Nhất là bọn người Ti Hải Hiền, lúc đầu bọn họ cho là chuyện đã diễn biến tới mức không thể ngăn cản được, nhưng mà không ngờ lại là Vụ Kỳ Vương bị bức lui, hoàn toàn không có truy cứu chuyện Ôn Bình tổn thương Giác Tá.
"Xem ra Vụ Kỳ Vương này không chỉ biết Lý Bạch Lý tiền bối, hơn nữa còn cực kỳ kiêng kị hắn, nếu không thì không thể nào bỏ xuống nổi nhục đệ tử mình suýt chút bị giết chết được." Ti Hải Hiền cảm thán một câu.
Bên cạnh, Diêm Lai cũng nói thêm một câu: "Chỉ sợ không chỉ kiêng kị, có thể trước đó còn thua thiệt. Nếu không khi Ôn tông chủ lệnh cho Vân Liêu đi mời Lý tiền bối, tại sao Vụ Kỳ Vương lại hốt hoảng rời đi?"
Sau khi Ti Hải Hiền nghe xong, tán thành gật gật đầu, tảng đá lớn trong đầu cũng rơi xuống.
Cùng lúc đó, Ôn Bình trở lại Long gia, kể sơ lại chuyện mới diễn ra, cũng trấn an Ôn mẫu một câu.
Long mẫu biết chắc chắn có cường giả đứng sau con trai của mình, cho nên cũng không có lo lắng quá nhiều, nhưng mà vẫn dặn dò: "Tiểu tử thúi, tuy là có tiền bối đứng sau bảo kê ngươi, nhưng ngươi cũng chớ đắc ý quên hình, gây thêm phiền phức không cần thiết cho tiền bối."
Ôn Bình thuận miệng nói tiếp: "Ngài cứ yên tâm đi, ta cũng không phải là loại người thích gây phiền phức."
Ôn mẫu vui mừng gật đầu, sau đó trong ánh mắt lóe lên một sợi hiếu kì, trong hiếu kì lại mang theo một chút xíu lo lắng, dò hỏi: "Lý Bạch Lý tiền bối biết Vụ Kỳ Vương?"
Ôn Bình cảm nhận được sự lo lắng đó, tiếp tục trấn an: "Khi còn sống thì chắc chắn là không biết, sau khi chết thì không chắc."
"A?"
Ôn mẫu có chút không hiểu.
Ôn Bình cười nói: "Hoàn toàn không có Lý Bạch tiền bối gì đó, ta thuận miệng nói mò thôi."
"Ngươi, cái tên này." Ôn mẫu giật mình, cười mắng một câu.
Ôn Bình vốn muốn tiếp tục trêu chọc Vụ Kỳ Vương đó vài câu nữa, nhưng Truyền Âm Thạch trong ngực đột nhiên có động tĩnh.
Ôn mẫu tự hiểu là có chuyện, ra hiệu cho Ôn Bình làm việc trước, lúc này Ôn Bình mới kết nối Truyền Âm Thạch.
Truyền Âm Thạch kết nối, giọng Trần Hiết từ bên kia vọng lại: "Tông chủ, mạo muội quấy rầy, còn xin thứ tội. Ta nói ngắn gọn, tuyệt đối không chậm trễ ngài ôn chuyện với lão phu nhân."
"Nói."
"Chuyện thứ nhất là liên quan tới Thất Vực Đăng Thiên Bảng, trong khoảng thời gian này ta sai người làm một cái Bảng Xếp Hạng Thiên Kiêu Nguyên Dương Vực, định sáng sớm ngày mai, khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu thì sẽ công bố, ngài muốn xem không?”
Ôn Bình trầm mặc một hồi: "Xem thì không xem, nhưng mà đừng chọn sáng sớm ngày mai. Lần này Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực, tốc độ, quá trình đều sẽ tăng nhanh, nếu như có thể, tối nay công bố. Phạm vi mở rộng vẫn như cũ, có thể rộng bao nhiêu thì phải rộng bấy nhiêu, tốt nhất có thể thẩm thấu ra bên ngoài Nguyên Dương Vực, dựng nên quyền uy bên ngoài Nguyên Dương Vực! Nếu có thể, mượn Thất Vực Đăng Thiên Bảng U Quốc lần này để Bất Hủ Nhật báo có thể bao trùm toàn bộ U Quốc."
"Ta hiểu được, tông chủ!" Trong lòng Trần Hiết không khỏi cảm thán, suy cho cùng thì cũng là tông chủ, vừa mới đứng vững ở Nguyên Dương Vực thì đã bắt đầu nghĩ đến chuyện cho Bất Hủ Nhật báo bao trùm toàn bộ U Quốc.
Hắn vẫn quá bảo thủ.
Còn nghĩ đến chuyện một hai tháng nữa là khuếch trương ra.
Ôn Bình tiếp tục nói: "Những chuyện khác không cần lo lắng, nếu như sợ bị nhằm vào hoặc là khiến cho tầng lớp cấp cao của U Quốc chú ý, vậy thì đi tìm Ti Hải Hiền, lợi dụng thân phận của hắn làm chuyện này. Có thân phận của hắn, ít nhất Bất Hủ Nhật báo sẽ không bị chính phủ và quân đội U Quốc cản trở. Thân phận Đại Vực Chủ của Ti Hải Hiền, không dùng thì phí."
Trần Hiết vui mừng: "Thuộc hạ đã hiểu."
"Còn có chuyện gì?"
"Còn có một việc là Tử Nhiên trưởng lão nhờ ta truyền lời lại, bây giờ nàng đang bận chế tác Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí. Nàng muốn hỏi ngài một chút, có thể mở một Tử Khí Các ở Thiên Dương Thành hay không, lợi dụng nhiệt độ Thất Vực Đăng Thiên Bảng bán Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí một lần nữa. Nếu như có thể, Tử Nhiên trưởng lão muốn chọn thời gian bán Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí là ba ngày sau."
"Vậy thì ba ngày sau, nhưng mà nhớ để năng lực đặc thù tốt lại làm phần thưởng tu luyện, chỉ bán năng lực đặc thù kém. Mặt khác lại thêm một tấm Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ, chờ ngươi làm xong thì tới tìm ta lấy. Lần này, cường giả Thiên Vô Cấm đến trình diện ở Thất Vực Đăng Thiên Bảng nhiều hơn ta tưởng tượng, hơn nữa còn có cường giả phong vương tới, không thuận tay làm thịt bọn họ một bút, sau khi trở về ta sẽ giận mình quá lương thiện. Còn nữa, ngươi thuận tiện đem tin tức này đi tìm Ti Hải Hiền một chuyến, làm chung với sự kiện trên luôn, nhất định phải tranh thủ đạt được hắn ủng hộ và trợ giúp với cường độ lớn nhất, trong lúc tất yếu có thể buộc Bất Hủ Nhật báo và Ti Hải Hiền lại với nhau luôn cũng được, nhất định phải cam đoan Bất Hủ Nhật báo khuếc tán ở bên ngoài Nguyên Dương Vực không thể bị chính phủ hoặc quân đội cản trở. Hắn cũng không thể vô duyên vô cớ lấy được tin tức trước được, phải làm ra chút cống hiến thì mới được chứ!”
"Tông chủ, ta hiểu."
Cũng thế.
Có một công cụ tốt như Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực, tại sao mình lại bảo thủ như vậy, thậm chí vì cầu ổn mà còn bó tay bó chân?
"Còn có chuyện gì khác không?" Ôn Bình hỏi một câu.
Trần Hiết trầm mặc một hơi, do dự nói: "Tông chủ, ngoại trừ chuyện tông môn, mới vừa rồi thuộc hạ còn nghe nói một chuyện có liên quan với lão phu nhân."
Chú ý.
Là nghe nói!
Bởi vì chuyện này là chuyện nhà của tông chủ, hắn không có tư cách, cũng không có lá gan thăm dò.
Trừ phi tông chủ hỏi, hắn mới tra.
Không hỏi, hắn chỉ có thể tránh hết thảy tin tức liên quan tới Ôn mẫu.
Vốn không nghĩ nói tiếp, Ôn Bình nghe nói có liên quan tới mẫu thân mình thì lập tức lườm Ôn mẫu một chút, suy tư, thúc giục: "Có cái gì thì cứ nói đi, không cần lo lắng mình nói sai một hai câu sẽ khiến cho ta không vui."