Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 136 - 【Vip】 Thân Phận Đệ Tử Chấn Nhiếp Toàn Trường

【VIP】 Thân Phận Đệ Tử Chấn Nhiếp Toàn Trường 【VIP】 Thân Phận Đệ Tử Chấn Nhiếp Toàn Trường

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Thật hèn hạ!

Diệu Âm nhịn không được thấp giọng mắng một câu.

Lúc này, sau mấy lời dạo đầu của Tôn Qua, trên quan đạo Thanh Thủy nhai cùng với cửa sổ của khách sạn hai bên đường lần lượt vang lên âm thanh mắng chửi.

- Bất Hủ Tông cút khỏi Thương Ngô Thành.

- Chưa từng thấy loại tông môn xấu hổ như các ngươi.

- Một cái tông môn có thể không có thành tựu, có thể không giúp chúng ta, nhưng tại sao lại lừa gạt chúng ta? Hỗn đãn mua danh chuộc tiếng.

...

Âm thanh mắng chửi ngày càng nhiều, thậm chí có người bắt đầu ném đồ đạc. Cư dân bản địa tại Thanh Thủy nhai muốn giúp Ôn Bình giải thích, nhưng tiếng nói của bọn họ lúc này chẳng khác nào muỗi vo ve, không có người quan tâm, càng không có người nghe thấy.

Tần Sơn tuy là Thông Huyền Cảnh, nhưng đối mặt với nhiều người bình thường ném đồ như vậy, hắn cũng chỉ có thể trốn, căn bản không có khả năng đánh trả.

Động thủ giết sạch những người này?

Ai cũng không tàn nhẫn được như vậy, hơn nữa, cho dù hạ thủ thì đã sao, chỉ cần bọn họ động, vậy thì không phải sự thật cũng sẽ thành sự thật.

Thấy thế, Diệu Âm vội cầu trợ Ôn Bình:

- Ôn tông chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Ôn Bình đẩy cánh tay đang đỡ mình ra, bước lên phía trước vài bước, mặc kệ sách vở, chén trà rơi bên cạnh mình, hắn nhìn xoáy vào Tôn Qua, nói:

- Muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do, nếu ta có tội, vì sao không đưa ra bằng chứng? Chỉ dựa vào một người biết chuyện từ trên trời rơi xuống mà cũng có thể khép tội?

Nghe được những lời Ôn Bình nói, nam nhân trung niên đứng bên phải Tôn Qua khoát tay, ngăn lại đám người đang hò hét mắng chửi, nói:

- Tại hạ Tô Bất Bạch, đến từ Hoàng Lê thành, đứng hai bên ta cũng là Thông Huyền Cảnh chấp sự của Bách Tông Liên Minh Hội tại Hoàng Lê thành. Nếu như ngươi cho rằng ba vị Thông Huyền Cảnh như chúng ta có thời gian rãnh rỗi chạy đến đây chỉ để vu hãm một cái vô tinh tông môn… Vậy thì ngươi cũng quá coi trọng mình rồi.

Dứt lời, Tô Bất Bạch cười lạnh.

Hắn vốn cho rằng Ôn Bình là kẻ ngu dốt, thích trực tiếp đấu võ, giống như đám thiếu niên đồng trang lứa với hắn, hữu dũng vô mưu.

Nhưng giờ, nghe Ôn Bình lên tiếng, hắn lại càng thêm vui vẻ, tên tiểu tử này không chỉ không có mưu lược, mà ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có, uổng công hai vị Thông Huyền Cảnh đi cùng với hắn.

Tô Bất Bạch vừa nói xong, quần chúng lại bắt đầu mắng nhiếc.

Sau khi hắn ta lại lần nữa khoát tay ngăn đám người lại, Ôn Bình mới lên tiếng:

- Ý ngươi thân phận chính là chứng cớ?

Tô Bất Bạch cười cười, nói:

- Đương nhiên.

- Vậy thì tốt. - Ôn Bình phủi tay, cũng không quay đầu lại, hô lên với người phía sau. - Hoài Diệp, đi ra, nói cho tất cả bọn họ biết thân phận của ngươi!

Những lời này của Ôn Bình khiến Tôn Qua biến sắc, nghe được hai chữ Hoài Diệp, hắn vội thấp giọng nhắc nhở Tô Bất Bạch, thế nhưng hắn ta lại không nghe vào tai.

Bởi vì hắn không nghĩ đến Hoài Không.

Lúc Hoài Diệp bước ra từ sau lưng Ôn Bình, đám người đang nhao nhao trong Thanh Thủy nhai lập tức chú mục vào nàng.

- Tiểu cô nương này là ai?

- Chắc định diễn trò.

...

Ngay sau đó, Hoài Diệp mở miệng nói:

- Ta là Hoài Diệp, phụ thân của ta là Yêu trù Hoài Không, ta còn có hai vị nghĩa phụ, vị thứ nhất là Hoàng Lê thành thành chủ, Thông Huyền Cảnh trung kỳ Lạc Hợp. Vị thứ hai là Tinh Không Sơn tông chủ, Thông Huyền Cảnh trung kỳ Vạn Lý Tinh. Thân phận của ta không cao, chỉ là một kẻ lang bạc cùng phụ thân.

Nếu nói Hoàng Lê thành thành chủ, ai ai cũng biết, riêng về Tinh Không Sơn thì người bình thường rất ít biết đến. Thế nhưng trong giới tu hành thì lại như tiếng sấm bên tai. Bởi vì cái tông môn kia đặt ngang hàng cùng Phi Ngư Đảo và Cực Cảnh Sơn, tạo thành tam cự đầu Đông Hồ.

Lúc Hoài Diệp nói ra những lời này, sắc mặt Tô Bất Bạch thoáng cái thay đổi.

Lúc đám người còn chưa lấy lại tinh thần, Ôn Bình lại mở miệng:

- Ba vị, chẳng lẽ các ngươi nghĩ ta có gan gạt tiền của nàng? Chẳng qua, nếu các ngươi muốn nói thân phận của nàng là giả, vậy thì được thôi, Yêu trù Hoài Không hiện đang ở tại Thương Ngô Thành, có lẽ hắn cũng sắp chạy đến đây, các người chắc là có quen biết nhỉ?

Tô Bất Bạch nghẹn lời.

Người vây xem chứng kiến Tô Bất Bạch không còn lời nào để nói, nhao nhao lộ ra thần sắc kinh ngạc, hai mắt nhìn nhau.

- Không thể nào, nhìn vẻ mặt của Thông Huyền chấp sự Bách Tông Liên Minh, chẳng lẽ nàng thật sự là nữ nhi của Yêu trù Hoài Không?

- Nếu là thật, cái… Bất Hủ Tông không ngu như vậy đâu, vì lừa gạt 1000 kim mà dẫn lửa thiêu thân?

- Đương nhiên không có khả năng, không nghe thấy người ta có hai vị nghĩa phụ lợi hại như vậy sao? Bách Tông Liên Minh dùng thân phận đổi trắng thay đen, chậc, quả là mở rộng tầm mắt nha.

Nghe được tiếng nghị luận sau lưng, sắc mặt Tô Bất Bạch lập tức trở nên khó coi, nhưng lúc này, hắn biết mình vẫn phải kiên trì, nếu không kế hoạch sẽ thất bại trong gang tấc.

Tô Bất Bạch nói ngang:

- Thì đã sao? Hiện tại cường đạo có thể vì một kim tệ mà sát nhân. Vạn nhất có ít người thực sự vì tiền mà dám làm điều dại dột thì sao?

Ôn Bình cười cười, không chút do dự hô:

- Tần Mịch, nói cho tất cả mọi người biết thân phận của ngươi.

Nghe đến phiên mình trang (1), Tần Mịch lập tức nhảy ra, vui rạo rực lướt qua Ôn Bình, sau đó đi một vòng trước mặt đám người Bách Tông Liên Minh Hội cùng quần chúng nhân dân.

(1) Đại khái là thể hiện, show up các kiểu.

Sau đó, hắn sâu kín nói:

- Biết ta là ai không?

- Bố đếch cần biết ngươi là ai? - Tô Bất Bạch có chút không kiên nhẫn nhìn Tần Mịch lắc lư trước mắt mình. - Tội trạng của Bất Hủ Tông là thật, không cần đợi nữa, tất cả mọi người cùng theo ta diệt Bất Hủ Tông, diệt trừ khối u ác tính của giới tu hành, để Thương Ngô Thành, Đông Hồ, còn có giới tu hành được thanh khiết.

- Xoẹt!

Tần Mịch trực tiếp xuất ra một khối kim lệnh.

Phía trên ghi ba chữ: Phi Ngư Đảo.

Mặc dù chỉ ba chữ ngắn gọn nhưng cái lệnh bài màu vàng kia lại khiến Tô Bất Bạch hoảng hốt lui về sau mấy bước, không thể tin nhìn Tần Mịch.

Phi Ngư Đảo, Thông Huyền Cảnh dùng hắc lệnh.

Đảo chủ dùng kim lệnh!

Đương nhiên, còn có một ngoại lệ, đó chính là đảo chủ đời kế tiếp đã được quyết định cũng có thể dùng kim lệnh.

- Không thể nào!

- Sao lại…

Tôn Qua cùng Tô Bất Bạch vô thức hô lên một tiếng.

Một màn này rơi vào mắt đám người có mặt tại Thanh Thủy nhai, một lần nữa, tiếng nghị luận vang lên. Tất cả mọi người nhao nhao nhìn về phía Tần Mịch, lộ vẻ nghi hoặc.

- Hắn là ai?

- Không biết.

- Chẳng lẽ là nhị nhi tử của Hoài Không?

Trong tiếng nghị luận cùng suy đoán, thấy làm nền đã đủ, Tần Mịch cười, mở miệng nói:

- Phi Ngư Đảo đảo chủ Tần Thiên Dịch trưởng tử, người thừa kế Tần gia, Tần Mịch. Không biết thân phận của ta có đủ chứng minh Bất Hủ Tông trong sạch hay chưa, hay là nói, năm vị Thông Huyền Cảnh sơ kỳ các ngươi tự nhận có thân phận cao hơn bổn công tử?

Sau khi Tần Mịch nói xong, Tô Bất Bạch còn chưa kịp lên tiếng thì phía sau lưng đã vang lên tiếng nghị luận của quần chúng.

- Nhi tử của Phi Ngư Đảo đảo chủ?

- Lão thiên a, loại nhân vật này vậy mà lại gia nhập Bất Hủ Tông.

- Không phải, cái này có hơi quá…

- Nhìn thấy như vậy, ta làm sao có thể tin Bất Hủ Tông là một cái tông môn lừa đảo? Kể cả Bách Tông Liên Minh Hội cũng chưa chắc dám lừa gạt nhi tử của Phi Ngư Đảo đảo chủ đâu nha.

Nghe thế, Ôn Bình nở nụ cười, sau đó quay sang Tần Mịch, nói:

- Tần Mịch, quay về.

- Vâng, tông chủ!

Vốn định trang thêm một hồi, nhưng Tần Mịch đành ngoan ngoãn gật đầu, lui về, thầm nghĩ, nếu như lúc nãy dùng Hỏa Diễm thuật một phát, có phải càng soái hơn không…

Trước thái độ một dạ hai vâng của Tần Mịch, sắc mặt Tô Bất Bạch đã hoàn toàn trắng bệch, đồng thời, quần chúng Thanh Thủy nhai cũng nhao nhao kinh ngạc không nói nên lời.

Nhi tử của Phi Ngư Đảo đảo chủ vậy mà thật sự là đệ tử, bị Ôn Bình triệu đến đuổi đi. Chuyện này sợ là ba vị chủ sự của Bách Tông Liên Minh Hội tại Hoàng Lê thành cũng không làm được đâu nha!

Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, Ôn Bình chậm rãi bước đến trước mặt Tô Bất Bạch, nói:

- Nếu như thân phận có thể dùng làm chứng cớ, vậy chắc thân phận hai đệ tử này của ta đã đủ rồi hả?

Tô Bất Bạch nuốt nước miếng, quay đầu nhìn xung quanh.

Nghe được âm thanh ủng hộ Bất Hủ Tông, hắn bắt đầu có chút luống cuống.

Nếu biết trước hai người Hoài Diệp và Tần Mịch gia nhập Bất Hủ Tông, có đánh chết hắn cũng không dùng kế hoạch này, giờ thì hay rồi, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!

Hiện tại chỉ còn một con đường trước mắt: Dùng bạo lực. Thừa dịp tất cả mọi người còn chưa thật sự tin tưởng Bất Hủ Tông trong sạch… Diệt tông.

Bình Luận (0)
Comment