Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1236 - 【Vip】 Quân Thiên Nhất Cố, Ngươi Muốn Chết Không? (2)

【VIP】 Quân Thiên Nhất Cố, ngươi muốn chết không? (2) 【VIP】 Quân Thiên Nhất Cố, ngươi muốn chết không? (2)

Cũng may là có bình chướng cách âm, mấy người Vân Liêu không nghe được tiếng bên ngoài.

Nhưng mà mấy người Vân Liêu thấy tông chủ đột nhiên trở về thì có chút sửng sốt: “Tông chủ, tại sao ngươi lại trở về rồi?"

"Khụ khụ, hôm nay đột nhiên không muốn đi dạo." Ôn Bình ngượng ngùng cười một tiếng: “Các ngươi làm việc đi."

Nói xong, Ôn Bình lên lầu.

Để lại Vân Liêu nhíu mày nghi ngờ một hồi, nhưng mà cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục làm việc của mình.

Sau khi Ôn Bình lên lầu, dứt khoát chặt đứt ý định ra ngoài.

Dạo phố là không được rồi.

Vậy thì đi địa ngục vong linh "mò tôm" đi.

Lỡ như “mò” được vong linh chi thần thì sao.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Hệ thống, Phu Hóa Đản này nhất định phải thi thể yêu vật mới được sao? Có thể ném mấy con sinh vật vong linh vào, từ đó ấp ra sinh vật vong linh càng mạnh mẽ hơn không."

Hệ thống trả lời: "Có thể, nhưng phải đợi Địa Đạo Thanh Liên Thể của kí chủ đại thành viên mãn, làm được chân chính câu thông địa ngục vong linh mới được. Bây giờ tất cả sinh vật vong linh đi vào cái thế giới này đều là do Vong Linh Triệu Hoán Thuật dẫn dắt tới, cho nên không thể vĩnh viễn ở lại thế giới này, từ đó không đạt được điều kiện ấp."

"Được thôi."

Ôn Bình cũng không cảm thấy mất mác lắm, dù sao mới đầu hắn cũng không trông mong gì vào chuyện này, chỉ là chợt nghĩ đến thôi.

Khi đi vào địa ngục vong linh, thời gian dần dần trôi qua.

Vào đêm.

Trời hơi lạnh.

Sao đầy trời.

Yêu rống liên tục.

Tất cả mọi người bắt đầu di chuyển ra khỏi thành, đi về phía tổ chức trận chung kết của Thất Vực Đăng Thiên Bảng.

Trận chung kết của Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở chỗ sâu nhất trong Đăng Thiên Nguyên, cũng chính là lối vào giới của tên cường giả Thiên Vô Cấm đó.

So với nhà khác trùng trùng điệp điệp, mang nhà mang người, Bất Hủ Tông không có khoa trương như vậy.

Một yêu chở Ôn Bình và bảy mươi hai người, xuyên qua trong mây, chỉ chốc lát đã đến chỗ sâu nhất trong Đăng Thiên Nguyên.

Chỗ sâu nhất trong Đăng Thiên Nguyên, xưa nay đều là chỗ bầy yêu hội tụ, ngay cả Yêu Thần Địa Vô Cấm cũng có không ít.

Nhưng mà hôm nay tất cả đều trốn đi.

Địa Vô Cấm cũng không dám ló đầu.

Bởi vì bây giờ chỗ sâu trong Đăng Thiên Nguyên, Địa Vô Cấm khắp nơi, quạt tay một cái không chừng sẽ trúng một tên cường giả Địa Vô Cấm.

Ngay lúc tất cả mọi người vào giới, Ôn Bình nhớ tới một chuyện, đó chính là mấy người của Bất Hủ Tông ở xa xa.

Mặc dù thời gian tu luyện có gấp thì hôm nay cũng không thể không đến chứ?

Cho dù là một cái thế lực tứ tinh, mang nhà mang người thì cũng có vài trăm người, mặc dù Bất Hủ Tông không cần phải so xem ai nhiều người nhưng dù sao cũng phải mang ít người tới cỗ vũ mình.

"Vân Liêu, ngươi trở lại tông môn một chuyến, tập hợp tất cả mọi người, lập tức đến Hồng Vực, trừ Mộc Long, Đao Ma."

Mộc Long vừa mới trải qua một trận đại chiến, đang chuẩn bị độ kiếp, hơn nữa Mộc Long sống lâu như vậy, kêu hắn đến xem Thất Vực Đăng Thiên Bảng không khác gì xem mấy đứa nít ranh đánh nhau.

Mà Đao Ma còn có chuyện quan trọng hơn.

"Vâng, tông chủ!" Lúc này, Vân Liêu tâm niệm vừa động, cưỡi chổi ma pháp bay về phía xa.

Vừa bay tới chỗ không có người vừa dùng Truyền Âm Thạch thông báo cho tất cả mọi người tập hợp ở ngoài truyền tống trận.

Cùng lúc đó, hành dinh của Vực Chủ.

Từ khi Quân Thiên Nhất Cố trở lại hành dinh, thấy người nào cũng thóa mạ một chầu, thậm chí còn giết hai tên Thần U Quân.

Không vì cái gì khác, chỉ vì bọn họ lộ ra ý cười trong lúc đứng gác thì bị dùng quân luật giết chết ngay tại chỗ.

Tất cả mọi người cho là Vực Chủ đang nghiêm ngặt chỉnh quân, không ai biết rõ hắn đang trút giận.

Mặc dù Kim Bất Tam là người biết chuyện nhưng cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ khi đêm xuống, đi tới chỗ trận chung kết mới hỏi một câu: “Vực Chủ, vậy sau này chúng ta ở chung với Bất Hủ Tông như thế nào?”

Quân Thiên Nhất Cố lạnh lùng nói: "Ở chung như thế nào? Bất Hủ Tông đó có thể có cường giả Thiên Vô Cấm tọa trấn, cho nên bọn họ muốn cưỡi lên trên đầu ta! Ngươi nói xem ta nên ở chung với bọn họ như thế nào?"

"Vậy không phải là chúng ta bao che bọn họ vô ích sao?" Kim Bất Tam nhướng mày, bất đắc dĩ phát ra tiếng.

Thật tình không biết, một câu nói đó của Kim Bất Tam khiến cho sắc mặt Quân Thiên Nhất Cố thay đổi trong nháy mắt, giống như là nhớ ra chuyện lớn gì đó.

"Nhanh!"

"Nhanh đưa tin cho Hãn Ly!"

"Địch gia không thể mất!"

Nếu như Địch gia mất đi, hắn không còn đường lui nào cả.

Không hợp tác với Bất Hủ Tông thì chỉ có một con đường chết.

Nếu như Địch gia sống sót, hắn còn có thể kéo dài xuống, thậm chí có thể trút tất cả tội danh lên đầu Bất Hủ Tông, hắn chỉ gánh một phần trách nhiệm, mặc dù vẫn có thể bị mất vị trí Vực Chủ, nhưng dù sao cũng tốt hơn là bị người ta cưỡi lên trên đầu.

"Rõ!"

Kim Bất Tam sợ hãi, cũng không đoái hoài tới trận chung kết của Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp bắt đầu, lúc này hóa thành kinh hồng bay về phía chân trời.

Tan biến trong màn đêm!

Mặc dù không biết tại sao Vực Chủ đột nhiên lại không muốn để cho Địch gia diệt vong, nhưng hắn có thể xác định Địch gia diệt vong chắc chắn không có bất cứ lợi ích gì cho Vực Chủ.

Bvi đã lâu rồi hắn chưa thấy Vực Chủ với dáng vẻ hốt hoảng như vậy.

Kim Bất Tam vừa đi, Quân Thiên Nhất Cố cũng không còn tâm tư đi tới chỗ trận chung kết, quay người trở về trong doanh trướng. Tuy rằng trận chung kết sắp bắt đầu, cần Vực Chủ đi chủ trì, tọa trấn, nhưng trong hành dinh không có một ai dám nhắc Quân Thiên Nhất Cố.

"Hãn Ly ơi là Hãn Ly, lão gia hỏa ngươi tuyệt đối đừng ra tay quá nhanh, nếu không thì ta một bước cũng không lui lại được."

Quân Thiên Nhất Cố trầm trọng thở ra một hơi, sau đó nhắm mắt lại, cau mày, không biết đang suy tư điều gì.

Đột ngột.

Quân Thiên Nhất Cố lại đột nhiên đứng dậy, đi tới đi lui ở trong doanh trướng.

Bình Luận (0)
Comment