Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1249 - 【Vip】 Thú Triều Đột Kích

【VIP】 Thú triều đột kích 【VIP】 Thú triều đột kích

Đỉnh Vô Sinh Triều, từ khi Vụ Đô biết nội tình mạnh mẽ của Bất Hủ Tông thì bắt đầu quan tâm tới Bất Hủ Tông nhiều hơn.

Bây giờ thấy người của Bất Hủ Tông đều đứng ở đoạn trước thú triều trùng kích, mặc dù trong lòng có chút kinh ngạc nhưng không nghĩ nhiều.

Nhưng khi nàng nhìn thấy Vân Liêu thì có chút không hiểu.

"Thần Huyền Cảnh?"

Thần Huyền Cảnh cũng có thể tham gia chiến đấu cuối cùng?

Đi cửa sao?

Âm Dương Nhị Lão ngồi ở bên cạnh nhìn ra Vụ Đô không hiểu, vội nói: "Vụ Đô tiền bối, ngài đừng nhìn Vân Liêu chỉ có Thần Huyền Cảnh, thế nhưng thật ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng Hồng Vực lần này, đệ nhất chắc chắn là hắn, không ai có thể tranh tài với hắn."

"Hắn chỉ mới Thần Huyền Cảnh, sao có thể?"

Vụ Đô càng không hiểu.

Đệ nhất Hồng Vực chắc chắn là hắn?

Dựa vào cái gì?

Âm Dương Nhị Lão tiếp tục giải thích: "Bởi vì Vân Liêu tu hành hoàn toàn không phải mạch môn mà là một loại tên là ma pháp. Ngài xem tiếp sẽ biết."

"Ma pháp?"

Trên mặt Vụ Đô tràn đầy nghi hoặc, sau đó dời tầm mắt khỏi Âm Dương Nhị Lão, chăm chú nhìn Vân Liêu sắp nghênh đón thú triều trùng kích phía dưới.

Sau một khắc.

Thú triều tới gần!

Chỉ thấy Vân Liêu móc ra một cây côn gỗ, sau đó trong miệng bắt đầu nói lẩm bẩm, trong khoảnh khắc thì có ngàn vạn đạo ánh bạc sinh ra.

Sau khi ánh bạc hiện rõ, Vụ Đô thấy được diện mạo của bọn chúng lại là ngàn vạn kiếm!

Hắn là kiếm tu?

Nhưng mà tại sao kiếm tu không sử dụng kiếm mà dùng gậy gỗ?

Hơn nữa còn không mở mạch môn ra.

Chẳng lẽ cái này là ma pháp?

Nương theo ngàn ngàn vạn vạn yêu vật tới gần, Phong Bạo Kiếm Trận bắt đầu phát uy, vô tình ngược sát toàn bộ yêu vật dám tới.

Đợt thú triều thứ nhất, cảnh giới của yêu vật đều không cao, chỉ là cảnh giới Thần Huyền, cho nên Phong Bạo Kiếm Trận chỉ luân phiên công kích một lần thì đã giết chết được mấy ngàn yêu vật, chỉ để lại linh linh toái toái hai ba ngàn yêu vật xông tới người phía sau.

Chỉ hai ba ngàn mà thôi, hoàn toàn không đủ mấy vạn người sau lưng nhét kẽ răng, cho nên trong khoảnh khắc, đợt thú triều thứ nhất đã bị tiêu diệt.

Vụ Đô cứ lẳng lặng mà nhìn như vậy, nàng biết mấy đợt thú triều đầu cũng chỉ là dưa cải khai vị, một lần duy nhất diệt sát mấy ngàn, làm được như vậy cũng không lạ.

Không ít người làm được.

Khó khăn thực sự là sau này.

Rất nhanh, đợt thú triều thứ hai đột kích.

Đợt thú triều thứ hai, thực lực tổng hợp được tăng phúc trên phạm vi lớn, mỗi một con yêu vật thực lực đều là Thần Huyền Thượng Cảnh.

Nhưng mà khi Phong Bạo Kiếm Trận hạ xuống thì vẫn là hiệu quả như lúc nãy.

Trong khoảnh khắc, mấy ngàn con yêu vật bị Phong Bạo Kiếm Trận xoắn nát.

Theo sau đó chính là đợt thứ ba.

Đợt thú triều thứ ba thực lực tổng hợp đã đạt đến nửa bước Trấn Nhạc Cảnh, đồng thời số lượng tăng lên gấp bội.

Ba vạn con!

Thấy cảnh này, Vụ Đô lẩm bẩm một câu: "Nếu như kiếm trận đó còn có thể duy nhất một lần giết mấy ngàn con yêu vật, vậy thì cái gọi là ma pháp này đúng là bất phàm."

Duy nhất một lần giải quyết mấy ngàn con yêu vật nửa bước Trấn Nhạc Cảnh, theo nàng biết thì chỉ có một hai người trong lịch sử Vô Sinh Triều làm được như vậy.

Đều không ngoại lệ, một hai người đó đều đạt đến cảnh giới như nàng, xưng hùng một phương!

Ngay lúc Vụ Đô vừa dứt lời, Phong Bạo Kiếm Trận của Vân Liêu lại nổi lên, vô số kiếm quang không ngừng lướt về phía thú triều đang lao tới.

Một kiếm giết một yêu vật.

Mỗi đạo kiếm quang hạ xuống thì nhất định sẽ có một yêu vật chết đi.

Phạm vi ngàn trượng, không một yêu vật còn sống.

Thấy cảnh này, Vụ Đô nhịn không được kinh hãi nói: "Cái này là ma pháp sao? Vậy mà có thể để cho chỉ là một người tu hành Thần Huyền Cảnh bộc phát ra được lực lượng sánh ngang Trấn Nhạc Thượng Cảnh."

"Vụ Đô tiền bối, nếu như ngài xem mấy trận tranh tài trước đó của Vân Liêu thì có thể biết được đây chỉ là dưa cải khai vị mà thôi."

Âm Dương Nhị Lão nhìn Vân Liêu, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.

Đương nhiên, còn có một chút bất đắc dĩ.

Vân Liêu xuất hiện khiến cho Âm Dương gia hoàn toàn mất hết khả năng tranh đệ nhất.

Vụ Đô cũng nhịn không được hỏi: "Trước đó xảy ra chuyện gì?"

Âm Dương Nhị Lão bất đắc dĩ nói: "Chẳng lẽ ngài không cảm thấy Thất Vực Đăng Thiên Bảng lần này, yêu nghiệt trên Trấn Nhạc Cảnh hơi ít sao?"

"Ngươi nói như vậy. . . tại sao lại ít như vậy?"

Vụ Đô nhìn tất cả mọi người.

Phát hiện chỉ có ba bốn người.

Cả một cái Hồng Vực to lớn, không nên chỉ có ba bốn người như vậy chứ?

Âm Dương Nhị Lão cảm thán: "Đó là vì đã bị Vân Liêu giết hơn phân nửa khi đấu bán kết."

"Chuyện này. . ."

Vụ Đô nghẹn lời, nhịn không được lại dời tầm mắt nhìn Vân Liêu.

Còn chưa vào trận chung kết thì đã chết nhiều thiên kiêu yêu nghiệt như thế, đây là lần đầu tiên có chuyện như vậy xảy ra trong Thất Vực Đăng Thiên Bảng của Hồng Vực.

Thấy Vụ Đô nghẹn lời, Âm Dương Nhị Lão cũng không có tiếp tục nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng quan sát các đệ tử Âm Dương gia.

Cuối cùng, tầm mắt vẫn rơi vào trên người Vân Liêu.

Hết cách rồi, Phong Bạo Kiếm Trận của Vân Liêu thực sự quá chói mắt.

Kiếm trận rơi xuống, thú triều sụp đổ.

Nhưng mà Vân Liêu còn không có động tác khác, chỉ bảo vệ trước mặt đệ tử của Bất Hủ Tông.

Ngược lại, những người khác thì từng người tự chiến, triển khai chém giết sinh tử với yêu vật.

Mặc dù thú triều đều là yêu vật nửa bước Trấn Nhạc nhưng bởi vì mỗi một con yêu vật đều không sợ sinh tử cho nên dù là Trấn Nhạc Cảnh thì ứng phó cũng rất gian nan.

Bởi vì muốn giết chết yêu vật thấy chết không sờn thậm chí có can đảm đồng quy vu tận, đồng thời còn phải bảo tồn lực lượng của mình, cố hết sức không để cho mình bị thương ảnh hưởng đến kế hoạch sau này là một chuyện rất khó.

Ròng rã ba canh giờ, cuối cùng đợt thú triều thứ ba cũng bị dọn dẹp sạch sẽ.

Toàn bộ yêu vật bị giết chết đều hóa thành từng sợi năng lượng bay trở về trong Vô Sinh Triều, khi một sợi năng lượng cuối cùng trở lại Vô Sinh Triều.

Bình Luận (0)
Comment