Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1552 - 【Vip】 Có Thể Là Không Thích, Cho Nên Không Chiếm

【VIP】 Có thể là không thích, cho nên không chiếm 【VIP】 Có thể là không thích, cho nên không chiếm

Sau khi rời khỏi bình chướng cách âm, Ti Hải Hiền lập tức đi tới chỗ Bất Hủ Tông, lên tiếng chào lâu chủ Tẫn Tri Lâu Trần Hiết đang ngồi bên cạnh Ôn Bình.

"Lâu chủ, gần đây Bất Hủ Nhật báo có thiếu tin tức lớn không?"

Trần Hiết bị câu hỏi đột nhiên này hỏi cho ngẩn ra, sau đó đột nhiên được Ôn Bình dùng tinh thần lực truyền lại một câu nói, lúc này mới gật đầu: "Thiếu, đương nhiên thiếu, càng oanh động càng tốt. Chỉ có ngươi không dám nói, không có ta không dám đưa lên Bất Hủ Nhật báo."

Trần Hiết dứt lời, không khỏi miên man bất định.

Long Dương Vương nghe được câu này, cũng tức giận không thôi, tức giận đến sắp bóp nát ghế.

"Nói!"

Long Dương Vương trầm giọng nói.

Tinh Sa trong lòng run sợ thốt ra: "Điện hạ, việc này đơn giản, giao chuyện này cho một tông môn thế lực làm là được rồi. Được U Quốc ta che chở lâu như thế, cũng nên ra thêm chút sức. Nhiều tông môn như vậy, một nhà ra mười vạn người, năm ngàn vạn người không cần ba tháng cũng có thể chinh đầy! Nếu như bọn họ dám không đồng ý, trực tiếp diệt trừ!"

"Vậy chuyện này phải xem ngươi rồi, đừng để bản vương hối hận ngày đó đã tiến cử ngươi làm Vực Chủ Nguyên Dương Vực với quốc chủ. Nếu người nào không làm theo, nhớ kỹ đừng lòng dạ đàn bà, nhất định phải giết gà dọa khỉ."

"Rõ!"

Tinh Sa gật đầu, hai đầu lông mày lộ ra sát ý tàn nhẫn.

"Lập tức hoàn thành chuyện này, thời gian ba tháng rất ngắn. Nếu như không hoàn thành được, quốc chủ trách tội xuống, chỉ sợ vị trí Vực Chủ này của người rất khó bảo đảm được." Long Dương Vương dứt lời, liếc mắt nhìn Ti Hải Hiền đang nâng ly uống với Ôn Bình, một sợi sát ý lặng yên xuất hiện.

Nhưng mà lại nhanh chóng biến mất.

Lúc này, Tinh Sa vốn muốn lập tức lên đường đột nhiên nhận ra được cái gì, vội vàng hỏi: "Điện hạ, vậy... Bất Hủ Tông thì sao?"

"Đây là mệnh lệnh của quốc chủ, đương nhiên mỗi tông môn đều phải xuất lực. Nhưng mà Bất Hủ Tông có thể ít hơn một chút, nhưng không thể miễn đi." Đây là ý kiến mà Long Dương Vương cẩn thận châm chước mới nghĩ ra được, dù sao bây giờ Bất Hủ Tông còn chưa đứng ở bên hắn.

Nếu miễn đi thì có chút không thỏa đáng.

Chỉ sợ sau này Bất Hủ Tông sẽ cho là Long Dương Vương không có Bất Hủ Tông thì sống không nổi.

Nhưng mà.

Hắn cũng phải để cho Bất Hủ Tông cảm nhận được thiện ý của hắn.

Cho nên để Bất Hủ Tông ít ra sức là tốt nhất.

Tinh Sa hơi suy tư, gật đầu: "Thuộc hạ đã hiểu. Vậy Bất Hủ Tông chỉ cần ra một vạn người là được rồi. Đối với một tông môn mạnh mẽ như Bất Hủ Tông, một vạn người hẳn là không ảnh hưởng toàn cục. Chắc hẳn Bất Hủ Tông biết thì sẽ hết sức ủng hộ!”

"Đi thôi!"

Long Dương Vương mỉm cười.

Cuối cùng cũng có một chuyện khiến cho mình vừa lòng!

"Thế nào, nhớ vợ? Tiếp tục uống đi!"

Khi Long Dương Vương nói xong, Ôn Bình thúc giục Ti Hải Hiền đang nâng ly đứng sững sờ nguyên chỗ giống một khúc gỗ một tiếng.

"Đi... đi... Ôn tông chủ, ta làm, ngài tùy ý." Ti Hải Hiền bị Ôn Bình kéo ra khỏi cơn trầm tư, một hơi uống cạn liệt tửu trong ly.

Ôn Bình hiểu, thời khắc này trong lòng Ti Hải Hiền thất lạc và phiền muộn cỡ nào.

Nam nhân mà.

Khi hắn một hơi uống cạn ly.

Hoặc là có tâm sự.

Hoặc là tửu quỷ.

Có thể tu luyện tới cảnh giới này, sao Ti Hải Hiền có thể bị cảm giác khoái lạc ngắn ngủi do rượu mang tới làm lung lạc được?

Không phải ai ai cũng là Thanh Liên Kiếm Tiên!

Sau một khắc, Ôn Bình lập tức dùng tinh thần lực truyền âm cho hắn.

"Ti Vực Chủ, nếu như cảm thấy thất vọng, vậy thì gia nhập Bất Hủ Tông đi. Mặc dù bổn tông chủ không phải thánh hiền nhưng nhất định sẽ không cô phụ ngươi."

"A?"

Ti Hải Hiền bị giọng nói bất thình lình làm cho giật nảy mình.

"Không cần kinh ngạc, chỉ là một chút thủ đoạn nhỏ mà thôi. Vừa rồi Long Dương Vương đó nói, bổn tông chủ cũng nghe được, sự kiên trì của ngươi, bổn tông chủ cũng nhìn thấy."

Sau khi truyền âm, Ôn Bình nói thêm một câu.

Những lời này là nói miệng.

"Thế nào, vừa rồi ngẩn người, muốn cưới tiểu thiếp?"

Ti Hải Hiền bất đắc dĩ cười một tiếng, nói tiếp: "Đúng là chuyện gì cũng không thể gạt được Ông tông chủ."

Ôn Bình lại truyền âm lần nữa.

"Muốn nắm giữ quyền nói chuyện thì cần có lực lượng. Vừa khéo, đây là thứ mà Bất Hủ Tông ta có thể cho ngươi. Suy tính cho kĩ, ta cho ngươi thời gian!"

Sau khi truyền âm thì tiếp tục mở miệng nói: "Nếu muốn cưới tiểu thiếp thì cưới chứ sao. Ngươi còn sầu không ai chịu gả cho ngươi?"

Ti Hải Hiền trầm tư mấy hơi, suy cho cùng thì vẫn chậm rãi gật đầu: "Ôn tông chủ, ta sẽ suy tính."

"Vậy thì cũng không dài dòng, tiếp tục xem tranh tài." Nếu Ti Hải Hiền đã thất vọng với hoàng tộc U Quốc, có ý muốn gia nhập vào Bất Hủ Tông, vậy Ôn Bình cũng không cần phải nói thêm cái gì.

Nói nhiều thì lại không tốt.

Giống như quá mức khát vọng một thứ, kết quả thường không chiếm được.

Ti Hải Hiền cố nặn ra một nụ cười, một ly liệt tửu lại vào cổ họng, sau đó nhìn về phía phù không đảo, sau đó cảm thán một tiếng, nói: "Trong phù không đảo, đáng sợ nhất hoàn toàn không phải những nguy hiểm thấy được đó mà là những công pháp và mạch thuật có thể làm cho người ta nhất phi trùng thiên. Không ai có thể chống lại sức hấp dẫn của bọn chúng!"

Ti Hải Hiền nói xong, Long Dương Vương lại mở miệng chen vào.

"Như vậy mới kích thích, tu hành, đó chính là một cái quá trình tranh đấu sao? Tranh tài nguyên, tranh xếp hạng vả tranh các loại có thể tranh được."

Long Dương Vương mới mở miệng, những người khác lập tức hùa theo.

Rất nhiều Thiên Vô Cấm nhao nhao tỏ vẻ đồng ý.

Về phần những thế lực lục tinh, thế lực ngũ tinh thì cũng liên tục tán thưởng.

"Điện hạ đúng là cao kiến, tu hành không phải chính là quá trình tranh đấu sao?"

"Điện hạ cao kiến!"

"Điện hạ quả là kiến giải độc đáo, sợ là chúng ta tu hành cả một đời cũng không thể nào có được cảm ngộ sâu sắc như vậy!"

...

Mọi người hùa theo không dứt.

Long Dương Vương cũng rất hưởng thụ cười, sau đó nói: "Khi bọn họ phát hiện những công pháp và mạch thuật đó, tranh tài chân chính bắt đầu!"

Nói xong, trong hình ảnh đến từ phù không đảo đã có một người tiếp xúc đến ngọc giản bắn ra phù quang. Khi hắn đưa tay vào trong phù quang bắt lấy ngọc giản, sau đó lật nó ra, trên mặt lập tức hiện ra vẻ kích động, mừng rỡ như điên. Không hề nghĩ ngợi, trực tiếp giấu vào trong tàng giới!

Bình Luận (0)
Comment