Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 131 - 【Vip】 Tranh Cãi Trên Đăng Thiên Lâu

【VIP】 Tranh Cãi Trên Đăng Thiên Lâu 【VIP】 Tranh Cãi Trên Đăng Thiên Lâu

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Hai bên đường, dân chúng trốn trong nhà, xuyên qua cửa sổ, khe cửa nhìn ra ngoài thấy một màn này, từng người từng người kinh hãi không thôi, bất quá khi thấy trưởng lão Kháo Sơn Tông bị tiêu diệt, trong lòng lại có một chút cao hứng.

Mẫu thân của đứa bé gái từ trong khách sạn chạy ra, ôm nữ hài khóc.

- Đóa Đóa, ngươi làm cho mẹ sợ lắm!

- Mụ mụ, Đóa Đóa sợ!

Nữ hài được mẫu thân ôm trong ngực, nước mắt rơi như mưa.

Ôn Bình liếc qua, chợt đi tới, ngồi xổm xuống, dùng tay lau nước mắt cho tiểu nữ hài, nói:

- Ngươi gọi là Đóa Đóa sao? Người xấu đã bị Hỏa Thần trừng phạt mang đi, đừng khóc, Hỏa Thần sẽ luôn bảo vệ cho Đóa Đóa!

Tiểu nữ hài mới hai, ba tuổi nhấp nháy con mắt rưng nước mắt, gật gật đầu:

- Ân! Đóa Đóa không khóc, có Hỏa Thần bảo vệ lấy Đóa Đóa!

- Tạ ơn Ôn tông chủ!

Mẫu thân của đứa bé trực tiếp quỳ xuống.

Ôn Bình đưa tay đem nàng đỡ lên, cũng tại lúc này, một người bỗng nhiên mở cửa phòng ra, hướng về chỗ Lý Nguyệt ngã xuống phun ra một ngụm nước bọt.

- Hừ! Đáng chết!

Có một người dẫn đầu, sẽ có người thứ hai, cũng sẽ có người thứ ba.

Bỗng nhiên lúc này có một người hô to:

- Cái gì Bách Tông Liên Minh Hội cớt cờ hó, Ôn tông chủ chính trực, dũng cảm, soái khí, mạnh mẽ, thế nào lại là đồ gian trá?! Giảng Võ hội sao lại có thể lấy tiền tài làm mục đích?! Ngược lại là những kẻ tự xưng là quân tử này, đi làm chuyện dơ bẩn, vậy mà bắt một tiểu nữ hài làm bia đỡ đạn!

- Đúng! Bách Tông liên minh cùng Kháo Sơn Tông rõ ràng là không muốn để chúng ta đi Giảng Võ hội, không muốn chúng ta mạnh lên, mà Ôn tông chủ đối tốt với người Thương Ngô thành chúng ta, Bách Tông liên minh lại nói xấu sau lưng, bôi nhọ danh tiếng. Thế đạo gì?

- Xxx mẹ hắn, lão tử là muốn đi đấy! Các huynh đệ, ai muốn thì theo ta đi Giảng Võ hội. Đến lúc đó người Bách Tông Liên Minh Hội tới, muốn trị tội, lão tử là người thứ nhất đi oánh lại bọn chúng!

...

Nhất thời, cả con đường người người đềukích động.

Cùng lúc đó, bên tai Ôn Bình lại truyền tới một cái thanh âm:

- Ký chủ, lực hấp dẫn bạo phát lớn!

...

Chân núi Vân Lam sơn, Dương Hề mặc dù không thấy được cảnh Lý Nguyệt bị giết chết, thế nhưng cảnh tượng tên Thập tam trọng cảnh của Bách Tông liên minh bị giết thì nhìn thấy rõ mồn một, nghe được từ Thanh Thủy nhai truyền tới tiếng reo hò, biết sự tình đã kết thúc, lúc này mới thả lỏng thở ra một hơi.

- Cuối cùng cũng được cứu!

Nàng là không muốn bị người bắt về, Dương Nhạc Nhạc ở Bất Hủ Tông này tiến bộ lớn như thế, nàng sẽ không để cho khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa.

Bất quá sau khi thở ra một hơi, nhìn đống tro tàn trong ngõ nhỏ kia, nửa ngày đều không nói ra lời.

Một màn này hoàn toàn đổi mới thế giới quan của nàng.

Binh khí, quyền cước, ám khí... Ngọn lửa này là gì?

Mà nhìn thấy mấy người Dương Nhạc Nhạc cũng không hề có một chút kinh ngạc, mà là cực kỳ bình thường, Dương Hề càng thêm mê man.

- Nhạc Nhạc, thứ vừa giết chết Thập tam trọng cảnh là gì?

Dương Nhạc Nhạc cười cười, nói:

- Là Hỏa Long thuật, đây là tông môn ban thưởng thí luyện, ngươi muốn học, chờ gia nhập Bất Hủ Tông, cũng có thể học được.

- Thật sao?!

Dương Hề lập tức mừng rỡ cười đến không ngậm miệng được.

Dương Nhạc Nhạc ứng tiếng:

- Đương nhiên, ta lừa ngươi làm gì?

Dương Hề lập tức vung tay, sau đó nói:

- Tôn chủ, ta muốn gia nhập Bất Hủ Tông!

Lúc này đột nhiên có một người cắt lời nàng.

Là người mà nãy giờ không nói gì, Triệu Tinh.

- Bất Hủ Tông không thu nhận bình hoa, ngươi lớn bao nhiêu?

- Mười lăm!

Bất Hủ Tông không thu đệ tử mười lăm tuổi mà chưa đạt đến luyện thể ngũ trọng!

- Ta là đã luyện thể lục trọng!

- Ách... Phí nhập môn là một ngàn kim tệ, nếu như không có thì ngươi quên việc nhập tông đi thôi!

- Ta có!

Nói xong, Dương Hề vội vàng mở ra bọc vải, từ bên trong lấy ra một tờ kim phiếu.

- Vậy cũng không được, không có chỗ ở!

- Ta ngủ ở đâu cũng được!

- Chỉ có nhà tranh!

- Không sao, ta thích nhà tranh!

...

Ôn Bình trở lại chân núi, nhìn Triệu Tinh "quan tâm" đệ tử mới như vậy, bất đắc dĩ cười một tiếng.

Lại nhìn thấy Dương Nhạc Nhạc đang cười khúc khích, Ôn Bình thật là bó tay tên tiểu gia hỏa này rồi.

Còn cười!

Cái thức ăn cho chó này của ngươi xem như cho ta ăn no rồi.

Chợt nhìn thấy đoàn người đang vọt tới, nói:

- Đều xếp thành hàng, ngay ngắn trật tự, bình tĩnh nào!

...

Đăng Thiên Lâu.

Đăng Thiên Lâu là cao lầu nổi danh ở Đông thành, thức ăn chỗ này mặc dù không nổi danh như Bách Phượng Lâu, thế nhưng độ cao thì có thể nói là đứng thứ nhất tại Đông thành. Đứng tại tầng cao nhất, có thể quan sát toàn bộ cảnh đẹp nguy nga của Thương Ngô thành. Hôm nay, tầng cao nhất bị Mặc Lâm bao hết, Hương Dật cũng không vội trở về Bất Hủ Tông, bồi tiếp Mặc Lâm uống rượu giải sầu.

Đông đông đông!

Tiếng gõ cửa vang lên.

- Vào đi!

Nghe được sự cho phép của Mặc Lâm, ba người đi vào.

Cả ba đồng thời quỳ xuống đất.

- Đại nhân, đại sự không tốt, bọn trưởng lão Lý Nguyệt đều đã chết tại Thanh Thủy phố, hài cốt cũng không còn.

Bành!

Cái chén trong tay Mặc Lâm bị bóp nát.

Hương Dật trước tiên đi đỡ một người đứng dậy, chất vấn:

- Chuyện gì xảy ra? Không phải đã nói trước không cho các ngươi tiếp cận Vân Lam sơn sao?

Người kia bị sợ, lập tức trả lời:

- Trưởng lão, là do Dương Nhạc Nhạc, hắn gạt Dương Hề đến Bất Hủ Tông. Lý Nguyệt đại nhân bọn họ mới đuổi tới.

- Dương Hề lên Bất Hủ Tông?!

Hương Dật tiện tay bỏ qua người kia, nện một quyền vào cửa sổ, trong đầu một mảnh hỗn độn.

Kế hoạch của nàng là lợi dụng người Thương Ngô thành, lợi dụng lời đồn xấu để bôi nhọ thanh danh Bất Hủ Tông, sau đó sẽ bức Bất Hủ Tông từng bước tan rã. Thế nhưng kế hoạch bất thành, ngược lại tổn thất một vị đệ tử thiên tài, đây chính là mục tiêu mà bọn hắn đã nhắm vào từ lâu.

Hương Dật lập tức quẳng cái chén mắng to một tiếng:

- Đáng chết!

Hương Dật vừa mới mắng xong, người đang quỳ lại nói tiếp:

- Đại nhân, sau khi bọn Lý Nguyệt đại nhân chết, Thanh Thủy phố cùng mấy con phố phụ cận, người dân như phát điên, không ngừng kéo tới Vân Lam sơn, chúng ta căn bản ngăn không được!

Nghe được câu này, biểu lộ của Hương Dật nháy mắt đọng lại, hung hăng trừng trừng người vừa mới nói chuyện:

- Chết tiệt, ngươi không thể nói một lần luôn sao?

Mà một bên , Mặc Lâm nghe được tin tức này liền triệt để nổi giận:

- Hương trưởng lão, ngươi không phải nói rằng nói láo nhiều cũng sẽ trở thành chân lý sao? Vì sao lại thành ra cái kết quả này?

Hương Dật vội vàng ứng tiếng :

- Ta cũng không biết tại sao có thể như vậy, ngươi rống ra có ích gì?

Nói thật, nàng trước kia dùng kế mê hoặc lòng người đã làm tan rã không ít thực lực của Bất Hủ Tông, đem đen biến thành trắng, đem trắng thay đen, hơn nữa còn từng bước khiến cho Kháo Sơn Tông quật khởi.

Lần nào cũng thành công.

Con người, đặc biệt là những phàm nhân kia, lúc thấy không rõ tình hình, mà bỗng nhảy ra một cái đáp án, bọn họ sẽ tiếp nhận. Mà khi có một cái đáp án khác hợp tình hợp lí hơn thì họ vẫn không ngại mà tiếp nhận.

Cho dù là đáp án phía sau có khác với đáp án lúc đầu, nhưng nó cần có một chút đạo lý, mọi người sẽ tin đáp án phía sau.

Cho dù mấy người gần Bất Hủ Tông không tin lời đồn kia, thì cũng không đến nỗi đột nhiên trở mặt như vậy a.

Chẳng lẽ bọn họ không sợ Bách Tông Liên Minh Hội cùng Kháo Sơn Tông?

Đang lúc Hương Dật còn miên man suy nghĩ, Mặc Lâm lên tiếng:

- Hương trưởng lão, kế hoạch của ngươi thật đúng là tốt, để một vị thập tam trọng cảnh cuối cùng của ta chết còn không tính, đối với chèn ép Giảng Võ hội cũng không đem lại một chút hiệu quả nào. Ta thật sai lầm khi tin vào ngươi!

Hương Dật cũng không cam lòng yếu thế, trả lời một câu:

- Vậy ngươi sao không đi nghĩ biện pháp đi, kế hoạch thất bại thì trách ta, chẳng lẽ Kháo Sơn Tông không có tổn thất thập tam trọng cảnh sao?

Bình Luận (0)
Comment