Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1517 - 【Vip】 Tham Gia Mật Hội —— Ý Đồ Của U Quốc

【VIP】 Tham gia mật hội —— ý đồ của U Quốc 【VIP】 Tham gia mật hội —— ý đồ của U Quốc

"Ngươi rất thông minh, nhưng mà bọn họ vẫn phải chết." Ôn Bình nói xong, lại xuất ba kiếm, một kiếm giết chết một tộc lão Long gia.

Đều không ngoại lệ, ba người đều đứng sau lưng Long Hạo Miểu, cũng là người sợ hãi nhất bây giờ.

Long Hạo Miểu bị dọa đến suýt chút đứng lên, nhưng vẫn bị Lạc Lưu Tâm nhấn xuống dưới, đồng thời nổi giận nói: "Quỳ đi!"

Long Hạo Miểu bất đắc dĩ, chỉ có thể sợ hãi quỳ xuống một lần nữa, tay và thân thể lại không nhịn được run rẩy, bởi vì quá sợ hãi.

Nhưng mà lúc này Ôn Bình lại cất kiếm, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn người Lạc Lưu Tâm, nhìn chằm chằm chừng mười giây đồng hồ, sau đó xoay người nói với Ôn mẫu: "Mẫu thân, ta đi một lát sẽ trở lại."

Dứt lời, Ôn Bình triệt hồi bình chướng cách âm, sau đó hóa thành kinh hồng phóng lên tận trời, đi tới Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực.

Quân Thiên Nhất Cố thấy thế thì cũng không có dừng lại lâu, chỉ cười đắc ý, sau đó lập tức đi theo Ôn Bình.

Về phần những người khác của Vực Chủ Phủ, nhìn thấy cảnh tượng đổ máu phía dưới, cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ truyền lời của Vực Chủ lại rồi lập tức rời đi.

"Hội nghị lập tức bắt đầu, xin tiền bối Long gia lập tức phái người đến đó."

Khi người của Vực Chủ Phủ rời đi, người của Long gia rơi vào trầm mặc hồi lâu.

Ôn mẫu cũng quay người vào trong phòng.

Một khắc đồng hồ sau, khi người của Long gia bắt đầu thu thập thi thể, Lạc Lưu Tâm nói với Long Hạo Miểu: "Ngươi thay phụ thân ngươi đi một chuyến, đồng thời từ giờ này khắc này, nhớ kỹ —— không muốn nói chuyện tối này trước mặt bất cứ ai, đồng thời kể từ hôm nay, Long gia sẽ nghe Ôn tông chủ như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó."

"Rõ!"

"Rõ!"

Đám người của Long gia gật đầu.

Long Hạo Miểu cũng gật gật đầu.

Hắn hiểu.

Đây là cơ hội sống sót duy nhất của hắn.

"Tương lai Ôn Bình, chắc chắn phong vương, thậm chí có thể ngay cả phong vương cũng không phải là điểm cuối của hắn. Dù sao hắn quá trẻ tuổi. Nếu như các ngươi hơi có chút đầu óc thì thông minh một chút, cái gì lấy cái gì bỏ. Kể từ đó, cho dù Ôn Bình sẽ không tha thứ những gì Long gia chúng ta đã làm nhưng tuyệt đối cũng không đuổi tận giết tuyệt Long gia chúng ta."

Lạc Lưu Tâm thấm thía mở miệng dặn dò rất nhiều tộc lão, sau đó vừa trầm tư mấy giây, không yên tâm, lại dặn dò một câu nữa.

"Lập tức đưa tin cho Thiên Hoa, nói chi tiết chuyện đã xảy ra tối nay lại cho hắn, để hắn chuẩn bị tinh thần đón lấy lửa giận của Ôn Bình. Dù sao mặc dù nguyên nhân tạo nên tất cả chuyện này là các ngươi nhưng nếu như không có hắn gật đầu thì ai có thể làm như vậy được?"

"Rõ!"

"Rõ!"

Một đám tộc lão Long gia nơm nớp lo sợ gật đầu, sau đó lập tức từ biệt Lạc Lưu Tâm, chuẩn bị thông qua Khúc Cảnh thông đạo tiến về sa trường.

"Ngươi cũng đi đi, nhớ lời ta nói cho ngươi biết." Lạc Lưu Tâm thấy mọi người dần dần tán đi, bất đắc dĩ quay qua nhìn Long Hạo Miểu nói.

Long Hạo Miểu gật đầu.

Hắn cũng đâu dám không nghe.

Bây giờ ai nguy hiểm nhất, không phải chính là hắn sao?

"Mẫu thân, vậy ta đi trước."

Nói xong, Long Hạo Miểu dẫn người hóa thành kinh hồng bay tới Vực Chủ Phủ, để lại Lạc Lưu Tâm ngũ vị trần tạp nhìn vào trong nhà.

Ngừng chân mấy hơi, vốn định cất bước đi vào bên trong xem Long Tuyết một chút nhưng vừa cất bước thì cảm nhận được một ánh mắt khiến cho thân thể nàng không khỏi phát lạnh, giống như đột nhiên đạp hụt, bỗng nhiên rơi vào vực sâu hàn băng, cảm giác lạnh đó cực kỳ kinh khủng.

Lạc Lưu Tâm ngừng.

Sau đó trên mặt lộ ra chút áy náy, cũng có chút khom người, chậm rãi quay người rời đi.

Sau khi rời đi, chuyện thứ nhất nàng làm chính là sai người triệt hồi những chuyện giao cho Long Tuyết làm, đồng thời phái nhiều tên cường giả Địa Vô Cấm canh giữ ở bên ngoài nhà.

Đương nhiên.

Cái này có chút vẽ vời thêm chuyện.

Có tôn Yêu Tổ đó trong nhà, có mấy người ở Thiên Dương Thành có thể uy hiếp được Long Tuyết?

Nhưng mà nhìn như vẽ vời thêm chuyện nhưng lại không thể không làm, dù sao bây giờ Long gia cần làm nhất chính là tỏ thái độ.

Từ hôm nay trở đi, Long Tuyết không phải là nữ nhi của mình.

Mà là cây cỏ cứu mạng Long gia!

...

Thiên Dương Thành, Vực Chủ Phủ.

Khi Ôn Bình đến, đám người chờ chực ở bên ngoài Vực Chủ Phủ mừng rỡ tiến lên đón.

"Ôn tông chủ, mấy người Đại Vực Chủ đợi ngài đã lâu."

Ôn Bình theo người tới chậm rãi đi vào trong Vực Chủ Phủ, trên đường đi lướt qua vô số ánh mắt sùng kính và kinh ngạc.

Sùng kính là bởi vì bọn họ sùng kính cường giả.

Kinh ngạc là vì bọn họ không ngờ được sẽ gặp được Ôn Bình, giống như là một vị minh tinh đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của fan hâm mộ.

Đối với chuyện này, trong lòng Ôn Bình cũng không có kiêu ngạo, ngược lại rất là hiếu kỳ hỏi một câu.

Nếu như có một ngày bọn họ biết được cường giả mình sùng kính chính là kẻ địch của mình thì sẽ nghĩ như thế nào?

Fans biến thành antifan?

Nghĩ như vậy, Ôn Bình chỉ cảm thấy có chút buồn cười, sau đó bất tri bất giác đã đến chỗ cao nhất trong Vực Chủ Phủ, cũng là chỗ canh phòng nghiêm ngặt nhất.

Ở tầng này, mười bước một thủ vệ, hơn nữa thủ vệ cũng đều là Địa Vô Cấm.

Bởi vậy có thể thấy được mật hội lần này rất bí mật.

Trong khoảnh khắc khi Ôn Bình đẩy cửa vào, đập vào mi mắt là một bàn tròn to lớn, người tới đón hắn trước đó đều ngồi trong đó.

Không chỉ như thế, còn có thành chủ Thiên Tuyệt Thành, các chủ Vọng Thần Các, nhưng mà thiếu người của Tinh Hải Tông, đồng thời cũng không thấy người của Long gia.

"Ôn tông chủ, tới thì nhập tọa đi."

Ti Hải Hiền thấy rốt cuộc Ôn Bình đã đến, mừng rỡ đón, sau đó dẫn Ôn Bình ngồi ở bên cạnh mình.

Đợi Long Hạo Miểu tới, Ti Hải Hiền không kịp chờ đợi mở miệng nói: "Có thể tới thì đều tới đủ rồi, vậy chúng ta bắt đầu đi. Đầu tiên, xin long trọng giới thiệu với chư vị một lần nữa, người chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực lần này —— Ôn Bình Ôn tông chủ!"

Bình Luận (0)
Comment