Dứt lời, Ôn Bình lại thúc giục Long Dã ngồi xuống, trở về trạng thái hiền lành.
Lúc này, rất nhiều đệ tử của Vụ Kỳ Vương mới thở dài một hơi, nhất là tên đệ tử Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh đó, giống như là trút được gánh nặng.
Dù sao hắn tu luyện tới Thiên Vô Cấm quá gian nan.
Không muốn chết!
Long Dã thì cười hắc hắc, chậm rãi ngồi xuống, nhưng mà trước khi ngồi xuống còn không quên trêu chọc bọn họ một câu: "Sớm nói các ngươi không quen Giác Tá là được rồi, sao không chịu nói sớm! Trước đó thấy các ngươi như hình với bóng, còn tưởng rằng quan hệ tốt lắm chứ, suýt chút gây ra hiểu lầm lớn."
Lúc này, vẻ lo lắng trên mặt Long Dương Vương cũng biến mất, bởi vì hắn nghe được Vụ Kỳ Vương là là quen biết đã lâu với tiền bối Bất Hủ Tông.
Đã như vậy.
Khả năng hắn lôi kéo được đối phương sẽ càng lớn hơn.
Chết một Giác Tá mà thôi, chết thì chết, so với những gì thu hoạch được thì mất đi không tính là gì cả.
"Nếu là một hiểu lầm, vậy thì tất cả ngồi xuống đi. Qua vài ngày nữa đi đón sư tôn các ngươi, nhớ nhắc nhở một câu, rượu ngon tuy tốt nhưng phải biết tiết chế số lượng vừa phải." Nói đến đây, thậm chí Long Dương Vương có chút hiếu kì, có thể khiến cho cường giả phong vương cũng uống say là rượu như thế nào.
Nói xong, chúng đệ tử của Vụ Kỳ Vương còn chưa tỉnh hồn, đáp.
"Vâng, thưa điện hạ!"
"Chúng ta nhất định sẽ truyền lời."
Ôn Bình với đám người của Bất Hủ Tông thấy thế thì cũng không nói gì.
Hài.
Bọn họ biết tất cả mọi chuyện.
Nhưng cái gì cũng không thể nói.
Thật khó chịu.
Lúc này, Long Dương Vương bỗng nhiên lên tiếng: "Ôn tông chủ, không biết Thanh Liên Kiếm Ý lúc này là do vị tiền bối nào dạy cho?”
Câu hỏi này là để thỏa mãn lòng hiếu kỳ.
Cũng vì thử xem cường giả phía sau Bất Hủ Tông là ai.
Kiếm ý này mạnh như mạch thuật Thiên cấp, U Quốc có lão Kiếm Thần mạnh mẽ như vậy, hắn lại chưa từng nghe nói tới!
"Lý Bạch, Lý tiền bối." Ôn Bình thuận miệng đáp một câu.
"Lý Bạch..."
Long Dương Vương rơi vào trầm tư.
Chưa từng nghe thấy!
Nhưng mà cũng chính là vì chưa từng nghe thấy cho nên bây giờ trong lòng Long Dương Vương rất vui vẻ.
Chuyện này đại biểu cho hắn còn chưa đứng về phe nào cả.
Hơn nữa, một lão Kiếm Thần như thế, thực lực chắc chắn không kém.
"Ôn tông chủ, chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, bản vương nhất định sẽ đến nhà bái phỏng!" Chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, chuyện khác đều có thể buông lỏng một chút, nhưng chuyện này nhất định phải nhanh. Bởi vì một khi tranh đấu cuối cùng của Thất Vực Đăng Thiên Bảng mở ra, Bất Hủ Tông sẽ lọt vào mắt của rất nhiều người.
Hoàng tộc U Quốc không nhiều phong vương, nhưng cũng không ít!
Câu nói này của Long Dương Vương, không thể nghi ngờ là bày tư thái cực kỳ thấp, tâm tư trong đó rõ ràng như ánh nắng hôm nay vậy. Đồng thời, cũng làm cho rất nhiều thế lực lớn và rất nhiều Thiên Vô Cấm Nguyên Dương Vực hâm mộ không thôi. Nhưng mà cũng chỉ là hâm mộ.
Không có đố kỵ!
Nhưng mà, lúc tất cả mọi người nghĩ là Ôn Bình cũng sẽ hiền lành đáp lại, đồng thời nhiệt tình mời Long Dương Vương đến Bất Hủ Tông làm khách.
Ôn Bình lại nói ra một câu khiến cho tất cả mọi người trở tay không kịp.
Bao gồm cả bản thân Long Dương Vương cũng không nghĩ tới là kết quả này.
"Vậy ta chỉ có thể nói, điện hạ, ngươi suy nghĩ nhiều."
Số người không kinh ngạc với chuyện này, ngoại trừ đám người Bất Hủ Tông ra thì cũng chỉ có hai người Ti Hải Hiền, Diêm Lai.
Ngay cả Vực Chủ Hồng Vực Quân Thiên Nhất Cố, đi theo bên cạnh Ôn Bình trải qua không ít chuyện đáng sợ nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.
Ti Hải Hiền thì không cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao trước đó Ôn Bình nói với hắn vẫn rõ mồn một trước mắt.
"Ngươi nói cái gì?" Long Dương Vương lông mày run lên, hình như có chút tức giận nhưng trong nháy mắt lại biến mất không dấu vết.
Nếu như những người khác nói như thế!
Nhất định phải giết!
Nhưng Ôn Bình không giống.
Ôn Bình nghĩ, nếu như đã dời Lý Bạch ra, vậy không ngại nói thêm một chút, tiếp tục nói: "Lý tiền bối tiềm tu lâu dài, không muốn gặp bất kỳ kẻ nào. Ở Bất Hủ Tông cũng chỉ có một mình bổn tông chủ được gặp hắn."
"Hóa ra Lý tiền bối lại là người như vậy." Trên mặt Long Dương Vương lại nổi lên ý cười dạt dào.
Chỉ cần không phải Ôn Bình không chào đón mình.
Vậy thì không ảnh hưởng toàn cục!
Lão Kiếm Thần.
Có chút tính tình quái lạ, không muốn gặp người, có thể hiểu được.
Nếu giống như bọn họ, suốt ngày ở ngoài, vì một chút quyền thế địa vị mà lục đục với nhau, bản thân mình cũng không nhớ rõ đã bao lâu không có bế quan tiềm tu. Thời gian như vậy, người như vậy, sao có thể sáng tạo ra kiếm ý mạnh mẽ sánh ngang mạch thuật Thiên cấp!
Ôn Bình tiếp tục nói láo: "Điện hạ cũng đừng suy nghĩ nhiều, Vụ Kỳ Vương có thể được Lý tiền bối tiếp kiến thật ra là vì lúc tuổi còn trẻ Vụ Kỳ Vương từng được Lý tiền bối chỉ điểm, có duyên gặp mặt một lần."
Lúc này, Long Dã lại lên tiếng.
Nhưng mà chỉ là ngồi ở chỗ mình, nhỏ giọng lầm bầm một câu.
"Khó trách ngày đó Lý tiền bối nhìn thấy Vụ Kỳ Vương thì cảm khái nói 'Năm đó lão phu thành tựu thượng cảnh, ngươi mới Địa Vô Cấm, thời gian thấm thoắt, không nghĩ tới tiểu tử ngươi cũng đã vào thượng cảnh'."
Tuy là lầm bầm, nhưng gần trong gang tấc, ai mà không nghe được chứ?
Long Dã vừa nói, ánh mắt của mọi người trong Bất Hủ Tông đều tập trung trên người Long Dã.
Tông chủ nói bừa.
Ngươi còn nói bừa hơn cả tông chủ!
Đáng sợ nhất là tông chủ nói chuyện với Long Dương Vương, ngươi cũng dám xen vào!
Đồng thời, câu nói này cũng làm cho bọn người Ti Hải Hiền và rất nhiều thế lực lớn trong Nguyên Dương Vực nhao nhao nhìn Long Dã.
Bọn họ đều chú ý tới nửa câu nói sau của Long Dã.
Năm đó thượng cảnh, Vụ Kỳ Vương mới Địa Vô Cấm?
Khi Vụ Kỳ Vương là Địa Vô Cấm, đó cũng là chuyện của ba bốn trăm năm trước.
Ba, bốn trăm năm trước, Lý Bạch tiền bối của Bất Hủ Tông đã thượng cảnh!
Khá lắm!