Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1250 - 【Vip】 Thú Triều Đột Kích (2)

【VIP】 Thú triều đột kích (2) 【VIP】 Thú triều đột kích (2)

Đợt thú triều thứ tư buông xuống!

Thật ra thì chất lượng của đợt thứ tư và đợt thứ ba giống nhau, mỗi một con yêu vật thực lực cơ bản đều là nửa bước Trấn Nhạc Cảnh.

Nhưng số lượng lại nhiều hơn một vạn.

"Tất cả chớ động thủ."

Đợt thú triều thứ tư, Vân Liêu vẫn không cho mọi người động thủ.

Kế hoạch chính là không cho phép bọn họ tiêu hao quá nhiều lực lượng linh thể, mục đích chính là vì kiên trì đến cuối cùng.

Bởi vì yêu vật nửa bước Trấn Nhạc, giết một con chỉ được có một phần mười tích phân.

Giết mười còn mới được một tích phân.

Nhưng đến sau này, giết chết một con yêu vật Trấn Nhạc Cảnh thì có thể nhận được một tích phân.

Chúng đệ tử không hiểu, hỏi: "Vân trưởng lão, vậy chừng nào thì chúng ta bắt đầu động thủ?"

"Ta cho các ngươi hành động thì các ngươi hãy hành động." Khi biết được có thể có được Yêu Thần nửa bước Thiên Vô Cấm làm vật cưỡi, Vân Liêu và Trần Hiết chế định một cái kế hoạch ngay trong đêm, kế hoạch này trừ hai người bọn họ ra thì không ai khác biết được.

Kế hoạch này có thể khống chế tiêu hao của tất cả mọi người ở một mức độ hoàn mỹ, đồng thời thu hoạch cũng tuyệt đối hoàn mỹ.

Vừa dứt lời, Phong Bạo Kiếm Trận lại vọt thẳng tới thú triều, điên cuồng thu gặt tính mệnh yêu vật, như đang cắt cỏ.

Không ít người, khi nhìn thấy Vân Liêu không ngừng thu hoạch yêu vật, thu hoạch được tích phân thì đều âm thầm lẩm bẩm.

"Chẳng lẽ Vân Liêu không sợ đến sau này, lực lượng linh thể không đủ, không chịu được thú triều hoặc là khôi triều càng mạnh mẽ hơn trùng kích sao?"

"Đúng đó, bây giờ những yêu vật này chưa ít tích phân như thế, giết mười con yêu vật chỉ được có một tích phân thôi, tại sao Vân Liêu phải liều mạng như vậy, tiêu hao mình một cách vô ích?"

"Các ngươi không thấy đệ tử Bất Hủ Tông ngay cả mạch môn cũng không mở ra sao? Vân Liêu đang bảo vệ người của tông môn mình, giảm bớt tiêu hao cho bọn họ. Nhưng mà như vậy cũng có nghĩa là Vân Liêu sẽ tiêu hao càng lớn, có thể không kiên trì được bao lâu."

"Cứ như vậy, có lẽ Hãn Uy sư huynh sẽ có cơ hội!"

"Đừng nói hay như vậy, còn có Độc Đoạn Phong sư huynh của chúng ta đây. Nói không chừng lát nữa Hãn Uy sư huynh của các ngươi sẽ chết trong tay Độc Đoạn Phong sư huynh của chúng ta."

Mọi người tuy đối mặt với thú triều nhưng vẫn ngươi một lời ta một câu.

Xa xa, Hãn Uy và Độc Đoạn Phong nghe bọn họ nói như vậy thì trong lòng ngũ vị tạp trần, chỉ có thể đứng xa nhìn bóng dáng Vân Liêu cảm thán một câu.

"Bọn họ nghĩ Vân Liêu quá đơn giản, chỗ này mới là chiến trường chân chính của Vân Liêu. Ở chỗ này, chắc chắn không ai có thể thắng được hắn."

Cách đó không xa, Độc Đoạn Phong nghe Hãn Uy thấp giọng cảm thán như vậy thì thay đổi dáng vẻ mất mác trước đó, quay qua nhìn Hãn Uy khiêu chiến: "Có Vân Liêu, đệ nhất Hồng Vực chắc chắn không có hi vọng, nhưng ta muốn đệ nhị Hồng Vực!"

"Ngươi đang nằm mơ?"

Hãn Uy đánh trả.

Mặc dù trong lời nói của hai người như giương cung bạt kiếm, nhưng cũng không định động thủ.

Không khác, chỉ vì tích phân trên người hai người còn chưa đủ nhiều, bây giờ đấu phân thắng bại không có ý nghĩa gì cả.

Theo thời gian trôi qua, đợt thú triều thứ tư bắt đầu xuất hiện người bị đào thải, dưới Trấn Nhạc Cảnh gần như đều bị đào thải trong đợt thứ tư.

Bốn người của Nghịch Thiên Tông được Vân Liêu dẫn vào trận chung kết cũng mới bóp nát lệnh bài, bị na di ra khỏi phạm vi Vô Sinh Triều.

Đối với bốn người bọn họ, có thể vào trận chung kết đã rất tốt.

Dù sao thực lực của bốn người chỉ tính là trung đẳng trong Hồng Vực, nếu như không có Vân Liêu thì rất có thể đã bị đào thải ngay từ vòng đấu bán kết thứ hai.

Khi đợt thú triều thứ tư chuẩn bị kết thúc, yêu vật vụn vặt lẻ tẻ đều bị dọn dẹp sạch sẽ, trong Vô Sinh Triều chỉ còn lại có một hai vạn người.

Gần như đều là Trấn Nhạc Cảnh.

Cũng có số ít là nửa bước Trấn Nhạc Cảnh, nhưng mà trên người đều mang thương tích, nếu bây giờ không bóp nát lệnh bài rời khỏi phạm vi Vô Sinh Triều, chỉ sợ đợt thú triều tiếp theo tiến đến thì bọn họ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Rơi vào đường cùng, những người này cũng đều bóp nát lệnh bài.

Theo sau đó, đợt thú triều thứ năm tiến đến.

Đợt thú triều thứ năm, thực lực của yêu vật không khác đợt thứ tư là mấy, chỉ thay đổi một chút về số lượng thôi.

Đợt thú triều thứ năm, tổng số yêu vật đạt đến sáu vạn.

Nói cách khác, bây giờ người trong Vô Sinh Triều, trung bình một người phải đối phó ba con yêu vật.

Nhưng mà đối với người tu hành Trấn Nhạc Cảnh thì chuyện này cũng không tính là gì.

Đáng sợ nhất là người bên cạnh.

Bốn làn sóng thú triều xuống tới, cho dù là ai thì trên thân ít nhiều gì cũng có một chút tích phân.

Nhiều thì bốn năm mươi.

Ít thì một hai chục.

Cho dù như thế nào, bây giờ giết chết một người bên cạnh thì đều có lời.

Dù sao giết chết một con yêu vật Trấn Nhạc Cảnh cũng mới có một tích phân, mà ai dám cam đoan mình có thể giết mười, hai mươi con yêu vật cùng cảnh?

Khi đợt thú triều thứ năm xuất hiện, Phong Bạo Kiếm Trận của Vân Liêu vẫn không ngừng thu gặt lấy một lượng lớn yêu vật, chuyện này khiến cho ngoại trừ yêu vật ra, không ai dám tới gần khu vực của Bất Hủ Tông.

Trên Vô Sinh Triều, Vụ Đô nhìn Phong Bạo Kiếm Trận của Vân Liêu không ngừng thu gặt lấy yêu vật, nhịn không được tò mò hỏi: "Chiêu thức lợi hại như thế, Vân Liêu lại sử dụng không gián đoạn, chẳng lẽ hắn không sợ lực lượng của mình tiêu hao quá nhanh sao?"

Bây giờ mới đợt thú triều thứ năm, vẫn chỉ xem như dưa cải khai vị mà thôi, tại sao Vân Liêu phải liều mạng như vậy?

Khi nói lời này, Vụ Đô cũng nhịn không được nhìn về phía Ôn Bình.

Rõ ràng biểu cảm của Ôn Bình rất bình tĩnh, hình như không cảm thấy hành động này của Vân Liêu có vấn đề gì, nàng không nhịn được tò mò hỏi một câu.

"Ôn tông chủ, ma pháp này sẽ không tiêu hao lực lượng linh thể?"

Ôn Bình không có trả lời ngay mà là đưa mắt nhìn mọi người sau lưng, sau đó hỏi: "Ai trong số các ngươi đáp Vụ Đô tiền bối."

Bình Luận (0)
Comment