"Điện hạ, chê cười."
Ti Hải Hiền xấu hổ cười một tiếng.
Long Dương Vương thì thu ánh mắt lại, nụ cười trên mặt dần dần cứng lại, vẻ mặt khiến cho người ta hoàn toàn đoán không ra được hắn đang suy nghĩ cái gì.
Thần Ương Vực, quốc đô U Quốc!
Dưới Thần Ương Vực, trong từng cái đại vực, Nguyên Dương Vực chỉ có thể xếp hạng cuối.
Vọng tưởng đăng đỉnh, đúng là lòng cao hơn trời.
Đương nhiên, có Bất Hủ Tông.
Có lẽ có khả năng.
Nhưng mà hắn không muốn nhìn thấy một ngày này…
"Chư vị, hoan nghênh đi tới giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng trăm năm một lần. Bổn tông chủ cũng không nhiều lời, dù sao nhân vật chính cũng không phải là ta mà là các thiên kiêu đến từ Hồng Vực, Kình Thiên Vực và ngũ tiểu vực. Nhưng mà, trước khi bọn họ lên đài biểu diễn, bổn tông chủ muốn nói cho các ngươi biết một tin tức phấn chấn lòng người... đó chính là Tử Khí Các sắp mở ra đấu giá một nhóm Tuyền Qua Sát Khí, Tuyền Qua Đồ, còn có một tấm Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ."
Sau một khắc, không riêng gì khán giả bối rối.
Dù sao đấu giá lần trước, mỗi một tấm Tuyền Qua Đồ đều có giá sau cùng khiến cho bọn họ nhìn mà than thở.
Nhất là Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ!
Giá cả có thể nói là không hợp thói thường!
Buổi đấu giá như vậy, trình độ phấn khích sắp sánh ngang Thất Vực Đăng Thiên Bảng.
Nhưng mà so với bọn họ kinh ngạc và chờ mong, rất nhiều thế lực lớn và những cường giả Thiên Vô Cấm đó cũng kém chút miệng phun hương thơm.
Tin tức này, quá đột ngột.
Bọn họ hoàn toàn không có chuẩn bị bạch tinh!
Buổi đấu giá lần trước, bọn họ cũng biết giá sau cùng của mỗi tấm Tuyền Qua Đồ, cũng không phải là một chút bạch tinh là có thể mua được.
Đồng thời, buổi đấu giá lần trước, Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù, bọn họ cũng biết rõ.
"Không phải đâu."
“Bây giờ ta biết đi đầu để gom góp nhiều bạch tinh như vậy?”
Mấy vị cường giả Thiên Vô Cấm kêu rên lên tiếng.
Chỉ có Ti Hải Hiền dáng vẻ đắc ý, bởi vì trước đó hắn đã nhận được tin tức, có chuẩn bị sớm.
Nhưng mà sau một khắc, một giọng nói xuất hiện khiến cho vẻ đắc ý của Ti Hải Hiền không còn sót lại chút gì.
"Cái tên này, rõ ràng là khai mạc Thất Vực Đăng Thiên Bảng, bây giờ thành nơi hắn tuyên truyền Tử Khí Các." Long Dương Vương bất đắc dĩ cười một tiếng, nhưng mà cũng không ngại.
Bởi vì kịp thời điểm đấu giá Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ, cũng là một chuyện tốt với hắn.
Dù sao Vụ Kỳ Vương không có ở đây, ai dám nói mình giàu có hơn hắn?
Vừa khéo hắn cũng muốn xem một chút, cái Tuyền Qua Tân Đạo này như thế nào.
Trăm nghe cuối cùng không bằng thấy một lần!
Theo sau đó, Ôn Bình lại nói tiếp: "Đồng thời Bất Hủ Tông sẽ mở Tử Khí Các ở hai chỗ, Thần Phi Thành của Nguyên Dương Vực, Bái Nguyệt Thành bên ngoài Tinh Kiếm Sơn ở Hồng Vực. Sau khi sau Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, hai chỗ Tử Khí Các này sẽ mở bán từ nhất tuyền đến Tứ Tuyền Tuyền Qua Sát Khí, Tuyền Qua Đồ."
Tại sao lại xây dựng thêm một cái Tử Khí Các ở Bái Nguyệt Thành dưới chân Tinh Kiếm Sơn?
Bởi vì trong lòng Ôn Bình, chỗ có Bất Hủ Tông, nó phải là trung tâm!
Trước đó là trung tâm Hồng Vực.
Sau này phải là trung tâm Nguyên Dương Vực.
Cho dù hắn chỉ ở một góc U Quốc!
Nếu không sau này Bất Hủ Tông có mạnh mẽ tới đâu thì cũng không thể tính là tông môn siêu cấp.
Ôn Bình vừa dứt lời, tất cả mọi người lại xôn xao.
Bởi vì đối với mọi người, tin tức này là một chuyện tốt.
Đấu giá.
Gần như đều là sân nhà của thế lực lớn và cường giả Thiên Vô Cấm.
Bọn họ chỉ có thể xem náo nhiệt, đã ghiền thôi, nhưng nếu như Tử Khí Các mở bán Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí, người người trong số bọn họ đều có cơ hội mua.
Hoặc dựa vào xếp hàng.
Hoặc có thể dựa vào vận may.
Tóm lại là có cơ hội.
Theo sau đó, Ôn Bình lại nói: "Đương nhiên, số lượng cũng sẽ có hạn. Nhưng Bất Hủ Tông ta sáng tạo Tử Khí Các, dự tính ban đầu chính là thay đổi thế giới này, cho nên bổn tông chủ lại cho các ngươi một cái phúc lợi. Đó chính là —— chư vị ngoại trừ thông qua phương pháp xếp hàng, phương pháp ngẫu nhiên trước đó thì còn có một phương pháp mới, thu mua Bất Hủ Nhật báo để lấy được tư cách mua."
Nói xong.
Toàn trường đột nhiên an tĩnh mấy hơi.
Lặng ngắt như tờ!
Sau đó đột ngột bộc phát ra tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay.
Chờ tiếng hoan hô tiếng vỗ tay kết thúc, Ôn Bình mới tiếp tục nói: "Nhiệt tình của các ngươi, ta cảm nhận được. Cho nên bắt đầu từ ngày thứ hai sau khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, mỗi ngày mua sắm Bất Hủ Nhật báo thì đều có thể có cơ hội nhận được tư cách mua sắm."
Nói xong, tiếng hoan hô lại vang lên lần nữa.
Bất Hủ Nhật báo rẻ cỡ nào.
Mua Bất Hủ Nhật báo thì có thể có cơ hội nhận được tư cách mua sắm, quá sướng.
Nghe được câu này, trong lòng Trần Hiết không khỏi cảm khái một tiếng: Tông chủ quá cơ hội.
Dùng tư cách mua sắm để đẩy mạnh lượng tiêu thụ Bất Hủ Nhật báo, đồng thời còn có thể có lợi cho việc mở rộng phạm vi Bất Hủ Nhật báo.
Một công nhiều việc!
Thoạt nhìn thì giống như là tông chủ đang bỏ ra.
Nhưng mà nghĩ kĩ lại thì không có gì cả.
Nghe tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm xung quanh, Trần Hiết bùi ngùi mãi thôi, giống như thấy được cảnh Bất Hủ Nhật báo bao trùm toàn bộ U Quốc, toàn bộ Triều Thiên Hạp.
Khi đó.
Bất Hủ Tông thay đổi thế giới thật!
Thay đổi thế giới...
Cho dù ăn mười cái gan báo, ban đêm nằm mộng cũng không dám làm như vậy.
Cùng lúc đó, khi tiếng hoan hô của mọi người càng ngày càng bành trướng, Ôn Bình mời năm trăm vị thiên kiêu tham dự tranh đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng đi tới trung ương quảng trường, đồng thời một câu nói khiến cho rất nhiều thiên kiêu một lòng chỉ muốn đạt được thắng lợi hưng phấn đến run rẩy.