Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1316 - 【Vip】 Thiên Tượng Môn Như Mặt Trời Ban Trưa (4)

【VIP】 Thiên Tượng Môn như mặt trời ban trưa (4) 【VIP】 Thiên Tượng Môn như mặt trời ban trưa (4)

Ai cũng là người có huyết tính, nhất là hai nhà tranh chấp đã nhiều năm như vậy, dưới tình huống không ai ưa ai, chuyện hôm nay giống như là một ngọn lửa rơi vào đống củi khô, trong khoảnh khắc đốt cháy lửa giận trong lòng bọn họ.

Một khi lửa giận đã bị đốt lên, vậy thì bọn họ sẽ không nghĩ nhiều như vậy, tóm lại, báo thù trước rồi nói!

Thanh Thiển thấy mọi người càng ngày càng xúc động thì vội vàng đưa tay ngăn mọi người lại, sau đó nói: "Đều bình tĩnh một chút, còn chưa tới lúc cá chết lưới rách, nhưng mà mối thù hôm nay, Trạch Minh Cung ta nhất định phải báo!"

"Đúng, nhất định phải báo, bằng không thì Thiên Tượng Môn sẽ coi mình là thiên hạ đệ nhất, không ai có thể trấn trụ bọn họ?" Một đệ tử hạch tâm tức giận căm phẫn rống lên, mặt mũi tràn đầy không cam lòng.

Thế nhưng hắn không biết là ngay khi hắn nói ra câu này, Than Thiển vốn ôm một bụng lửa giận lại ngẩn ra.

Một lúc lâu sau, toàn bộ phòng trở nên yên tĩnh trở lại, Thanh Thiển cũng không có động tĩnh, giống như một khúc gỗ.

Đột ngột.

Thanh Thiển hô to một tiếng.

"Đúng, có người có thể trấn trụ bọn họ!"

Thanh Thiển vui vẻ, sau đó nghĩ đến lời đồn mình nghe được, còn lời đồn này có thật hay không thì hỏi một cái là biết!

Trong lúc mọi người ở đây còn đầu óc mơ hồ thì Thanh Thiển vội hỏi hai tên đệ tử hạch tôm vẫn luôn đi theo Quân Thiên Nhất Cố hôm nay.

"Bây giờ Quân Thiên Nhất Cố ở chỗ nào?"

Hai người vội vàng đáp: "Hồi bẩm trưởng lão, khi chúng ta trở về, mấy người Quân Thiên Nhất Cố đang ở Lục Phương Nhai."

"Dẫn ta đi!"

Lúc này, Thanh Thiển đứng dậy.

. . .

Vào đêm.

Trong một lầu cao ba tầng trong Thần Phi Thành, Trần Hiết đứng giữa lầu một, chậm rãi nói: "Tông chủ, nếu dùng nơi này làm nơi cử hành buổi đấu giá, tuyệt đối hợp khẩu vị của ngài. Lầu một bố trí ghế bình thường, lầu hai, lầu ba bố trí ghế khách quý, hơn nữa lầu này cũng không tệ, không chỉ dùng một lần, sau này chắc chắn cũng cần dùng tới. Đây là chỗ thích hợp nhất mà thuộc hạ tìm được theo yêu cầu của ngài."

Dứt lời, Trần Hiết nhìn về phía Ôn Bình, chỉ đợi Ôn Bình gật đầu.

Mà mấy lão giả bên cạnh Trần Hiết cũng có ánh mắt tràn đầy khát vọng như Trần Hiết, nhìn Ôn Bình, mong đợi Ôn Bình gật đầu.

Bọn họ là ai?

Tại sao cũng khát vọng như thế?

Mấy lão giả này chính là chủ nhân của cái lầu này!

Còn tại sao lại khát vọng, bởi vì bọn họ không kịp chờ đợi muốn bán cái lầu này đi!

Chỉ cần bán được nó, bọn họ có thể thu lại được một lượng tài chính lớn, có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt của bọn họ.

Còn khốn cảnh gì thì không cần phải nói nhiều.

"Mua." Cả buổi sau, cuối cùng Ôn Bình cũng gật đầu, việc này coi như là quyết định xong.

Trần Hiết vui vẻ, sau đó nháy mắt ra dấu cho mấy lão giả: "Được rồi, lấy khế nhà khế đất ra. . . cầm lấy bạch tinh của các ngươi, dẫn theo người của các ngươi, muốn đi đâu thì đi đó."

Mắt thấy mấy lão giả cầm lấy bạch tinh, cười ha hả, dẫn theo gia phó và hầu bàn rời đi, lúc này, Quân Thiên Nhất Cố vẫn luôn nghi hoặc không hiểu nhịn không được hỏi: "Ôn tông chủ, sao đột nhiên ngài lại muốn mua cái lầu này?"

Trước đó, đi theo Ôn Bình ngồi trên ở tửu lâu ở cổng Thiên Tượng Môn nửa ngày đã khiến hắn khó hiểu lắm rồi.

Kết quả ra khỏi tửu lâu, Trần Hiết lại xuất hiện, dẫn bọn họ đi tới chỗ Tài Nguyên Thương Hội này, muốn mua lại Tài Nguyên Thương Hội. Mặc dù chỉ là mua trụ sở của Tài Nguyên Thương Hội, bảng hiệu gì đó cũng không cần, nhưng mà cử động của Ôn Bình khiến cho Quân Thiên Nhất Cố càng thêm nghi ngờ.

Vị trí địa lý của Tài Nguyên Thương Hội ở Thần Phi Thành này cũng không tốt, ở một góc vắng phía bắc Thần Phi Thành.

Nơi này bình thường thì tụ tập phần lớn thương hội vào Nam ra Bắc ở đây, đều là buôn bán nhỏ.

Thế lực mạnh mẽ như Bất Hủ Tông, muốn mua thì không phải là nên đến phía đông thành mua sao?

Mua loại lớn như là Trạch Minh Thương Hội.

Vị trí địa lý tốt không nói, tụ tập ở đông khu đều là rất nhiều thế lực lớn ở Nguyên Dương Vực và thế lực bên ngoài Nguyên Dương Vực. Dù cho hằng năm chỉ hoàn thành được một đơn nhưng một đơn này cũng có thể kiếm được nhiều hơn là hợp tác với thương hội vào Nam ra Bắc mười năm.

Ôn Bình quay đầu liếc mắt nhìn Quân Thiên Nhất Cố đang đầu óc mơ hồ, giải thích: "Đây là nơi tổ chức buổi đấu giá Tuyền Qua Đồ!"

Quân Thiên Nhất Cố nghe nói như vậy thì đột nhiên ngơ ngẩn, sau đó biểu hiện từ nghi hoặc không hiểu đến mừng rỡ, vỗ ngực cười nói: "Ôn tông chủ, vậy thì chuyện tiếp theo giao cho ta, Quân Thiên Nhất Cố ta cam đoan Đại Vực Chủ sẽ đến buổi đấu giá! Dĩ nhiên còn có Long gia nữa."

"Ừm." Ôn Bình cũng không có nói tiếp cái gì, bắt đầu đi lên lầu hai.

Thật ra thì còn có một câu Ôn Bình chưa nói, nơi này không riêng gì là nơi đấu giá Tuyền Qua Đồ, mà còn là nơi đấu giá những thứ mà Tử Nhiên đại sư chế tạo ra sau này. Chấn động toàn bộ giới Tuyền Qua Thần Tượng U Quốc, bắt đầu từ Thần Phi Thành!

Cùng lúc đó, ngay lúc Quân Thiên Nhất Cố chuẩn bị rời khỏi Tài Nguyên Thương Hội, đi làm chuyện Ôn Bình giao cho hắn, chưa kịp ra khỏi cửa thương hội thì đã thấy Thanh Thiển dẫn người tới.

"Thanh Thiển tham kiến Vực Chủ!"

Thanh Thiển khẽ khom người.

Quân Thiên Nhất Cố vội vàng quay đầu nhìn Ôn Bình và Tử Nhiên đại sư, sợ hai người sẽ không vui.

Thanh Thiển đột nhiên đến thăm chứng tỏ cái gì?

Nàng phái người theo dõi mình!

Có mục đích gì không nói, chỉ riêng cử động này, nếu khiến cho Ôn Bình không vui thì hắn cũng chỉ đành không vui theo.

Cũng may hình như Ôn Bình không có vẻ không vui gì, lúc này, Quân Thiên Nhất Cố mới thở dài một hơi, sau đó nhìn Thanh Thiển: "Thanh Thiển trưởng lão cố ý đuổi theo Quân mỗ, xem ra là có chuyện gì chứ?"

Thanh Thiển cố nặn ra một nụ cười, lộ ra mỏi mệt và thống khổ đang giấu kín.

Quân Thiên Nhất Cố thấy thế thì vội vàng dò hỏi: "Thanh Thiển trưởng lão sao thế? Buổi sáng thấy còn rất tốt mà."

Bình Luận (0)
Comment