Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 144 - 【Vip】 Thập Tú Lệnh

【VIP】 Thập Tú Lệnh 【VIP】 Thập Tú Lệnh

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Ba!

Uống xong ba gáo, Ôn Bình mới đem cái gáo ném vào trong thùng.

- Ngươi theo lối này đi đến cuối đường, ta đi trước lấy y phục tới cho ngươi.

- Ta mặc thế này cũng được. Mặc thế này đã lâu, cũng quen rồi, cởi nó xuống lại có cảm giác là lạ.

Nói xong, Hoàn Sơn vỗ vỗ lên khôi giáp.

- Ta lấy đến cho ngươi, mặc hay không tùy ngươi!

- Chẳng lẽ là y phục giống như ngươi đang mặc trên người?

- Phải!

Hoàn Sơn vui mừng, vội vàng ứng tiếng :

- Vậy ta chờ ngươi!

Ôn Bình thấy gia hỏa này thay đổi chủ ý như lật bàn tay, bất đắc dĩ cười một tiếng, quay người hướng Thính Vũ các mà đi.

Còn Hoàn Sơn thì thuận theo đường mòn xuyên rừng đi tới khu Ký Túc Xá, sau khi quét mắt nhìn bốn phía, ánh mắt rơi vào một cái bảng thông báo bên cạnh cầu gỗ.

Trọng Lực Trường - mười kim một canh giờ.

Khu Ký Túc Xá - năm mươi kim một ngày.

Chiến Cảnh - một trăm kim một lần.

...

Những thứ này là gì đây?

Còn đang suy nghĩ miên man, Triệu Tinh đi tới khu ký túc xá, sau khi thấy Hoàn Sơn đứng đó liền ngây ra một lúc, sau đó hỏi:

- Ngươi tìm ai?

Hoàn Sơn thấy có nữ tử hỏi mình, vội vàng ngẩng đầu ưỡn ngực trả lời:

- Xin chào, ta gọi là Hoàn Sơn, là đệ tử mới!

- Đệ tử mới? Bất Hủ Tông không thu đệ tử... tầm thường nha!

- Ách... Cho nên mới làm đệ tử ký danh!

Mặc dù rất chi là không muốn mở miệng giải thích, rất không muốn thừa nhận bản thân tầm thường, thế nhưng hắn cũng không xấu hổ vì cái danh hiệu đệ tử ký danh này.

Triệu Tinh gật gù, nói:

- A, thì ra là vậy. Vậy ngươi bỏ vào hộp sắt đen kia năm mươi kim tệ có thể đi vào, tùy tiện tìm một phòng ở lại đi.

Hoàn Sơn gật gù, hoàn thành trình tự mà Triệu Tinh đã nói, rồi đi vào Ký Túc Xá, sau đó nghĩ đến thứ gì đó, lập tức phóng xuất thần thức thăm dò cảnh giới Triệu Tinh.

Vốn chỉ là do lòng hiếu kỳ mà thôi.

Vừa thăm dò đến cảnh giới của nàng liền giật mình.

Hắn có chút không dám tin tưởng, nữ hài trước mắt này vậy mà là Luyện thể lục trọng, mà hắn hơn đối phương mấy tuổi, cũng mới là luyện thể lục trọng mà thôi.

Loại thiên tài giống như nàng hình như Thương Ngô thành cũng có một người, lại để cho Kháo Sơn Tông cùng Bách Tông Liên Minh tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán.

Bất Hủ Tông thế mà cũng có một cái.

Oaaaa!

Hoàn Sơn nhịn không được, cảm thán một tiếng, bỗng nghe Triệu Tinh mở miệng nói:

- Lần sau cùng cảnh giới không được lỗ mãng đi thăm dò tu vi người khác, làm như thế sẽ bị xem là địch nhân.

- A, xin lỗi nha!

Hoàn Sơn xấu hổ cười một tiếng.

Lúc này Ôn Bình từ Thính Vũ các đi tới, đem Bất Hủ Thanh Phong bào cho Hoàn Sơn, Hoàn Sơn vội vàng lấy ra hai ngàn kim tệ đưa cho Ôn Bình. Tiền tài xưa nay hắn không thiếu, nếu như dùng nó để đổi lấy Bất Hủ Thanh Phong bào, Hoàn Sơn đương nhiên rất tình nguyện, nhà chả có gì, chỉ có tiền.

Ôn Bình nói:

- Trước tìm một phòng để ở, lấy cảnh giới của ngươi bây giờ tốt nhất là đi Trọng lực trường tu luyện. Trọng lực trường tăng phúc tốc độ tu luyện lên chín lần, mỗi ngày có thể ở trong đó tu luyện ba canh giờ, mỗi canh giờ là mười kim tệ.

- Chín lần!

Hoàn Sơn nghe mà giật mình.

Ôn Bình không để ý đến nét mặt của hắn, thấy Dương Hề vừa vặn từ trong nhà đi ra, liền hỏi:

- Dương Hề, ngươi có đi Trọng lực trường hay không?

Dương Hề gật đầu.

- Vậy là tốt rồi, ngươi dẫn hắn đi cùng đi!

- Ân!

Dương Hề gật gù.

Hoàn Sơn nghe được hai chữ Dương Hề, vô ý thức quay đầu lại, trong lòng thầm nghĩ: "Dương Hề này sẽ không phải là cái thiên tài 15 tuổi luyện thể lục trọng, bị Kháo Sơn Tông cùng Bách Tông liên minh tranh đoạt đó chứ? "

Vừa quay đầu lại nhìn, lúc thấy được khuôn mặt Dương Hề, kinh ngạc nói:

- Thật là ngươi a?!

- Hóa ra thiếu thành chủ nhận biết ta!

Dương Hề nhàn nhạt cười một tiếng.

- Đương nhiên!

Hoàn Sơn ứng tiếng, đồng thời trong lòng thầm nghĩ : "Muốn không biết cũng khó, ngươi nổi tiếng như vậy!"

Hiện tại hắn xem như là hiểu rõ, hắn thật sự tầm thường.

Bất Hủ Tông tùy tiện xách ra một đệ tử đều ưu tú hơn hắn nhiều lắm.

Còn đang ngây người, bỗng nhiên thấy Dương Hề đã đi ra khỏi khu Ký Túc Xá, vội đuổi theo.

- Uây, chờ ta một chút!

Ôn Bình liếc mắt qua Triệu Tinh đang nhìn bóng lưng Dương Hề, cười ghẹo nói:

- Cũng không phải Dương Nhạc Nhạc, không cần nhìn kỹ như vậy!

- Tông chủ, ta đi tu luyện!

Triệu Tinh bị vạch trần tâm sự, trên mặt lộ ra một tia đỏ hồng, như là một làn khói hồng lướt qua.

Đang lúc Ôn Bình muốn đi tới Nhiễu sơn, bên tai vang lên thanh âm hệ thống.

Đúng như Ôn Bình suy đoán, Hàn Vấn chưa rời đi Thương Ngô thành, sau khi trải qua một ngày dày vò, hắn rốt cuộc không nhịn được mà đi lên Vân Lam sơn, bất quá lại bị Cáp Cáp ngăn ở bên ngoài Ngàn tầng thềm đá. Hàn Vấn giống như là học thông minh, không tùy tiện xông vào, mà là đứng ở dưới núi chờ đợi, tựa hồ là chờ Ôn Bình.

- Tiếp tục thủ ở đó, không cho hắn đi lên!

Sau khi ra lệnh cho Cáp Cáp, Ôn Bình đi đến Nhiễu sơn, lúc trở về đã tối muộn.

Hàn Vấn cũng đã rời đi.

Bất quá sáng hôm sau, Hàn Vấn lại tới, nhưng là vẫn như cũ bị Cáp Cáp ngăn cửa.

Ôn Bình ra ngoài để cho Cáp Cáp thả hắn đi lên, bản thân thì đi đến bàn đá bên cạnh quảng trường mà chờ.

Hàn Vấn lên núi, bên cạnh đi theo một nam nhân - tu sĩ Thông Huyền Cảnh sơ kỳ. Bất quá hắn đã kiến thức được Yêu vương còn bị Bất Hủ Tông đánh bại, cho nên duy trì cảnh giác, gặp mặt cũng không chào hỏi Ôn Bình, thái độ nói nhiều nói sai nhiều không bằng không nói.

Hàn Vấn mở miệng trước:

- Ôn tông chủ thật đúng là trẻ tuổi, ta lúc bằng tuổi ngươi vẫn còn ngây thơ vô tri!

- Có việc gì thì nói thẳng đi!

Ôn Bình nhìn khuôn mặt cười cười của Hàn Vấn, chỉ cảm thấy muốn giả tạo bao nhiêu thì có bấy nhiêu giả tạo.

Hàn Vấn thấy đối phương không khách khí chút nào, cũng không muốn tiếp tục giả vờ làm gì, nói:

- Ôn tông chủ, bản thiếu muốn mua lại Mộc Lưu Sa trong tay ngươi, ngươi có thể tùy tiện ra giá!

- Không...

Ôn Bình còn chưa kịp nói hết câu thì bị Hàn Vấn nhảy vào họng:

- Năm vạn kim tệ!

Ôn Bình lập tức nói:

- Ý của ta là Mộc Lưu Sa đã không còn ở trong tay ta, coi như là các ngươi ra mười vạn kim tệ, ta cũng không lấy ra được!

- Có người mua rồi?

- Không phải, là do bản thân ta không cẩn thận nuốt mất rồi!

Hàn Vấn nghe được Ôn Bình nói như vậy, sắc mặt trầm xuống.

Ăn Mộc Lưu Sa?

Nếu Mộc Lưu Sa có thể ăn trực tiếp như vậy, hắn cũng có thể nuốt được Kim Toa Diệp rồi.

Hàn Vấn tiếp tục nói:

- Ôn tông chủ, lúc này không phải là lúc nói đùa. Nếu như cảm thấy giá cả thấp, có thể thêm, tùy tiện thêm!

- Một trăm vạn!

- Ôn tông chủ, ngươi đây là đang cố ý gây khó dễ người khác rồi!

- Nói không có Mộc Lưu Sa, ngươi không tin. Nói một trăm vạn, ngươi còn nói ta làm khó dễ ngươi!?

Nghe được câu nói của Ôn Bình, cả người Hàn Vấn nháy mắt liền xanh xám.

Nhưng vì Mộc Lưu Sa, hắn đành phải nhịn.

Hơn nữa dù là không đành lòng cũng không còn cách nào khác, Yêu vương còn bị Bất Hủ Tông đè bẹp, hiện tại hắn không thể trở mặt với Bất Hủ Tông.

Hàn Vấn kìm nén bực bội, tiếp tục nói:

- Một trăm vạn tất nhiên là không lấy ra được, hơn nữa Mộc Lưu Sa cũng không đáng giá nhiều tiền như vậy. Như vậy đi, Ôn tông chủ, ta dùng Thập Tú lệnh của ta đổi Mộc Lưu Sa, thế nào?

- Thập tú lệnh?!

- Ôn tông chủ tuổi trẻ tài cao, chỉ cần cầm Thập tú lệnh này đi Hoàng Lê thành, có thể tham gia Thập tú thí luyện được tổ chức vào nửa tháng sau, sự kiện kia năm năm mới mở ra một lần!

- Không hứng thú!

- Ôn tông chủ, ngươi có lẽ không biết Thập tú thí luyện này là gì. Chỉ cần xông vào năm trăm hạng đầu của Thập tú thí luyện, liền có thể gia nhập vào một trong ba mươi tông môn nhị tinh làm đệ tử hạch tâm, thậm chí có thể tu hành các loại công pháp Hoàng cấp, mở ra con đường đi tới Thông Huyền Cảnh! Tiến nhập vào trước một trăm hạng đầu, thậm chí có cơ hội gia nhập tông môn tam tinh! Lệnh này, cho dù là ta cũng chỉ có một cái. Thế nhưng ta nguyện ý lấy nó ra để trao đổi Mộc Lưu Sa.

Vì lấy lại Mộc Lưu Sa, Hàn Vấn xem như không tiếc bất cứ giá nào.

Cùng lắm là không tham gia Thập tú thí luyện.

Nếu có thể thành công chế tạo Tuyền Qua Đồ, đạt được dị mạch, vẫn có thể gia nhập tông môn tam tinh.

Có bỏ có được, hắn chỉ có thể lựa chọn Tuyền Qua Đồ, nếu không lại uổng phí thời gian và công sức bấy lâu nay.

Bình Luận (0)
Comment