Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 134 - 【Vip】 Xích Mục Cự Viên Vào Thành!

【VIP】 Xích Mục Cự Viên Vào Thành! 【VIP】 Xích Mục Cự Viên Vào Thành!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Chiều hôm đó, Ôn Bình quay lại chân núi Vân Lam sơn, tiếp tục chỉ điểm cho tu sĩ Thương Ngô Thành. Nhưng vì chuyện vạn thú vây thành, người đến Giảng Võ Hội chợt giảm, mười không còn một.

Thấy mọi người bất an, Ôn Bình bèn tạm dừng Giảng Võ Hội, bảo bọn họ sớm quay về nhà. Mặc dù ở nhà chưa chắc đã an toàn, nhưng có thể làm bọn họ bớt lo sợ hơn.

Lại nói, Bất Hủ Tông hiện tại chính là nơi duy nhất an toàn, không có thú tộc nhìn chằm chằm, cho nên hơn phân nửa bách tính Thương Ngô Thành cũng bắt đầu chạy về đây.

- Hết chỗ, hết chỗ rồi!

Lão bản nhà trọ nhìn người không ngừng tiến đến, chỉ có thể leo lên ghế đứng, bắt đầu hò hét.

Trên đường.

Dòng người lũ lượt.

Trong tay cầm theo bọc quần áo, đẩy xe cút kít chất đầy đồ, hoang mang đi ngang qua, có thân thích để nương tựa thì chẳng còn gì bằng, không có thân thích, lại không tìm được nhà trọ, chỉ có thể thở dài ngao ngán.

Hai gã trung niên chen chúc trong đám đông cảm thán:

- Không biết Thương Ngô Thành còn giữ được hay không đây!

- Yên tâm đi, tin vào phủ thành chủ, bọn họ nhất định sẽ bảo hộ bách tính an toàn.

- Đám.. yêu vật, hung thú này điên hết rồi sao? Aiz, mau mau tìm chỗ, bằng không thì đêm nay phải ngủ ven đường.

...

Vào đêm.

Trong một gian khách sạn gần Bất Hủ Tông, thời điểm người người cần chỗ, nhà nhà thiếu chỗ, gian phòng trọ này chỉ có một người ở, nhưng mặc kệ ai tới hỏi, lão bản nhà trọ cũng đều nói phòng có khách.

Lầu hai nhà trọ, trong một gian phòng, Hàn Vấn ngồi cạnh bàn tròn, sắc mặt có hơi lúng túng.

Hắn thật sự không ngờ là sự tình lại phát triển đến bước này, cứ nghĩ Kim Toa Diệp không có đại yêu trấn thủ, ngờ đâu không chỉ là một đầu đại yêu, mà còn là Yêu vương.

Hơn nữa, Yêu vương kia vì Kim Toa Diệp mà phát động vạn thú vây thành.

Chuyện khiến hắn buồn rầu nhất chính là, từ sau khi trốn khỏi Kháo Sơn Tông, hắn chợt nhận ra toàn bộ Thương Ngô Thành đều bị rừng rậm bao phủ, muốn rời đi nhất định phải băng qua rừng, mà đi kiểu đó, khác nào chui vào ổ của Yêu vương kia.

Hắn tự hỏi cái tên Yêu vương này có phải điên rồi không, không phải chỉ là một cái Kim Toa Diệp thôi sao? Vì muốn lấy lại Kim Toa Diệp, lại có thể san bằng Kháo Sơn Tông, rồi còn giết không biết bao nhiêu bách tính ngoài thành. Chỉ một điểm trong đó thôi cũng đủ khiến Bách Tông Liên Minh Hội trả thù.

Chẳng lẽ Yêu vương không muốn sống?

Ở Đông Hồ, người có thể giết Xích Mục Cự Viên không phải không có.

Xoẹt zoẹt~!

Cửa bỗng nhiên mở ra.

Một nam nhân trung niên bước đến, còn chưa kịp mở miệng, Hàn Vấn đã hỏi:

- Hắc Mộc, đã đưa thư ra ngoài chưa?

Hắc Mộc lắc đầu:

- Vùng trời phía ngoài thành đã bị Xích Mục Cự Viên phong tỏa, phi điểu đưa thư vừa từ Kháo Sơn Tông bay ra thì bị đám phi cầm lượn quanh trên bầu trời bắt lấy.

- Xem ra chỉ có thể chờ, hi vọng trước khi thành bị phá, viện binh của Bách Tông Liên Minh Hội đuổi đến kịp.

- Đúng rồi, Hàn Chi Dư đâu rồi? Bổn thiếu chủ trở về, vậy mà hắn còn chưa đến bái kiến.

- Thiếu chủ, Hàn tiền bối đã chết.

Hàn Vấn đứng bật dậy, trợn trừng mắt nhìn Hắc Mộc, kinh ngạc hỏi:

- Là ai làm?

Hắc Mộc vội đáp:

- Thông Huyền Cảnh của Bất Hủ Tông, đây là Vạn tông chủ Kháo Sơn Tông nói với ta, hẳn không phải giả.

Hàn Vấn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Lấy đi Mộc Lưu Sa của ta, giờ lại giết người của ta, giỏi cho Bất Hủ Tông.

Nhìn thấy thái độ của thiếu chủ nhà mình, Hắc Mộc từ từ cúi đầu xuống. Kỳ thật hắn không quan tâm lắm đến cái chết của Hàn Chi Dư. Hiện tại, hắn chỉ để ý bản thân có sống được hay không mà thôi.

Hắc Mộc nói:

- Thiếu chủ, chúng ta ở cách Bất Hủ Tông gần như vậy, hơn nữa, chỗ này còn không có tường thành, ngài không sợ Xích Mục Cự Viên san bằng Bất Hủ Tông sau đó trực tiếp tìm tới chúng ta hay sao?

Hàn Vấn trầm mặc nửa ngày mới từ trong tức giận bình tĩnh trở lại, sau đó mở miệng nói:

- Sẽ không đâu. Địa vị của tông chủ phu nhân Bất Hủ Tông rất lớn, lại gả cho một cái Thông Huyền Cảnh nho nhỏ. Là vì sao? Bởi vì tông chủ Bất Hủ Tông không phải phường hèn nhát, hắn là người đầu tiền có thể đạt thành hiệp nghị với Xích Mục Cự Viên, hơn nữa còn lập thành nhân yêu huyết khế. Trong huyết khế có một ước định, đó là vĩnh viễn không được xâm phạm Bất Hủ Tông. Trừ phi người Bất Hủ Tông thương tổn đến nó, nếu không, hủy bỏ huyết khế phải trả một cái giá rất đắt, vĩnh viễn không thể biến hóa. Một đầu đại yêu vĩnh viễn không thể biến hóa… Loại thống khổ này không phải thứ mà Xích Mục Cự Viên có thể thừa nhận.

- Thiếu chủ, chuyênnj này mà ngài cũng biết?

- Đương nhiên. - Hàn Vấn cười nhạt một tiếng, nắm chắc mọi chuyện cứ như biết rõ mặt trời sẽ mọc vào ngày mai. - Ngươi ra ngoài trước đi, canh giữ ở cái nhà trọ này, nếu như lão bản dám cho kẻ nào vào trọ, trực tiếp giết chết.

- Đã rõ!

Hắc Mộc gật đầu, đóng cửa lại, yên lặng lui ra ngoài.

...

Ngay lúc đó.

Phía dưới tường thành ở cuối Thanh Thủy nhai, một vị xích mục tráng hán đang bước từng bước, lưng tựa cương bản, thân tựa bàn thạch, trong bóng đêm nhảy vọt lên, cả người dường như bị ném đi, bay vọt lên tường thành.

Cứ như vậy nhẹ nhõm lướt qua tường thành cao mười trượng.

Hắn không chỉ nhảy qua tường thành mà còn thuận tay bẻ gãy cổ một binh sĩ… Động tác mây trôi nước trải.

Bịch!

Binh sĩ ngã xuống đất, cùng lúc đó, xích mục tráng hán cũng rơi vào trong thành.

Tiếng động kinh động đến binh sĩ gác đêm ở cách đó không xa, hắn lập tức chạy qua đó, ngồi xổm xuống dò xét hơi thở của binh sĩ kia. Thấy không còn hô hấp, sắc mặt hắn đại biến.

- Chết rồi?

Binh sĩ sợ thối lui hai bước, bất quá, không dám xác định có phải là địch tập kích, cho nên hắn không dám đốt lửa trên tường thành.

Lúc này, xích mục tráng hán lướt qua tường thành, bước đi trong đêm tối, hướng về phía Thanh Thủy nhai. Đi không được bao lâu, hắn dừng bước, nhắm mắt, mãi một lúc sau mới mở mắt ra, sâu trong con ngươi lóe kim quang:

- Kim Toa Diệp ở đây!

Đến dưới chân Vân Lam sơn, xích mục phảng phất có thể nhìn xuyên màn đêm, không ngừng quan sát bốn phía, chợt, ánh mắt hắn dừng lại tại Ngàn tầng thềm đá.

Híp mắt quan sát, hắn bỗng nắm chặt nắm đấm.

Chính là hắn ta! Ngày đó chính hắn ta đứng ở đỉnh núi, chỉ huy khô lâu tổn thương hắn, mặc dù chỉ là bóng lưng, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra.

- Bổn vương giết ngươi trước, sau đó tìm Kim Toa Diệp!

Hiển nhiên, tráng hán này chính là Xích Mục Cự Viên.

Dứt lời, Xích Mục Cự Viên bước lên Ngàn tầng thềm đá.

Đúng lúc này, Ôn Bình đang leo thềm nghe thấy âm thanh hệ thống vang lên bên tai:

- Xích Mục Yêu vương xâm nhập!

Kế đó, Ác Linh Kỵ Sĩ như gió bay đến.

Nhưng Ôn Bình không cho phép nó động thủ, bởi vì một khi động thủ, dây dưa kéo dài, bách tính dưới chân Vân Lam sơn nhất định sẽ chịu thương tổn.

Ôn Bình ngẩng đầu nhìn lên đỉnh Vân Lam sơn, lẩm bẩm nói:

- Còn một nửa, chờ ta bò lên đến đỉnh, lấy được dị mạch sẽ giải quyết ngươi!

Ngay khi Xích Mục Cự Viên bước lên bậc thứ nhất, Ôn Bình lập tức phát động Phương thốn Thiên Địa.

Xích Mục Cự Viên tựa hồ không cảm nhận được biến hóa chung quanh, thế nhưng khi nó điên cuồng chạy lên trên, sắp đuổi kịp Ôn Bình thì phát hiện tên tiểu gia hỏa này thoát cái vọt lên một khoảng xa. Quay đầu nhìn lại, cảnh tượng sau lưng dọa nó nhảy dựng.

Lại nhìn xuống chân, vậy mà không hề động.

Với tốc độ chạy của nó, ít nhất cũng phải đi được mấy ngàn thước rồi.

Lúc này, trong đầu nó xẹt qua hai chữ: Bẫy rập!

- Bổn vương bị lừa rồi! Kim Toa Diệp chắc chắn do tên tiểu tử này phái người trộm, sau đó lợi dụng kế phản gián, cố ý phá vỡ huyết khế, dẫn dụ ta đến đây… - Sắc mặt Xích Mục Cự Viên thoáng chốc trở nên ngưng trọng. - Muốn Kim Toa Diệp của ta chỉ đơn giản để chế tạo Tuyền Qua Đồ, còn dụ ta đến đây… Chẳng lẽ…?

Thân là Yêu vương, hiển nhiên toàn thân cao thấp của nó toàn là bảo vật trong mắt nhân tộc.

Hai mắt có thể làm linh thiện.

Tâm có thể giúp người phục dụng có được khí lực của Cự viên.

Thận… Có thể mang đến sức sống vô hạn.

Chợt nhớ đến khô lâu hỏa diễm kia, có khi nào nó đang chạy đến đây?

Càng nghĩ, ý nghĩ mau mau trốn đi trong nội tâm Xích Mục Cự Viên càng phóng đại cực hạn.

Bình Luận (0)
Comment