Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1375 - 【Vip】 Bất Hủ Tông Đột Nhiên Trở Nên Vĩ Đại (3)

【VIP】 Bất Hủ Tông đột nhiên trở nên vĩ đại (3) 【VIP】 Bất Hủ Tông đột nhiên trở nên vĩ đại (3)

Thiên Huyền cũng hiểu, tại sao lâu chủ Tẫn Tri Lâu cảnh giới không cao nhưng vật cưỡi lại là Yêu Thần nửa bước Thiên Vô Cấm.

Lâu chủ Tẫn Tri Lâu, đúng là đáng giá!

Theo thời gian trôi qua, tầm mắt của mọi người cũng dần chuyển về đài quyết đấu tuyền qua, rơi vào người Tử Nhiên đã hoàn thành tinh luyện tất cả thiên tài địa bảo.

Ván thứ hai kết thúc, tiếp theo đó sẽ là ván cuối cùng, ván thứ ba.

Khi Lâm Diệp Hồng đi lên đài quyết đấu tuyền qua, đám người Lý Trường Hải, Thanh Thiển và rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng lập tức căng thẳng.

Cũ mới chi tranh!

Cuối cùng cũng bắt đầu!

Nếu như Bất Hủ Tông thắng, Thiên Tượng Môn rời khỏi Thần Phi Thành.

Nếu như Bất Hủ Tông thua, Bất Hủ Tông phải rời khỏi Nguyên Dương Vực.

Lâm Diệp Hồng, một vị tồn tại kinh khủng, bước vào cảnh giới Tứ Tuyền không hơn trăm năm, xác suất chế tạo ra Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ phẩm chất cao lại lên đến chính thành. Thân là Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, mấy người Lý Trường Hải, Thanh Thiển đều biết chín thành này có ý nghĩa như thế nào.

Bởi vì mặc dù bọn họ quay lại làm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ thì cũng không thể bảo đảm được xác suất ra phẩm chất cao là chín thành.

"Một ván cuối cùng, ta sẽ để cho các ngươi biết cái gì là nội tình!" Lâm Diệp Hồng không dám khẳng định trước khi chết Ngụy Thông có khai hắn ra hay không, nhưng hắn hoàn toàn không hoảng hốt, bởi vì ván cuối cùng là chế tạo một tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ.

Ai nhanh hơn.

Vậy cơ hội thắng của hắn sẽ lớn hơn!

Còn phẩm chất, với số lượng thiên tài địa bảo mà phủ thành chủ cho thì cơ hội làm ra Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ phẩm chất cao gần như xa vời.

Cho nên đối với ván này, Lâm Diệp Hồng có tự tin tuyệt đối.

"Ván thứ ba, chế tạo Tuyền Qua Đồ!"

Khi giọng nói của Diêm Lai vang lên, trên bầu trời lại có một tiếng cười hào sảng vọng tới, sau đó là một câu thăm hỏi.

"Diêm thành chủ, Thiên Huyền lão đệ, từ khia chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ."

Vừa dứt lời, Diêm Lai nhướng mày, sau đó nhíu chặt lại.

Chuyện hắn sợ nhất cuối cùng vẫn đến, hơn nữa còn đến nhanh như vậy.

Mà Thiên Huyền thì đột nhiên đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm bầu trời cách đây không xa, nhìn đốm đen càng ngày càng gần.

"Ôn tông chủ, người mà ngài không muốn gặp nhất đến!”

"Người nào?"

Ôn Bình dò hỏi.

Thiên Huyền trầm giọng đáp: "Lạc Dạ Quy Phong, một vị có kỹ nghệ tuyền qua tương đương với La Tam Thiên trong Thiên Tượng Môn, nhưng mà cảnh giới của hắn lại là Thiên Vô Cấm, Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng. Hơn nữa Lạc Dạ Quy Phong còn là sư huynh của La Tam Thiên!"

Thiên Huyền vừa dứt lời, Ôn Bình còn chưa kịp nghĩ gì thì một lão giả áo xám đã xuất hiện trên bầu trời. Lão giả có dáng người gầy còm nhưng lại thẳng tắp như là cây trúc, sắc mặt hắn cũng rất đáng chú ý, bởi vì vẻ mặt luôn là oán trời trách đất.

Rất khó tưởng tượng tiếng cười hảo sảng lúc nãy là do người này phát ra.

Hơn nữa, hắn vừa xuất hiện thì đã cố ý tiết lộ khí tức, khí tức cường giả Thiên Vô Cấm của hắn như gió mùa thu thổi qua tất cả mọi người bên cạnh, khiến cho không ít người biến sắc.

Nhất là Lý Trường Hải, Thanh Thiển và các Tuyền Qua Thần Tượng, trong khoảnh khắc khi nhìn thấy Lạc Dạ Quy Phong thì lập tức đưa mắt nhìn tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình.

Bởi vì ai cũng biết, Lạc Dạ Quy Phong tới vì ai?

Không phải chính là Bất Hủ Tông sao?

Lạc Dạ Quy Phong lại đột nhiên trở lại Nguyên Dương Vực, chắc chắn là do nhận được tin tức mấy người La Tam Thiên chết!

Tốc độ của Thiên Tượng Môn cũng quá nhanh.

Mấy người La Tam Thiên mới chết mấy ngày thôi.

"Lạc huynh, mấy chục năm không thấy, sao hôm nay lại nhớ tới Thần Phi Thành ta rồi?" Lúc này, Diêm Lai nghênh đón, trong lòng cũng bất đắc dĩ.

Chuyện lại bắt đầu diễn biến theo chiều hướng không thể khống chế.

Sao cứ sợ cái gì là cái đó đến?

"Tới gặp cường giả Thiên Vô Cấm sau lưng Bất Hủ Tông một lần, hỏi hắn tại sao lại giết sư đệ ta. Người sư đệ đó của ta mặc dù phẩm tính không được tốt lắm nhưng dù sao cũng là ái đồ của gia sư, cho nên thân làm sư huynh như ta, kiểu gì cũng phải tới hỏi nguyên nhân cái chết của hắn, nếu không thì cũng khó mà ăn nói với gia sư." Lạc Dạ Quy Phong vừa mở miệng thì đã tràn ngập mùi thuốc súng, mũi kiếm chỉ thẳng vào Bất Hủ Tông.

Nghe nói như vậy, Diêm Lai đành phải nhìn Ôn Bình một cái, suy tính xem phải làm như thế nào mới ổn định hai người.

Đang suy tư thì Lạc Dạ Quy Phong đã đưa mắt nhìn Thiên Huyền, sau đó trầm giọng nói với Thiên Huyền: "Thiên Huyền lão đệ, xem ra ngươi rất không hoan nghênh ta."

"Ngươi là ai, tại sao ta phải hoan nghênh ngươi? Ta cũng không thân với ngươi, đừng mở miệng là cứ Thiên Huyền lão đệ." Thiên Huyền không nể mặt Lạc Dạ Quy Phong chút nào.

Đương nhiên, thái độ này không giống như khi nói chuyện với Diêm Lai.

Đối với Diêm Lai, đúng là hắn có chút ghét bỏ.

Nhưng mà đó cũng không phải là thật, chỉ là quen biết nhiều năm nên mới như vậy thôi.

Nhưng đối với Lạc Dạ Quy Phong, Thiên Huyền ghét thật.

Đúng vào lúc này, trên đài quyết đấu tuyền qua, Lâm Diệp Hồng mừng rỡ mở miệng, nhắm thẳng vào Ôn Bình, nói: "Lạc trưởng lão, bên cạnh Thiên Huyền tiền bối chính là tông chủ Bất Hủ Tông, Ôn Bình, mấy người La trưởng lão bị hắn giết!"

Lạc Dạ Quy Phong xuất hiện, khiến cho Lâm Diệp Hồng vốn rất tự tin giờ lại càng tự tin hơn.

Bây giờ cho dù Ngụy Thông có khai hắn ra thật thì hắn cũng không sợ.

Có Lạc Dạ Quy Phong trưởng lão, kẻ nên rầu rỉ phải là Bất Hủ Tông mới đúng!

Sau đó thì thấy Lạc Dạ Quy Phong nhíu hai mắt lại, một luồng ý lạnh từ trong đôi mắt nhỏ bắn tới hai người Ôn Bình và Thiên Huyền.

Theo sau đó, Lạc Dạ Quy Phong hỏi: "Thiên Huyền, cho nên việc này ngươi cũng có phần? Còn nhớ trăm năm trước ngươi đã hứa gì với lão phu không?"

Thiên Huyền đáp: "Đúng là ta đã hứa sẽ trông nom La Tam Thiên thay ngươi, nhưng mà đó là trước đó, hơn nữa ta cũng trông non La Tam Thiên nhiều năm như vậy. Ngươi đừng tưởng rằng ngươi thắng ta một lần thì ta phải làm 'hộ vệ' cho sư đệ ngươi mãi, ngươi đang nằm mơ đúng không?"

Bình Luận (0)
Comment