Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1522 - 【Vip】 Phong Vương Hiện Thân (3)

【VIP】 Phong vương hiện thân (3) 【VIP】 Phong vương hiện thân (3)

thế từ tàng giới ra, vội vàng ăn vào, sau đó giải thích: "Sư tôn, là tông chủ Bất Hủ Tông này đánh lén ta!"

"Thú vị." Vụ Kỳ Vương trầm giọng mở miệng, hai chữ này cắn rất mạnh.

Sau một khắc.

Một luồng sát ý mênh mông như là sương mù sáng sớm, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực, trung tâm sát ý chính là mái nhà bị thủng lỗ trên mật thất ở tầng cao nhất.

Sát ý mãnh liệt mà đến, giáng lâm trên người Ôn Bình, khiến cho tất cả mọi cường giả Thiên Vô Cấm đều đổi sắc mặt.

Giờ khắc này, đa số mọi người đều lập tức né ra bên ngoài mấy bước, cách xa vị trí của Ôn Bình.

Tuy trong lòng bọn họ, giao hảo Ôn Bình quan trọng, nhưng bây giờ Vụ Kỳ Vương tới, cực kỳ bọn họ không thể nào tiếp tục đứng bên phía Ôn Bình.

Giờ phút này, chỉ có năm người chưa tránh, Ti Hải Hiền và một vị phó Vực Chủ Nguyên Dương Vực, cộng thêm thành chủ Thần Phi Thành Diêm Lai. Hai người cuối cùng thì là Long Dã và các chủ Vọng Thần Các.

Ôn Bình lườm hai người một chút, không nhìn thêm nữa, trong lòng đã nghĩ ra cách tốt để ứng phó Vụ Kỳ Vương.

Lên phi thuyền.

Hoặc là truyền tống Mộc Long tới đánh với hắn.

Nhưng mà cũng là không cần quá mức sốt ruột, chuyện còn chưa tới mức cần mình trốn vào phi thuyền và triệu hoán Mộc Long.

"Muốn giết đệ tử của lão phu ngay trước mặt lão phu, thật can đảm!" Vụ Kỳ Vương gầm thét một tiếng, một luồng uy áp kinh khủng lập tức giáng lâm quanh ngươi Ôn Bình. Trong khoảnh khắc, Vụ Kỳ Vương đã xuất hiện trước người Ôn Bình, gần trong gang tấc, nhưng mà không có lập tức động thủ.

Ti Hải Hiền thấy thế thì lập tức nghênh đón, ngăn trước người Ôn Bình, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: "Vụ Kỳ Vương, xin bớt giận, việc này... việc này... ta có thể giải thích."

Nói xong câu đó, Ti Hải Hiền liền hối hận.

Giải thích?

Hắn lấy cái gì giải thích?

Chẳng lẽ nói là Giác Tá khiêu khích trước?

Như vậy không phải là vả mặt Vụ Kỳ Vương sao? Sẽ chỉ làm cho Vụ Kỳ Vương càng phẫn nộ thêm.

Vụ Kỳ Vương lạnh giọng hỏi ngược một câu: "Ti Hải Hiền, làm chủ của một vực, ngươi bao che hắn?"

Ti Hải Hiền yên lặng, bởi vì hắn thực sự không biết mình nên nói cái gì mới có thể hòa hoãn tình thế, không để cho chuyển biến xấu.

Ngay lúc hắn yên lặng, Ôn Bình mở miệng, một câu khiến cho sắc mặt Ti Hải Hiền bỗng nhiên đại biến.

"Không, hắn chỉ muốn nói cho ngươi, dạy đệ tử không thể chỉ dạy hắn tu luyện thế nào, còn phải dạy hắn phẩm hạnh. Trừ phi ở phương diện này ngươi thực sự không có thành tích gì, không thể dạy được, vậy chúng ta có thể hiểu được."

Trong nháy mắt khi Ôn Bình dứt lời, Vụ Kỳ Vương ngũ mạch đều mở, giận quát một tiếng, mạch trong quanh thân bộc phát ra mạch khí nhưu hải khiếu trùng kích, đẩy lui Ôn Bình ròng rã trăm bước.

"Ngươi nói cái gì!"

Sau khi Ôn Bình đứng vững, cũng không có lấy phi thuyền ra, cũng không có triệu hoán Mộc Long, chỉ vẩy vẩy đầu tóc rối bời, đáp: "Lão đầu, ta không có ý kiến gì với ngươi. Ta chỉ nói là đệ tử này của ngươi phẩm hạnh không tốt, thích rảnh rỗi gây chuyện, ta cũng không phải là cha hắn, cho nên hoàn toàn không muốn nuông chiều hắn."

Lời vừa nói ra, sắc mặt bọn người Ti Hải Hiền đều cứng lại, bởi vì Ôn Bình nói như vậy tương đương với làm mất lòng Vụ Kỳ Vương.

Nếu như không nói như vậy, có lẽ Vụ Kỳ Vương sẽ nể mặt Ôn Bình, chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có. Dù sao Tử Khí Các và thực lực của bản thân Ôn Bình, người sau lưng Bất Hủ Tông đều không thể coi thường được.

Dù sao Giác Tá không có chết, chuyện cũng không có đến mức không thể cứu vãn được nữa.

Nhưng mà nói như thế ngay trước mặt Vụ Kỳ Vương, tương đương với vả cho Vụ Kỳ Vương hai cái bạt tai, chà đạp tôn nghiêm cường giả phong vương của Vụ Kỳ Vương. Hơn nữa còn là dưới sự chú ý của hơn phân nửa nhân dân Nguyên Dương Vực.

"Ôn tông chủ, ngươi tỉnh táo, tỉnh táo!" Ti Hải Hiền vội vàng đứng ra trấn an Ôn Bình, sau đó ngăn giữa hai người, bắt đầu vắt hết óc nghĩ cách khuyên can Vụ Kỳ Vương: "Vụ Kỳ Vương, ngài bớt giận bớt giận, Giác Tá và Ôn tông chủ tranh chấp, cùng lắm cũng chỉ là giữa những người tuổi trẻ, không đánh nhau thì không quen biết mà thôi. Thực không dám giấu giếm, thực lực của Ôn tông chủ, một kiếm là đủ giết ta. Nếu như hắn muốn giết Giác Tá huynh đệ thật, với thực lực trước mặt của Giác Tá huynh đệ, hẳn chắc chắn phải chết, nhưng Ôn tông chủ cũng không có làm như vậy!"

Nói như vậy, Ti Hải Hiền đã nể mặt Vụ Kỳ Vương lắm, còn biến chuyện này thành hiểu lầm giữa những người trẻ tuổi.

Đồng thời còn nhắc tới thực lực thật của Ôn Bình, dùng cái này để chứng minh cũng không phải Ôn Bình muốn giết Giác Tá thật.

Nếu tính chất đã thay đổi, đồng thời cũng không phải Ôn Bình muốn giết Giác Tá thật, khi Vụ Kỳ Vương nhìn thấy Ôn Bình có tiềm lực, rất có khả năng sẽ phong vương, tám chín phần mười sẽ không tiếp tục làm khó dễ.

Ngay lúc Ti Hải Hiền lẳng lặng quan sát biểu cảm của Vụ Kỳ Vương, chỉ thấy Vụ Kỳ Vương ngăn cản Giác Tá cố nén thương thế muốn giải thích: "Ý của ngươi là đệ tử lão phu rất kém cỏi?"

Khi nói lời này, trong giọng nói Vụ Kỳ Vương tràn ngập phẫn nộ nhưng Ti Hải Hiền lại thở dài một hơi.

Vụ Kỳ Vương đã cho bậc thang đi xuống.

Vạn hạnh!

Vạn hạnh!

Bây giờ Vụ Kỳ Vương phẫn nộ cũng đúng, dù sao hắn là cường giả phong vương, tỏ vẻ một chút cũng không sai, nếu không thì làm sao cứu lấy mặt mũi của mình trước mặt nhiều nhân dân Thiên Dương Thành được.

"Không dám không dám, bản thân Giác Tá huynh là nhân tài kiệt xuất của U Quốc ta, nhân tài trăm năm khó gặp, chỉ vì thời gian tu hành ngắn ngủi thôi. Tin tưởng Giác Tá huynh được Vụ Kỳ Vương ngài chỉ điểm, tương lai nhất định có thể phá cảnh phong vương." Ti Hải Hiền giẫm lên bậc thang "xuống lầu" đồng thời nịnh nọt một đợt.

Bình Luận (0)
Comment