nếu bây giờ hắn trốn thì sau lưng sẽ lộ ra với Đao Ma.
Vậy hắn chắc chắn phải chết!
Nếu không trốn thì hắn cũng khó sống.
Ngắn ngủi năm hơi, hai tay đã bị chém đứt.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, hắn dựa vào cái gì để chống đỡ?
Đao Ma nhe răng cười một tiếng, sau đó rất có hào hứng giúp Vạn Chi kêu cứu: "Khôi Thanh, Bộ Tân, các ngươi mau cứu hắn đi!"
Nói xong, Thiên Sứ Chi Kiếm trong tay càng hung ác hơn mấy phần.
Đồng thời bắt đầu nhắm thẳng vào đầu mà chém.
Đây là muốn giết Vạn Chi!
Hai người Khôi Thanh phát hiện được mục đích của hắn thì trên mặt lập tức lộ vẻ hoảng sợ, sau đó tuyệt vọng không ngừng công kích Đao Ma.
Bọn họ biết làm như vậy vô dụng.
Nhưng lại không còn cách nào khác.
"Chết đi."
Thiên Sứ Chi Kiếm của Đao Ma chém nát mạch thuật của Vạn Chi, hạ thẳng xuống trán Vạn Chi.
Nhưng vào lúc này.
Một đạo kinh hồng màu hồng đột nhiên xuất hiện trong thiên địa, lú ra từ mây xanh trên chân trời, bay thẳng tới ngực Đao Ma.
Tốc độ nhanh chóng, Đao Ma ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.
"Cái gì!"
Đao Ma giật mình.
Nhưng khi phản ứng lại thì đạo kinh hồng màu hồng đó đã đánh trúng ngực Đao Ma.
Phanh ——
Một kích, Đao Ma bay ngược ngàn trượng.
Sau đó một tiếng nói già nua đột nhiên từ trong mây xanh vọng ra.
"Vậy mà không chết?"
Trong giọng nói này có chút nghi ngờ, ngạc nhiên.
Trong nháy mắt khi giọng nói này xuất hiện, trên mặt Khôi Thanh, Vạn Chi, Bộ Tân và Cảnh Vô Tính đã rơi vào cùng đồ mạt lộ lập tức xuất hiện ánh sáng hi vọng.
"Khương tiền bối!"
"Khương tiền bối!"
"Khương tiền bối!"
Khôi Thanh đồng thời hô.
Cảnh Vô Tính thì vội vàng kêu cứu: "Khương tiền bối cứu ta. . . cứu ta!"
"Bất Hủ Tông, các ngươi khiến cho cho ta rất bất ngờ. Không ngờ các ngươi còn dám đánh đến địa bàn của Già Thiên Lâu ta, còn hủy Di Thiên Thành, giết nhiều cường giả Chiến bộ như vậy." Kèm theo giọng nói này xuất hiện, một lão giả râu bạc trắng bồng bềnh từ trong biển mây đi ra.
Hắn cưỡi một con Yêu Thần Dực tộc khí tức không thua gì đám người Khôi Thanh.
Hình thù quái dị, có ba cái đầu, trong hai con người trên mỗi một cái đầu đều có ngọn lửa màu vàng cháy hừng hực.
Toàn thân màu đỏ rực, có một đôi cánh thịt dài mấy trăm trượng, khi cánh thịt giang ra, che khuất bầu trời.
Khi nhìn thấy Mộc Long, Hắc Long Vương và Băng Long Vương, trong ánh mắt không có toát ra vẻ sợ hãi mà ngược lại còn chiến ý sôi trào.
Rõ ràng, đẳng cấp huyết mạch của nó không thấp!
Có một con Yêu Thần Dực tộc như vậy làm thú cưỡi, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn lão giả này là một tên cường giả Thiên Vô Cấm.
"Về nhanh như vậy." Ôn Bình có chút bất ngờ, nhưng mà cũng không có cảm thấy quá đáng.