Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1515 - 【Vip】 Thái Độ Của Long Gia

【VIP】 Thái độ của Long gia 【VIP】 Thái độ của Long gia

"Khó trách trong khoảng thời gian này nhị đệ vẫn luôn nói đỡ cho Long Tuyết, hóa ra là đã đầu nhập vào Bất Hủ Tông từ trước." Long Hạo Miểu cảm thán một tiếng, vẻ đắng chát trên mặt càng đậm mấy phần, sau đó nhìn về phía mẫu thân Lạc Lưu Tâm: "Mẫu thân, chúng ta nên làm cái gì?"

"Chờ!"

Lạc Lưu Tâm kiên định mở miệng.

Nhưng mà Lạc Lưu Tâm sợ Long Hạo Miểu không hiểu hành động lần này là có ý gì, thế là giải thích: "Ngươi ta vẫn quỳ gối ở đây, chờ Ôn... Ôn tông chủ và Tuyết Nhi muốn gặp chúng ta. Người phạm sai lầm chính là chúng ta, cho nên cho dù là Ôn tông chủ có làm gì thì chúng ta cũng phải chịu."

"Không có cách khác sao?" Long Hạo Miểu thăm dò hỏi.

Lạc Lưu Tâm tức giận nói: "Ngươi còn muốn làm gì, là cảm thấy chuyện bây giờ còn chưa đủ phiền phức, hay là cảm thấy Ôn tông chủ không có nổi sát tâm thì không sao?"

"Hài nhi không phải ý này." Long Hạo Miểu lập tức yểu xìu.

Cuộc đối thoại của hai người lọt vào tai Ôn Bình, cũng không khiến cho không vui trong lòng Ôn Bình tiêu tán một chút.

Tha thứ?

Hắn không có rộng lượng như vậy!

Không giết Long Hạo Miểu.

Cũng không yêu cầu Long gia giao kẻ cầm đầu ra.

Càng không muốn Long gia giải thích bây giờ.

Đó là tạm thời không rảnh thôi.

Lúc này, Ôn Bình đưa mắt nhìn ra cửa sổ một chút, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức của Ti Hải Hiền, nhưng mà chỉ là cái gì thôi.

Ti Hải Hiền chú ý tới tình huống của Long gia, nhưng mà cũng không có tự mình xuất phát đến trụ sở của Long gia. Mặc dù không biết nguyên nhân gì nhưng là hắn không đến thì không còn gì tốt hơn.

Nếu không, nếu như Ti Hải Hiền đích thân tới cầu tình thay Long gia, như vậy còn phải mất mặt một lần trước mặt toàn bộ người trong Thiên Dương Thành.

Ti Hải Hiền đối xử với Bất Hủ Tông, chưa nói là tốt nhưng cũng không có thù không có oán, nếu không cần thiết, Ôn Bình cũng không muốn trở mặt với Ti Hải Hiền.

Đột ngột.

Một thanh âm vang lên bên ngoài.

Mặc dù Ti Hải Hiền không có tự mình đến nhưng lại phái người truyền lời tới.

"Ôn tông chủ, Đại Vực Chủ kêu ta tới báo, nếu ngài xong việc rồi thì mời ngài tới Vực Chủ Phủ sớm, tất cả mọi người đang chờ ngài."

Giọng của người đến truyền lời rất quen thuộc.

Chính là Vực Chủ Hồng Vực Quân Thiên Nhất Cố.

Lúc đầu, công việc truyền lời này dầu gì cũng không nên là chủ của một vực làm, nhưng khi Quân Thiên Nhất Cố biết được Ôn Bình đến Thiên Dương Thành, chuyện thứ nhất hắn làm chính là đi Long gia, cho nên hắn lập tức xung phong nhận việc chọn làm chuyện này.

Bởi vì rất nhiều người hiếu kì không biết rốt cuộc Ôn Bình đến Long gia để làm gì, đồng thời cũng có chút thấp thỏm và chờ mong.

Dù sao hắn và Long gia có thù hận không nhỏ, trước đó bởi vì Địch Trần chết, người của Long gia không ít cáo trạng trước mặt Đại Vực Chủ.

"Ôn tông chủ..." Bởi vì có bình chướng cách âm, Quân Thiên Nhất Cố không xác định Ôn Bình có nghe được giọng của mình hay không, cho nên lại hô một lần.

Sau khi hô lên, ánh mắt liếc nhìn trụ sở của Long gia, đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt sau đó, vẻ chờ mong và thấp thỏm trong hai mắt biến mất không còn sót lại chút gì.

Thay vào đó là cuồng hỉ.

Hắn thấy được bọn người Long Hạo Miểu quỳ dưới đất!

Đây chính là điều hắn mong đợi!

Cùng lúc đó, trong phòng, Ôn Bình nghe được tiếng Quân Thiên Nhất Cố, không có đáp lại, bởi vì cho dù là chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện nhà.

Hôm nay dù có chuyện lớn bằng trời cũng phải gác lại một chút.

"Thế nào?"

Ôn mẫu thấy Ôn Bình đột nhiên dừng một chút, hiếu kì hỏi.

Ôn Bình lạnh nhạt đáp lại: "Không có việc gì. Người của Ti Hải Hiền đến, mời ta đi Vực Chủ Phủ một chuyến, giống như có chuyện lớn gì phải thương lượng. Nhưng mà ta không muốn đi, ít nhất là không muốn đi bây giờ, để hắn chờ đi."

"Ừm ân, ngươi quyết định. Bây giờ ngươi đã không cần ta chỉ dẫn." Ôn mẫu dứt lời, cất bước đi tới bên một cái hòm gỗ mới tinh, lật ra, lấy từ trong đó ra một bộ quần áo ngay ngắn, dịu dàng đưa cho Ôn Bình: "Ngươi thử bộ quần áo này một chút, có chỗ nào không vừa mẹ sửa lại một chút. Lúc đầu cứ nghĩ là bộ quần áo này không biết lúc nào mới có thể để cho ngươi mặc cho nên cố ý làm lớn một chút."

"Vừa khéo thời gian này ta cũng cao lớn, cao lên hẳn là vừa." Ôn Bình cởi Bất Hủ Thanh Phong Bào, bắt đầu thử đồ.

Nhưng mà quần áo này vừa mặc vào, lớn cũng không phải một chút, áo ngoài đã chấm đất, đi ra ngoài tản bộ một vòng, bảo đảm bụi đất trên đường cái có thể bị quần áo của mình quét sạch sẽ: "Ngài định bao nhiêu năm sau mới gặp lại ta?"

Ôn Bình cười trêu chọc một câu.

Nhưng mà mà sống mũi cay cay.

Long mẫu thấy thế, nhấc áo ngoài lên, sau đó cười đến ngửa tới ngửa lui, nói: "Nhưng mà mặc vào còn rất đẹp, quay một vòng xem."

"Thứ ta mặc không phải váy." Bất đắc dĩ, Ôn Bình cũng chỉ có thể quay một vòng.

Long mẫu lên tiếng lần nữa: "Lại quay hai vòng nữa."

"Ngài dứt khoát may váy cho ta đi." Ôn Bình bất đắc dĩ lại quay hai vòng.

Được rồi.

Ngài muốn làm gì thì làm đi.

Muốn quay mười vòng ta cũng quay, ngài vui vẻ là được rồi.

Ngay lúc Ôn Bình cực lực phối hợp, trong phạm vi tinh thần lực bao trùm lục tục xuất hiện không ít người, đồng thời còn có một tôn cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh hôm nay không tới đón hắn.

Người đó ngừng chân ở ngàn trượng trên bầu trời Long gia quan sát trụ sở của Long gia, thấp giọng nỉ non: "Tông chủ Bất Hủ Tông này đúng là xem mình như cường giả phong vương? Vừa đến Thiên Dương Thành thì đã tìm Long gia hưng sư vấn tội, hơn nữa còn làm cho tất cả mọi người đều chờ một mình hắn, thật là kiêu ngạo."

Đối với kẻ bất thiện như này, Ôn Bình chỉ dùng hệ thống xem thân phận của hắn, cũng không muốn chú ý quá nhiều, dù sao bây giờ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh đã không tính là uy hiếp.

Cường giả phong vương hoặc là tồn tại trên phong vương, địch ý của bọn họ mới cần hắn coi trọng, cũng là nguy hiểm tiềm ẩn cần phải giải quyết.

Bình Luận (0)
Comment