Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 141 - 【Vip】 Vân Ẩn Hào

【VIP】 Vân Ẩn Hào 【VIP】 Vân Ẩn Hào

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Kiến tạo - Phòng kiến tạo phi chu.

Ôn Bình ngây ra một lúc, vội vàng hỏi:

- Phòng kiến tạo phi chu, đây có phải là kiến trúc tu luyện đặc thù?

Hệ thống ứng tiếng:

- Không phải. Làm một tông chủ của một siêu cấp tông môn, tự nhiên không có khả năng mỗi khi ra ngoài đều dựa vào việc đi bộ. Phòng kiến tạo phi chu, chuyên môn chế tạo phương tiện giao thông đặc biệt cho Kí chủ. Chi phí kiến tạo: một vạn kim tệ, Kí chủ có thể lựa chọn, nếu như cảm thấy bây giờ chưa cần thiết thì có thể không kiến tạo.

- Tạo!

Mặc dù trên người hắn lúc này có chỉ có trên dưới khoảng hai vạn kim tệ, nhưng Ôn Bình vẫn dứt khoát lựa chọn kiến tạo.

Vừa dứt lời, một cái cửa sổ thông tin xuất hiện trước mặt.

- Phòng chế tạo phi chu, thời gian còn lại: 1 giờ.

- Nhanh như vậy?

- Kiến tạo so với cải tạo kiến trúc cũ sẽ tốn ít thời gian hơn. Trong quá trình chờ đợi, Kí chủ có thể sử dụng phúc lợi cải tạo thiên địa.

- Có xuất hiện động tĩnh lớn không?

Không chỉ như vậy! Ôn Bình còn lo lắng, liệu bọn bọn hắn có bị ném ra khỏi Vân Lam sơn hay không, giống như lần trước cải tạo Thính Vũ Các, bản thân hắn cũng bị đá ra ngoài.

Lần này là cải tạo thiên địa Bất Hủ Tông, lỡ như lúc đó tất cả đều bị ném xuống núi, đứng hóng gió đông, vậy thì khó coi lắm.

Hệ thống ứng tiếng :

- Sẽ không.

Nghe được câu trả lời của hệ thống, Ôn Bình thở dài một hơi:

- Được, cải tạo thiên địa!

- Lần cải tạo thiên địa này là sơ cấp cải tạo, phương hướng cải biến: Đất đai, khí hậu, chất nước. Sau khi cải tạo hoàn thành, đất đai cũ sẽ đổi thành Vô Trần Thổ có thể trồng Sinh mệnh chi thụ, khí hậu quanh năm ôn hòa, nước cũng thay đổi thành linh thủy có thể tiêu giảm mệt nhọc, kéo dài tuổi thọ. Ngày sau, kí chủ có thể lấy được ban thưởng cải tạo sau khi hoàn thành nhiệm vụ."

- Tiến hành cải tạo, thời gian còn lại: 24 giờ.

Liếc mắt thấy thời gian cải tạo còn nhiều như vậy, Ôn Bình cũng không ngạc nhiên, hướng Nhiễu sơn mà đi.

Sau khi đi tới Nhiễu sơn, tu luyện một hồi bên trong Chiến cảnh, lúc trở ra, phòng kiến tạo phi chu đã hoàn thành xây dựng.

Phòng kiến tạo phi chu, đặt ở phía sau Sân hung thú thí luyện, chính diện là là một mảnh rừng rậm bằng phẳng, đứng ở đó có thể nhìn ra xa ngoài ngàn mét. Bất quá cái phòng kiến tạo phi chu này cũng không phải nằm trên mặt đất, mà đặt dưới lòng đất. Ôn Bình dọc theo cửa đi vào trong, bên trong là một phòng kiến tạo rộng gần trăm mét vuông.

Một cái khung sắt to lớn đặt ở giữa, bên trên là một chiếc thuyền làm từ gỗ long cốt.

Ôn Bình thử đi qua vỗ vỗ vào vật liệu gỗ long cốt này, cảm giác như vỗ vào sắt thép vậy, thấy thế nào đều không giống gỗ.

- Kí chủ không cần đập, gỗ để làm phi chu là thiên tài địa bảo, lấy lực lượng của kí chủ, muốn lưu lại một điểm dấu vết bên ngoài nó là rất khó khăn.

- Cứng như vậy?

Ôn Bình lộ ra ý cười sờ lên long cốt, trên mặt lộ ra sự hài lòng, hỏi tiếp:

- Hệ thống, cái phi chu này khi nào mới có thể hoàn thành kiến tạo?

Hệ thống ứng tiếng:

- Sau 48 giờ nữa.

- Tiếp tục giới thiệu a, đừng ngừng!

- Tốc độ phi hành của nó hơn xa tốc độ của Dực tộc Thông Huyền Cảnh hậu kỳ, một giờ có thể phi hành ngàn dặm, đến lúc đó Kí chủ có thể đi đến bất kỳ nơi nào tùy thích. Kí chủ nên đặt một cái tên cho nó, trong quá trình kiến tạo có thể khắc tên lên"

Nghe được lời hệ thống, Ôn Bình cười ra tiếng, có thể bay, lại có thể nhanh hơn tốc độ của Dực tộc Thông Huyền Cảnh hậu kỳ, loại tốc độ kia, đoán chừng chỉ cần nửa ngày là có thể đi ra Đông Hồ.

Đông Hồ rộng vạn dặm, nếu như dùng xe ngựa đi, coi như là đi cả đời cũng khó đi ra. Cái phi chu này xem như làm tròn mộng tưởng của hắn, thế giới bên ngoài rộng lớn như vậy, nên tìm hiểu lịch luyện một chút, tăng thêm kiến thức cho bản thân.

Sau một hồi mơ mộng, Ôn Bình nhíu mày suy tư, một lúc sau, nói:

- Gọi là Vân Ẩn Hào đi!

- Lấy tên thành công! Kí chủ có thể trang bị năng lực đặc biệt cho nó, trước mắt, phòng kiến tạo phi chu mở ra năng lực: Ẩn thân hộ tráo. Chỉ cần một ngàn kim tệ, ký chủ có thể để cho Vân Ẩn hào có năng lực tàng hình, thời gian hồi lại năng lực: 24 giờ. Có thể giúp Kí chủ giảm bớt một vài phiền phức không cần thiết."

- Muốn!

May mắn hiện tại hắn có còn có một vạn kim, nếu không sẽ chế tạo ra một cái phi chu không hoàn mỹ. Cái tên Vân Ẩn hào rất tốt, nếu như thiếu đi năng lực ẩn thân hộ tráo, còn ẩn thế nào?

Chợt Ôn Bình bắt đầu đi xung quanh căn phòng kiến tạo này, nhìn xem cái long cốt dài ba mươi mét lâm vào mơ màng. Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút, lúc này, Ôn Bình chợt nhớ tới một việc, vội vàng nói:

- Đúng rồi, mở thương thành nội trí của phòng kiến tạo phi chu!

Khi thấy đồ vật bên trong cửa hàng, Ôn Bình ngây ra một lúc.

Không có được như chờ mong.

Thay vào đó là một chút xíu thất lạc.

Bởi vì đồ vật bên trong vậy mà là cuốc chim, có có cả xẻng, các loại nông cụ.

Ôn Bình nói:

- Hệ thống, mặc dù đồ vật bán ra trong cửa hàng đều dùng dụng cụ sinh hoạt làm chủ, nhưng cũng không thể lấy ra dụng cụ lao động để bán chứ?!

Hệ thống ứng tiếng :

- Kí chủ sẽ cần đến nó, Vô Trần Thổ không thể cày xới, chỉ có dùng loại công cụ trong cửa hàng mới có thể động tới nó.

- Một cây cuốc một ngàn kim tệ, được rồi, bỏ qua đi!

Ôn Bình sờ lên túi tiền rỗng tuếch, bất đắc dĩ quay người trở về. Sau khi trở lại Vân Lam sơn, chạm mặt Dương Nhạc Nhạc.

- Tông chủ, Hoài Diệp để ta gọi ngài đến dùng cơm!

- Ừm, đi thôi.

Lúc đi tới phòng bếp, nhìn thấy Xích Mục Cự Viên đang cầm cây cuốc chim đứng một chỗ không nhúc nhích ở đó.

Vốn là Xích Mục Cự Viên ngửi được mùi đồ ăn mà đứng nguyên tại chỗ, khi thấy Ôn Bình đi tới, lập tức muốn đi, tuy là hương vị bay ra cực kỳ mê người, nhưng nó cảm thấy không thế ném đi cốt khí trước mặt Ôn Bình.

Vừa muốn đi, bị Ôn Bình gọi lại:

- Xích Mục, ta có lời muốn hỏi ngươi, trở lại đây!

Xích Mục Cự Viên nhàn nhạt trả lời :

- Có chuyện gì nói đi, bản vương đảm bảo sẽ không trả lời ngươi!

Ôn Bình không để ý đến câu nói của hắn, mà là đi tới một địa phương vắng vẻ, vừa quay đầu lại, lập tức trừng mắt nhìn bộ dạng du côn lắc đầu rung chân của con khỉ đột này, lạnh lùng nói:

- Cái tốt của nhân tộc không học, lại đi học mấy thứ xấu. Có phải cảm thấy thời gian ba trăm năm quá ngắn, còn muốn thêm mấy trăm năm?

Xích Mục Cự Viên cắn răng, đứng vững, không cần nghĩ cũng biết là nó cực độ không phục, ánh mắt lúc nhìn Ôn Bình đều phun ra lửa.

Ôn Bình mở miệng hỏi:

- Ngươi bây giờ đã là một phần tử của Bất Hủ Tông, nói thực đi, ngươi vì sao lại cho vạn thú tập kích Thương Ngô thành?

- Thích thì đánh thôi!

Xích Mục Cự Viên thuận miệng đáp một tiếng.

- Không nói cũng được, vậy ngươi cứ ngoan ngoãn ở lại Bất Hủ Tông ba trăm năm đi, ngày mai ta cho người Bất Hủ Tông chặt toàn bộ cây chung quanh, sau đó trồng lại lần nữa!

Dứt lời, Ôn Bình cất bước muốn đi.

Xích Mục Cự Viên nghe Ôn Bình nói, lại thấy Ôn Bình đi về phía trước mấy bước, bất đắc dĩ ứng tiếng:

- Không phải... Có... Đương nhiên có nguyên nhân! Đồ vật của bản vương bị trộm đi!

Bình Luận (0)
Comment