Khi Kiếm Trạch cách chiến trường chỉ có mười dặm, khi phi thuyền cách Kiếm Trạch chỉ có hai ba ngàn trượng, trên phi thuyền, Ôn Bình mở miệng.
"Người có tính tình nóng nảy thì vận may sẽ không tốt. Chính là ngươi!"
Nói xong, Yêu Tổ trung cảnh của Liệt Không nhất tộc ẩn nấp trong biển mây bỗng nhiên đáp xuống, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách hai ba ngàn trượng.
Bình chướng tinh thần lực của Ôn Bình cũng biến mất theo.
Khí tức Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh tràn ngập ra trong nháy mắt.
"Mẹ nó!"
Kiếm Trạch giật mình, ngẩng đầu một cái, trực tiếp mở hết ngũ mạch.
Phanh ——
Theo sau đó, ngũ mạch cùng chấn động.
Phanh ——
Tuyền Qua Đồ mở!
Trong nháy mắt, một thanh cự kiếm do Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo xuất hiện trong tay, nương theo mạch môn chấn động, một lượng lớn loạn kim chi lực từ trong đại địa tuôn ra, hội tụ trên cự kiếm của Kiếm Trạch. Đồng thời, mênh mông mạch khí cũng ngưng tụ ra một hư ảnh ở sau lưng hắn.
Một hư ảnh khổng lồ cao trăm trượng.
Hư ảnh cầm cự kiếm trong tay, phẫn nộ nghênh đón Yêu Tổ trung cảnh mà Ôn Bình điều khiển.
Sau một khắc.
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn.
Oanh ——
Thiên băng địa liệt.
Giờ khắc này, núi non trùng điệp cùng kêu lên, đổ sụp.
Chiến trường ngoài mười dặm cũng bị một tiếng vang thật lớn này làm cho giật nảy mình.
Mà Ôn Bình thì ở trên bầu trời, tiếp tục đợi, chờ đợi chiến trường kết thúc.
Kiếm Trạch không phải Liệt Diễm Thiên.
Hắn không phải thập đại.
Yêu Tổ trung cảnh mình điều khiển.
Cũng không phải Yêu Tổ đã đánh bại Liệt Diễm Thiên.
Nó còn mạnh hơn!
Lại thêm Vong Linh Triệu Hoán Thuật tăng phúc lực lượng.
Giết chết Kiếm Trạch, hẳn là không cần nửa canh giờ.
Nửa canh giờ, trợ giúp của Già Thiên Lâu không đến được, Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc cũng không thể nào tới kịp.
Theo thời gian trôi qua, yêu chúng của Liệt Không nhất tộc nhìn thấy một tôn Yêu Tổ trung cảnh không biết, nhưng lại có khí tức của Liệt Không nhất tộc đè đầu cường giả Già Thiên Lâu mà đánh.
Tất cả yêu chúng bắt đầu càng đánh càng hăng.
Mà người của Già Thiên Lâu thì càng ngày càng tuyệt vọng.
"Lại phải thua sao?"
"Sao Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc này đều mạnh như vậy?"
"Nếu như Kiếm Trạch tiền bối cũng thua, chúng ta nên làm cái gì."
Theo tiếng kêu rên nổi lên bốn phía, tên cường giả Thiên Vô Cấm của Già Thiên Lâu đang đại chiến với hai tôn Yêu Tổ hạ cảnh lòng như tro nguội.
Hi vọng tới.
Nhưng mà tới cũng giống như không tới.
Rốt cục, chiến đấu kết thúc trong một tiếng nổ vang.
Oanh ——
Kiếm Trạch yếu ớt bị Yêu Tổ trung cảnh mà Ôn Bình điều khiển một trảo nhấn xuống lòng đất, xương cốt toàn thân vỡ vụn, khí tức càng ngày càng yếu.
Làm xong toàn bộ mọi chuyện Ôn Bình, xông vào trong bụi mù, cất lấy thi thể của Kiếm Trạch, sau đó điều khiển Yêu Tổ trung cảnh bay thẳng lên vân tiêu, biến mất trong chiến trường.
"Lần này, Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc cũng nên không chết không thôi chứ?" Làm xong tất cả mọi chuyện, Ôn Bình mới định đi về.
Làm như thế, đã cho Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đầy đủ thời gian phát dục.
Cũng tạo áp lực cho Già Thiên Lâu.
Cuối cùng là cho Bất Hủ Tông có thời gian.
Đương nhiên, thời gian này chắc chắn sẽ không dài.
Đối mặt với Già Thiên Lâu, suy cho cùng thì Liệt Không nhất tộc vẫn quá yếu ớt, bị quét sạch là chuyện sớm hay muộn.
Nhưng mà chờ đến khi Liệt Không nhất tộc bị quét sạch, đến khi Bất Hủ Tông lại đối mặt với Già Thiên Lâu, lúc đó hẳn là Bất Hủ Tông có thể có cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh.
Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, hình như lâu chủ của Già Thiên Lâu cũng là cảnh giới này.
Đương nhiên.
Chỉ là hình như thôi.
Ngay cả hệ thống cũng không có đưa ra câu trả lời chắc chắn, chỉ nói là có thể.
Vậy thì chứng tỏ thế gian này không có ai biết rốt cuộc bây giờ lâu chủ của Già Thiên Lâu là cảnh giới gì, hoặc là nói không có ai ghi chép lại lâu chủ của Già Thiên Lâu là cảnh giới gì, nếu không thì chắc chắn hệ thống có thể lấy được tư liệu chuẩn xác về lâu chủ của Già Thiên Lâu mà không phải là hai chữ có thể.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Ôn Bình lại bay ra trăm dặm, tìm một chỗ hẻo lánh không có ai hoặc là không có yêu nào sẽ phát hiện, truyền tống về tông môn.
Sau khi trở lại tông môn, Ôn Bình đi lên Tẫn Tri Lâu trước.
"Tông chủ."
"Tông chủ."
Khi Ôn Bình lên lầu, tất cả mọi người nổi lòng tôn kính cung nghênh Ôn Bình.
Không có cách nào.
Cho dù là Vi Sinh Tinh Vũ từng làm lâu chủ của Già Thiên Lâu cũng không nhịn được mà cực kỳ kính nể.
Ở Triều Thiên Hạp, chỉ có tông chủ mới có thể đứng sau màn điều khiển Liệt Không nhất tộc đại chiến với Già Thiên Lâu.
Cho dù là U Quốc cũng không được.
Thủ đoạn của U Quốc cũng không sánh được với tông chủ.
Vẫn là câu nói đó.
Ai mà ngờ được, người hoặc là yêu bên mình chết rồi nhưng lại không có hoàn toàn chết đi.
Ai mà ngờ được Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc đang tổn thất mà Bất Hủ Tông thì lại thu hoạch tương đối khá.
"Tông chủ, ngài thao tác như vậy, sợ rằng Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc sẽ không chết không thôi. Ngay cả khả năng ngưng chiến hòa đàm cũng không có." Trần Hiết cũng không nhịn được cảm thán một câu, sau đó lấy một cái ghế đến, để cho Ôn Bình ngồi ở giữa phòng.
Ôn Bình bình tĩnh nói: "Nước ở Hắc Vực càng đục càng tốt. Càng đục thì sau này chúng ta càng ổn khi đặt chân đến Hắc Vực hơn. Đi, tiếp tục xem kĩ đi. Chiến tranh như vậy, có lẽ sau này các ngươi sẽ được đích thân trải nghiệm, đương nhiên, chỉ là có lẽ thôi.”
Khi Ôn Bình vừa dứt lời, tất cả mọi người trên lầu ba Tẫn Tri Lâu trầm mặc, nhưng mà hai đầu lông mày lại không có vẻ lo lắng gì.
Bởi vì có tông chủ.
Hắn không sợ!
Cho dù ngày mai Bất Hủ Tông sẽ rơi vào đại chiến như vậy.
Lúc này, rốt cuộc cái chết của Kiếm Trạch cũng bắt đầu đưa tới phản ứng dây chuyền.
Chiến trường chỗ Kiếm Trạch, bởi vì hắn vẫn lạc, phe Già Thiên Lâu vốn là kéo dài hơi tàn, trong chớp mắt sĩ khí thấp đến điểm đóng băng, còn thấp hơn khi biết được Liệt Diễm Thiên chiến bại.
Nhìn trước mặt, Liệt Không nhất tộc đang đến mãnh liệt, ngoại trừ người sau lưng có thân nhân vẫn lựa chọn tử chiến, những người khác đã không muốn tử chiến.
Mà một khi không muốn tử chiến thì đối mặt Liệt Không nhất tộc vốn chiếm hết ưu thế, những người này cũng chỉ có thể lựa chọn chạy trối chết.
Loại người như vậy chiếm bảy thành trong chiến trường này!
Khi bảy thành người này cũng bắt đầu trốn tan tác, ba thành người còn lại bị Liệt Không nhất tộc trùng kích, nhỏ bé giống như mạ.