Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1204 - 【Vip】 Già Thiên Lâu Bắt Đầu Phản Kích?

【VIP】 Già Thiên Lâu bắt đầu phản kích? 【VIP】 Già Thiên Lâu bắt đầu phản kích?

Nhưng mà trong chớp mắt, Lẫm Đông Băng Long Vương, Minh Giới Hắc Long Vương lần lượt bị biển lửa trấn áp.

Thời khắc lâm nguy, Minh Giới Hắc Long Vương dùng Hắc Long Viêm kháng cự, cuồn cuộn Hắc Long Viêm cuốn theo Hắc Long Vương đánh thẳng vào biển lửa không ngừng hạ thấp xuống.

Lẫm Đông Băng Long Vương thì dùng Băng Long Viêm chống lại, gió tuyết đầy trời cùng với lạnh lẽo cực hạn lập tức bao phủ biển lửa, cố gắng đóng băng biển lửa.

Nhưng mà lưỡng long chống cự không tới một hơi thở ngắn ngủi thì đã bị biển lửa vô tình thôn phệ, sau đó từng tiếng long ngâm thê lương vang lên.

Tiếng long ngâm thê lương này vang lên rung trời, kéo dài ròng rã năm cái hô hấp.

Năm cái hô hấp sau, tiếng long ngâm hơi ngừng!

"Chỉ như vậy?" Lão giả họ Khương cười lạnh một tiếng, trong giọng nói tràn đầy xem thường, khinh miệt: "Chỉ có chút thực lực bé nhỏ như thế mà cũng dám xông vào địa bàn của Già Thiên Lâu ta, hủy một thành của Già Thiên Lâu ta, giết người của Già Thiên Lâu ta?"

Vừa mới trào phúng xong.

Lão giả họ Khương lại đằng đằng sát khí gầm một tiếng.

"Ngươi cũng dũng cảm lắm, còn dám chó cùng rứt giậu!"

Lúc này, biển lửa chia đôi, phân ra ba đạo hỏa tuyến bay múa, dùng tốc độ như kinh lôi nhào về phía ba người Khôi Thanh, bọc ba người lại.

Ám Lưu Tịch Diệt hóa thành khói đen, giơ cao Hắc Liêm, mục tiêu chỉ thẳng vào Vạn Chi, Hắc Liêm cũng rơi xuống trong khoảnh khắc này.

Nếu như một lưỡi hái này đánh trúng Vạn Chi.

Vạn Chi không chết cũng phải gần chết.

Nhưng mà Hắc Liêm bổ vào hỏa tuyến hóa thành vòng bảo hộ hình tròn, không những không thể giết chết Vạn Chi mà còn làm cho mình vỡ nát.

Đột ngột.

Biển lửa vượt qua ba người Khôi Thanh, ầm ầm hạ xuống!

Phanh ——

Ám Lưu Tịch Diệt bị biển lửa trấn áp, thôn phệ trong nháy mắt, hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.

Giờ phút này, chỉ có Đao Ma còn bình yên vô sự đứng trên mặt đất, thế nhưng biển lửa trên đỉnh đầu cách hắn cũng càng ngày càng gần.

Tử vong đang nhanh chóng tới gần.

Nhưng mà Đao Ma lại nở một nụ cười cực kỳ hưng phấn, lực lượng Thiên sứ trong thân thể bùng nổ mạnh trước nay chưa từng có.

Tất cả dược lực còn sót lại của Phá Kính Đan đều hóa thành lực lượng Thiên sứ, những lực lượng Thiên sứ này đều vọt vào trong Thiên Sứ Chi Kiếm.

Thiên Sứ Chi Kiếm vốn thánh khiết dần dần biến thành màu đỏ thắm, khí tức vốn thánh khiết bỗng nhiên bị khí tức sát phạt khổng lồ thay thế.

Giờ khắc này, Thiên Sứ Chi Dực vốn thánh khiết bắt đầu thuế biến, tràn ngập khí tức sát phạt huyết sắc.

Sát lục Thiên sứ!

Sinh ra ngay trong lúc này!

Như vậy cũng có nghĩa là ma pháp tứ giai —— Thiên Sứ Hàng Lâm của Đao Ma vì dược lực mạnh mẽ của Phá Kính Đan duy trì mà độ thuần thục bị cưỡng chế tăng từ cảnh giới nhập môn đến cảnh giới tiểu thành.

"Lâm trận đột phá?"

Lão giả họ Khương kinh ngạc hô, sau đó lại không để ý chút nào, cười khẽ một tiếng.

"A, giờ phút này mà còn có thể đột phá, cũng coi như một cường giả dưới Thiên Vô Cấm. Đáng tiếc, ngươi chọn sai thế lực, ngươi chỉ có thể tiếc nuối chết đi."

Nói xong, lão giả họ Khương nhìn xuống Đao Ma, nhìn Đao Ma giơ kiếm trong tay lên, chém ra một đạo kiếm khí màu đỏ thắm mấy trăm trượng.

Trong kiếm quang tràn ngập nhiều loại sức mạnh.

Nhiều loại sức mạnh này khiến cho lão giả họ Khương cũng không nhịn được mà rung động.

Mặc dù hắn không biết lực lượng ẩn chứa trong kiếm quang là cái gì, nhưng hắn dám khẳng định kiếm mang này đã tới rất gần với cảnh giới Thiên Vô Cấm.

Có thể giết bất cứ người nào trong bọn người Khôi Thanh!

"Đây là giãy dụa cuối cùng của ngươi sao?"

Nhìn kiếm mang bổ về phía biển lửa, lão giả họ Khương lạnh nhạt nỉ non một câu, trong ánh mắt không có nổi lên bất kỳ gợn sóng nào khi Đao Ma phản kích.

Hắn chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Bởi vì Đao Ma quá không tự lượng sức.

Sau một khắc, kiếm mang bổ trúng biển lửa.

Nhưng mà như là trâu đất xuống biển, kiếm mang không chỉ không có lật được bất kỳ gợn sóng nào mà còn bị biển lửa nuốt chửng trong nháy mắt.

Thấy cảnh này, Đao Ma bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó nói nhỏ: "Hóa ra Thiên Vô Cấm mạnh mẽ hơn trong tưởng tượng nhiều. . . rất muốn làm thịt hắn."

Dứt lời, một tia sáng trắng từ trên trời giáng xuống.

Oanh ——

Bạch quang đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên tan biến.

Trong khoảnh khắc khi bạch quang tan biến, biển lửa đầy trời ầm ầm rơi xuống đất.

Một kích này, đại địa sụp đổ, sông núi sụp đổ, Di Thiên Thành chỉ còn lại chút đổ nát cũng hoàn toàn biến mất trên thế giới này.

Trong vạn trượng, tất cả đều không còn.

Sau một kích, lão giả họ Khương rất tự nhiên thu tay lại, đứng chắp tay ngạo nghễ ở trên không trung, lẳng lặng quan sát phía dưới.

Khi không nhìn thấy bóng dáng của Đao Ma, Mộc Long thì lão giả họ Khương đóng mạch môn lại, sau đó khẽ trào phúng một tiếng.

"Một đám tôm tép nhãi nhép, chẳng lẽ các ngươi nghĩ mình có thể tùy ý làm bậy trước mặt Già Thiên Lâu thật sao? Trước đó lão phu không đến, chẳng qua là xem các ngươi như sâu kiến, không muốn tự mình ra tay. Không ngờ lão phu khinh thường khiến cho các ngươi dựa vào đó mà càn rỡ."

Dứt lời, lão giả họ Khương thở một hơi dài, phun ra hơn nửa lửa giận trong lồng ngực.

Tuy rằng lửa giận tiêu tán hơn phân nửa nhưng trong lòng lão giả họ Khương vẫn còn chưa hết giận.

Nếu như gặp được cường giả U Quốc tàn sát người của Già Thiên Lâu hắn thì hắn cũng sẽ không tức giận như vậy.

Bởi vì U Quốc và Già Thiên Lâu có thế lực ngang nhau.

Nhưng lúc này, người tàn sát Chiến bộ của Già Thiên Lâu lại là một cái Bất Hủ Tông nho nhỏ.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sâu kiến lớn lối như thế.

Sâu kiến thì nên có giác ngộ của sâu kiến, rửa sạch cổ chờ bị giết là được, lại còn dám phản kháng lại gót sắt của Già Thiên Lâu.

Phản kháng còn chưa đủ.

Còn dám giết vào trong địa bàn của Già Thiên Lâu.

Cho là mình rất mạnh?

Mạnh mẽ như U Quốc?

Ngay lúc đó, vòng bảo hộ bằng hỏa diễm vòng quanh ba người Khôi Thanh bắt đầu chậm rãi thối lui, mặt mũi tràn đầy thoải mái, ba người Khôi Thanh nhịn không được lộ vẻ vui mừng.

Bình Luận (0)
Comment