Chẳng qua là tiếc cho kế hoạch của hắn.
Mới đầu, nếu như có thêm chút thời gian nữa thì hắn có thể giết Cảnh Vô Tính, sau đó lại thử giết Vạn Chi hoặc là Bộ Tân.
Có thể giết thêm một người thì hắn sẽ có thêm một bộ thi thể có thể khống chế nữa.
Loại người như bọn người Cảnh Vô Tính, chỉ cần bị Vong Linh Triệu Hoán Thuật gia trì thì thực lực tuyệt đối sẽ tăng vọt đến ngang cấp với Băng Long Vương và Hắc Long Vương.
Lại thêm đặc tính bất tử, như vậy mới đúng là vô địch dưới Thiên Vô Cấm.
Thực lực tổng hợp của Bất Hủ Tông sẽ tăng thêm nữa.
Dù sao kẻ địch của Bất Hủ Tông không chỉ có Già Thiên Lâu.
Còn có U Quốc!
Lão giả đưa mắt nhìn tất cả mọi người, sau đó dừng lại ở đầu phi thuyền, ánh mắt lấp lánh khóa chặt Ôn Bình.
"Ngươi chính là Ôn Bình?"
Trong mắt của hắn có một sợi sát ý bén nhọn.
Ôn Bình cảm nhận được, cho nên trong lòng lập tức cảnh giác.
Bởi vì phi thuyền của hắn còn chưa đủ để ngăn cản cường giả Thiên Vô Cấm công kích.
Nếu như cường giả Thiên Vô Cấm muốn ra tay giết hắn thì hắn phải lập tức mở truyền tống trận truyền tống mình về, nếu không thì rất có thể sẽ bị giết.
"Mau giết!" Cho nên Ôn Bình không có trả lời cường giả Thiên Vô Cấm họ Khương mà lập tức ra lệnh cho bọn Mộc Long.
"Ngươi dám!"
Lão giả gầm thét một tiếng.
Khí tức Thiên Vô Cấm lập tức trùng trùng điệp điệp bao phủ.
Ép cho vùng thiên địa này cũng có chút không thở nổi.
Khi khí thế của lão giả họ Khương khuếch tán trong vùng thiên địa này, đồng thời ép tới bọn Mộc Long. Cho dù là đang ở trong hộ thuẫn bảo hộ của phi thuyền nhưng Ôn Bình cũng có thể cảm nhận rõ ràng được luồng khí tức khủng bố khiến cho người ta hít thở không nổi đó.
Suy cho cùng thì vẫn là cường giả Thiên Vô Cấm, cho dù chỉ phóng khí tức ra thì cũng đã khiến cho người ta không rét mà run.
Nếu như ra tay thì sợ là bọn Mộc Long cùng tiến lên cũng không chắc sẽ là đối thủ.
Trước kia Ôn Bình hoàn toàn chỉ biết về Thiên Vô Cấm qua khái niệm, hắn biết Thiên Vô Cấm mạnh mẽ nhưng khi có một tên cường giả Thiên Vô Cấm chân chính đứng trước mặt hắn thì hắn mới hiểu được rốt cuộc cường giả Thiên Vô Cấm mạnh mẽ cỡ nào.
Vô địch dưới Thiên Vô Cấm?
Nghe thì có vẻ như rất mạnh.
Nhưng trước mặt cường giả Thiên Vô Cấm chân chính thì vẫn rất nhỏ bé.
Cũng như vừa rồi, lão giả họ Khương phát ra một đòn công kích Đao Ma, Ôn Bình nhìn ra được, đó chỉ là một đòn rất tùy tiện. Bởi vì lão giả họ Khương ngay cả mạch môn cũng không có mở ra, cho nên chứng minh hắn chỉ hơi khu động một chút xíu mạch khí mà thôi.
Chỉ là một đòn tùy tiện như vậy mà nếu không phải Đao Ma đang ở trong giai đoạn vô địch, có thể miễn dịch bất kỳ công kích gì thì vừa rồi, cho dù Đao Ma may mắn không chết nhưng chắc chắn cũng mất sức chiến đấu. Mà khi đã không còn sức chiến đấu thì cách cái chết cũng không xa.
Bọn người Khôi Thanh sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội giết chết Đao Ma nào.
"Không bị ảnh hưởng?" Đúng lúc này, lão giả họ Khương lại ngạc nhiên lên tiếng, giống y như cảm thán về Đao Ma lúc nãy.
Bị uy áp khủng bố của mình đè xuống mà mấy con Yêu Thần của Bất Hủ Tông này lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Không phải như vậy chứ.
Bình thường, cường giả vô địch Thiên Vô Cấm bị uy áp của mình đè xuống, tuy rằng không là hoàn toàn bị áp chế đến không thể động đậy nhưng ít nhất bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng, thực lực tổng hợp sẽ giảm bớt đi nhiều, tốc độ cũng sẽ trở nên chậm.
Cho dù là Long tộc thì cũng không ngoại lệ mới đúng.
Hắn cũng không phải là chưa từng đồ Long, đồng thời Long tộc chết ở trong tay hắn cũng không phải một hai con.
"Bất Hủ Tông, Bất Hủ Tông, ngươi khiến cho lão già ta vô cùng vui mừng, kinh ngạc. Ta cũng tò mò muốn biết rốt cuộc là người đứng sau lưng các ngươi là ai?" Bởi vì ngạc nhiên nghi ngờ khiến cho lão giả họ Khương càng thêm hứng thú với Bất Hủ Tông.
Hắn cảm thấy nếu như không phải có một vị cường giả Thiên Vô Cấm mạnh mẽ dạy dỗ thì chắc chắn không dạy dỗ ra được người và Yêu Thần như vậy.
Người là chỉ Đao Ma.
Yêu Thần thì đương nhiên là chỉ bọn Mộc Long.
Ôn Bình nghe lão giả họ Khương nói vậy thì vẻ mặt cẩn thận, không dám trì hoãn chút nào, nói thẳng: "Mộc Long, ngươi đi ngăn cản cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu. Cảnh Vô Tính cùng đồ mạt lộ giao cho bọn Hắc Long giết."
Mắt thấy chiến lợi phẩm tới tay, Ôn Bình không muốn làm mất đi.
Cảnh Vô Tính, tất sát!
Lão giả họ Khương nghe Ôn Bình nói như vậy thì không những không giận mà còn cười, thân thể chậm rãi bay lên từ lưng Yêu Thần Dực tộc, sau đó lơ lửng trên không trung quan sát Ôn Bình và bọn Mộc Long.
"Không cần phải gấp, hôm nay các ngươi một người cũng không đi được. Nếu như các ngươi cho là mình có thể thông qua Khúc Cảnh thông đạo rời đi thì lão già ta có thể nói cho các ngươi biết một tin tức không ổn, đó là Khúc Cảnh thông đạo là do lão già ta xây dựng, lão già ta cũng có thủ đoạn đóng nó lại." Nói xong, lão giả họ Khương chấn động mạch môn.
Phanh ——
Tay trái Thông Huyền mạch môn, tay phải Sung Doanh mạch môn, ngực Tụ Thần mạch môn, dưới chân Cuồng Chấn mạch môn, sau lưng Luyện Dị mạch môn —— ngũ mạch đều mở!
Giờ khắc này, sắc mặt đám người Khôi Thanh chuyển qua kính sợ và hưng phấn.
Bọn họ được cứu.
Đám cường giả Già Thiên Lâu còn đang trốn đi và dân chúng Di Thiên Thành cũng đều lần lượt quay đầu lại, lòng đầy vui vẻ nhìn cảnh này.
"Có cường giả Thiên Vô Cấm đến rồi!"
"Chuyện gì?"
"Cái đó!"
"Đúng là cường giả Thiên Vô Cấm! Rốt cuộc cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu chúng ta đã đến."
"Rốt cuộc cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu ta cũng giáng lâm, những huynh đệ Chiến bộ ta không có chết uổng, món nợ máu của bọn họ có thể trả được rồi. Bất Hủ Tông, đến lượt các ngươi chảy máu!"