Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1203 - 【Vip】 Cường Giả Thiên Vô Cấm Nổi Giận

【VIP】 Cường giả Thiên Vô Cấm nổi giận 【VIP】 Cường giả Thiên Vô Cấm nổi giận

Đạo hỏa tuyến đó lại bị long lân của Mộc Long hoàn toàn ngăn cản, cuối cùng bất đắc dĩ nổ tung, ngay cả thương làm tổn thương một mảnh long lân của Mộc Long cũng không làm được.

Hỏa diễm bởi vì nổ túc mà khuếch tán, Mộc Long lông tóc không thương từ trong đó chui ra, dưới ánh nhìn khiếp sợ của lão giả họ Khương, lão tới đánh hắn.

"Lông tóc không thương?"

"Sao có thể như vậy được?"

"Ngươi có thân thể Yêu Tổ!"

"Ngươi chỉ là một Yêu Thần, nhưng mà lại sớm có được thân thể Yêu Tổ, sao có thể như vậy được?"

Lão giả họ Khương liên tục than thở, bởi vì hắn thấy được hình ảnh trước nay chưa từng thấy.

Đương nhiên, nếu như chỉ là chưa từng thấy thì thân là một vị cường giả Thiên Vô Cấm đã sống mấy trăm năm, hắn còn không đến mức phải thất thố như vậy.

Hắn thất thố là vì Mộc Long hoàn toàn phá vỡ quy tắc của thiên địa.

Không thành Yêu Tổ, tại sao lại có thân thể Yêu Tổ?

Không thành Yêu Tổ, sao có thể có được thân thể Yêu Tổ?

Cũng giống như chuyện không thành Thiên Vô Cấm thì sao cơ thể tu luyện mạch thuật Thiên cấp?

Thế nhân đều truyền tai nhau, nếu như được Thiên Vô Cấm truyền thụ thì dưới Thiên Vô Cấm cũng có thể tu luyện mạch thuật Thiên cấp.

Nhưng mà chỉ có cường giả Thiên Vô Cấm chân chính mới hiểu được đây là chuyện hoàn toàn không thể.

Bởi vì mạch thuật Thiên cấp không chỉ đơn giản là tu luyện mạch thuật, khống chế mạch khí!

"Còn có rất nhiều thứ khiến cho ngươi không ngờ tới nữa đó." Ôn Bình nhìn lão giả họ Khương, thoải mái cười thành tiếng, sau đó đưa mắt nhìn Vạn Chi.

Giờ phút này, Vạn Chi đã bị Đao Ma đánh cho trọng thương, nếu như không giết thì không phải là đáng tiếc lắm sao?

Một công cụ tốt như vậy, sao có thể nói từ bỏ thì từ bỏ?

Giết Vạn Chi sau đó rút lui cũng không muộn!

Cầu phú quý trong nguy hiểm!

"Lại giết!"

Ôn Bình lại hạ lệnh, Lẫm Đông Băng Long Vương, Minh Giới Hắc Long Vương và Ám Lưu Tịch Diệt thay đổi hướng đi, nhào về phía ba người Khôi Thanh.

Rõ ràng là nhào tới chỗ ba người nhưng thật ra thì mục tiêu từ đầu đến cuối chỉ có Vạn Chi.

"Lẽ nào các ngươi cho là lão phu không làm gì được các ngươi sao?" Lão giả họ Khương thấy cảnh này thì tức sùi bọt mép, mạch môn chấn động!

Phanh.

Năm mạch cùng chấn động!

"Thân thể Yêu Tổ thì đã sao? Suy cho cùng thì vẫn không phải là Yêu Tổ!"

Gầm lên một tiếng, sau đó lão giả họ Khương đột nhiên nâng một cánh tay lên, sau đó đập mạnh xuống.

Vùng thiên địa này cũng biến đổi theo đó, trong nháy mắt khi lão giả họ Khương giơ tay lên, biển lửa vô biên bắt đầu từ trong thân thể hắn lan tràn ra xung quanh, trong nháy mắt đã che phủ bầu trời Di Thiên Thành, khiến cho người ta hít thở không thông, cảm giác nóng bỏng và áp lực khủng bố khiến cho những người đáng đứng xem cách đó vạn mét đều sợ hãi.

Khi lão giả họ Khương đưa tay ép xuống, biển lửa vô tận đó cũng ép xuống, có vẻ như không chỉ là muốn đối phó Mộc Long và Hắc Long, mà là muốn hủy diệt toàn bộ thế giới.

Nhìn cảnh này, lại cảm nhận được lực lượng đến từ cấp bậc Thiên Vô Cấm chân chính, sắc mặt Ôn Bình cứng lại, thầm nghĩ trong lòng: Thiên Vô Cấm quả là Thiên Vô Cấm, nghiêm túc lại, mạch thuật đánh ra đúng là không phải dưới Thiên Vô Cấm có thể ngăn cản được.

Thấy biển lửa nhanh chóng rơi xuống, Ôn Bình dẹp ngay ý nghĩ tiếp tục ở lại Di Thiên Thành, không hề nghĩ ngợi, trực tiếp mở truyền tống trận ra.

Bởi vì phi thuyền của hắn không cản được một đòn này!

Chính hắn cũng không có thủ đoạn gì có thể để cho mình bình yên vô sự trong biển lửa này.

Có lẽ thử một chút thì hắn sẽ phát hiện mình có thủ đoạn sống sót, nhưng Ôn Bình không muốn dùng tính mạng của mình mạo hiểm.

Sơn thủy vĩnh viễn không gặp lại.

Đối phó Già Thiên Lâu, không chỉ nhất thời.

Ngược lại cũng đã đạt được mục đích của hắn, tiếp theo giao cho bọn Mộc Long là được.

Oanh

Truyền tống trận mở ra!

Trên bầu trời, một tia sáng trắng hạ xuống, xuyên thấu biển lửa, che mất phi thuyền và Ôn Bình trên phi thuyền.

Khi bạch quang tiêu tán, phi thuyền tan biến vô tung vô ảnh.

Ôn Bình cũng không thấy bóng dáng.

Tất cả những thứ này, người trong chiến trường không nhìn thấy nhưng cường giả Già Thiên Lâu ở xa xa lại thấy rõ rõ ràng ràng.

Nhưng mà cho dù bọn họ có ngạc nhiên như thế nào thì lúc này Ôn Bình đã về tới Bất Hủ Tông.

Ôn Bình vốn định tiếp dẫn Đao Ma về luôn nhưng không ngờ Đao Ma lại từ chối Ôn Bình, nói còn muốn chém ra một kiếm cuối cùng.

Ôn Bình chỉ cười một tiếng, hắn đại khái đoán được Đao Ma muốn làm gì, cũng không có vội vã dùng truyền tống trận đưa hắn về tông.

Đao Ma rất khùng.

Chuyện này Ôn Bình biết.

Đồng thời Ôn Bình cũng biết, trong đầu hắn đã có ý so chiêu với cường giả Thiên Vô Cấm một chút.

Bây giờ cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu đang ở trước mắt, sao Đao Ma có thể cam lòng bỏ qua cơ hội lần này được?

Theo truyền tống trận rời đi, Ôn Bình lập tức đi Tẫn Tri Lâu, thông qua hình ảnh Hắc Ảnh truyền lại mà quan sát tình huống trong Di Thiên Thành.

Biển lửa đã hoàn toàn đè xuống.

Mộc Long đứng mũi chịu sào, thấy mình chạy không khỏi biển lửa này thì Mộc Long lợi dụng thân rồng trực tiếp đón đỡ công kích của lão giả họ Khương. Nhưng mà mặc dù Mộc Long có thân thể Yêu Tổ nhưng trong nháy mắt khi bị biển lửa trùng kích, Mộc Long vẫn bị cưỡng chế đánh rớt xuống đất.

Lão giả họ Khương dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống Mộc Long bị biển lửa ngăn chặn và bọn Lẫm Đông Băng Long Vương, sau đó đằng đằng sát khí phẫn nộ quát: "Ba con rệp, sao dám xâm phạm địa bàn Già Thiên Lâu ta! Hôm nay, lão phu muốn dùng máu của các ngươi để tế điện vong hồn Già Thiên Lâu ta."

Oanh ——

Biển lửa đột nhiên nhanh chóng rơi xuống.

Nó trấn áp Mộc Long, lan tới chỗ Lẫm Đông Băng Long Vương và Minh Giới Hắc Long Vương gần nó nhất, tốc độ nhanh chóng, hoàn toàn không cho lưỡng long có bất cứ cơ hội phản ứng nào.

Lưỡng long vốn định vọt thẳng tới chỗ Vạn Chi, lấy mạng đổi mạng.

Giết một Vạn Chi đã trọng thương, nếu như lưỡng long bùng nổ toàn bộ lực lượng toàn lực ứng phó thì đơn giản như là lấy đồ trong túi.

Bình Luận (0)
Comment