Cái sau quá lãng phí thời gian, không phải tình huống bất đắc dĩ, Ôn Bình không định dùng một chiêu này.
Sau một khắc, Long Dương Vương thu liễm sát ý dựng lên bình chướng cách âm xung quanh hai người, cũng chậm rãi nói: "Ôn tông chủ, bản vương có thể bỏ qua chuyện Tinh Sa chết, nhưng cũng không phải là không có điều kiện. Nếu như ngươi chọn đứng về phía ta, tương lai ta ngồi lên vị trí quốc chủ, chắc chắn sẽ phong ngươi là trọng thần quốc gia, dưới một người trên vạn người! Cương thổ U Quốc, tùy ngươi chọn lựa!"
Việc đã đến nước này, Long Dương Vương dứt khoát nói rõ.
Ôn Bình hiếu kì hỏi: "Ngươi muốn tạo phản?"
"Ừm? Ôn tông chủ, lúc này cũng không cần đùa như vậy." Long Dương Vương ngơ ngác một chút, chợt lạnh giọng đáp lại một câu.
Ôn Bình nói tiếp: "Nếu ngươi không tạo phản, vậy vị trí quốc chủ có thể đến phiên ngươi làm? Làm sao, bây giờ quốc chủ U Quốc không có dòng dõi?"
"Vị trí quốc chủ chỉ chọn phong vương trong hoàng tộc." Long Dương Vương nói xong, sau đó đột nhiên nhận ra được một vấn đề: "Ôn tông chủ không phải người của Triều Thiên Hạp?"
Nếu là người của Triều Thiên Hạp, sao lại không biết chuyện này?
"Biết quá nhiều không có chỗ tốt cho ngươi." Trong lòng Ôn Bình khẽ cười trào phúng, ta có thể nói cho ngươi thật ra ta đến từ Hồ Thiên Địa sao?
Ta cũng không phải cha mẹ ngươi, còn phải trả lời tất cả câu hỏi của ngươi hay sao?
"Ôn tông chủ đến từ bên ngoài Triều Thiên Hạp!"
Long Dương Vương đột nhiên kinh hô.
Sau đó lại tự lẩm bẩm: "Khó trách, khó trách, bản vương còn buồn bực tại sao tên của Lý Bạch tiền bối chưa từng xuất hiện ở Triều Thiên Hạp."
Thế giới bên ngoài Triều Thiên Hạp, hắn chưa từng đi.
Nhưng đã nghe nói tới truyền thuyết về nó.
Nghe nói, thế giới bên ngoài Triều Thiên Hạp dính đến cảnh giới trên Thiên Vô Cấm trong truyền thuyết.
Toàn bộ Triều Thiên Hạp, người biết chân tướng, đoán chừng chỉ có các đời quốc chủ U Quốc và ba vị hộ quốc thiên tướng, lâu chủ Già Thiên Lâu.
Đang lúc Long Dương Vương mơ màng, Ôn Bình không kiên nhẫn mở miệng: "Cho nên, điện hạ, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"
"Ôn tông chủ, ta muốn ngài và Bất Hủ Tông giúp ta một chút! Bởi vì trăm năm thịnh hội qua đi, qua năm năm nữa thì sẽ chọn lại quốc chủ. Trước mắt, hoàng tộc U Quốc có tất cả bảy vị phong vương, thực lực mặc dù ngang nhau nhưng số lượng cường giả phong vương ủng hộ lại không giống nhau. Bản vương chỉ có hai vị phong vương ủng hộ! Nếu có thể được Bất Hủ Tông ủng hộ, tương lai bản vương càng có khả năng ngồi lên vị trí quốc chủ."
Trong lòng Long Dương Vương xuất hiện một tia khát vọng.
Khi biết Bất Hủ Tông đến từ bên ngoài Triều Thiên Hạp, hắn luân hãm.
Tinh Sa chết thì chết.
Có thể được Bất Hủ Tông ủng hộ mới là quan trọng nhất!
"Thú vị." Rốt cuộc Ôn Bình cũng hiểu tại sao Long Dương Vương lại muốn lôi kéo mình như vậy, hóa ra thời gian chọn lại quốc chủ đã gần trong gang tấc.
Lúc đầu Ôn Bình thu Ti Hải Hiền là muốn để Ti Hải Hiền tiềm phục trong chính phủ U Quốc hoặc là quân đội, từng bước trèo lên trên.
Chờ U Quốc khai chiến với Bất Hủ Tông, dùng Ti Hải Hiền trọng thương U Quốc.
Nhưng không ngờ bây giờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Long Dương Vương muốn ngồi lên vị trí quốc chủ cần Bất Hủ Tông ủng hộ, hắn hoàn toàn có thể mượn tay Long Dương Vương để U Quốc gia tăng tấn công Già Thiên Lâu.
Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi!
Về phần Long Dương Vương có thể ngồi lên vị trí quốc chủ hay không, mặc kệ hắn.
Theo sau đó, Long Dương Vương tràn đầy thành ý mở miệng: "Ôn tông chủ, tin tưởng bản vương, chỉ cần tương lai bản vương ngồi lên vị trí quốc chủ, ngươi tuyệt đối là dưới một người trên vạn người! Trạch Minh Cung, Thiên Tượng Môn gì đó, cho dù Ôn tông chủ giết cung chủ và môn chủ của bọn họ, bản vương cũng thay Ôn tông chủ chống được! Cho dù là quốc chủ muốn trách tội thì bản vương cũng chống được!"
"Được!"
Nói thật, Ôn Bình không có lý do cự tuyệt.
Dù sao, ai có thể cự tuyệt phụ trợ từ trên trời giáng xuống đâu!
Lời vừa dứt, Long Dương Vương đại hỉ.
Cảm giác khó chịu khi Tinh Sa chết hay là phẫn nộ khi quyền uy của mình bị khiêu khích cũng được, giờ phút này đều vì một câu nói này mà tan thành mây khói.
Không vì cái gì khác.
Chỉ vì quá vui.
Chuyến này, lúc đầu hắn chỉ muốn thử một chút, tiếp xúc với Bất Hủ Tông trước, sau đó lại dùng các loại phương thức khác đả động Bất Hủ Tông đứng về phía mình.
Nhưng mà không ngờ, toàn bộ thủ đoạn mà hắn nghĩ ra đều chưa áp dụng.
Hơn nữa còn có một chuyện, đó chính là biết Bất Hủ Tông đến từ bên ngoài Triều Thiên Hạp, được Bất Hủ Tông ủng hộ ý nghĩa càng phi phàm hơn.
Sau khi hưng phấn, Long Dương Vương lập tức lấy một viên huy chương hình Ngân Long từ trong tàng giới ra, hai tay đưa tới trước mặt Ôn Bình, thành khẩn nói: "Ôn tông chủ, đây là huy chương phong vương của phong vương của hoàng tộc U Quốc, do môn chủ Thiên Tượng Môn tự tay chế tạo, tuyệt đối không có khả năng phục chế. Trong cảnh nội U Quốc, chỉ cần Ôn tông chủ lộ ra huy chương này thì tương đương với ta đích thân tới, chỉ cần không phải chuyện giết chủ của một vực như Vực Chủ Nguyên Dương Vực thì phiền phức khác đều có thể giải quyết dễ dàng!"
Long Dương Vương cố ý tăng thêm một câu, chỉ sợ Ôn Bình cho rằng huy chương này chuyện gì cũng có thể giải quyết, từ đó khiến cho sau này hắn giết người càng thêm không kiêng kỵ gì.
Mặc dù hắn có thể giải quyết, cũng có thể giúp đỡ che giấu, nhưng mà dù sao chủ của một vực cũng là tầng lớp trung lưu của U Quốc, có thể không chết thì không cần phải chết.
Ôn Bình một tay cầm lấy huy chương, hơi nắn một chút, cảm nhận nó lạnh buốt, sau đó khinh thường để vào trong tàng giới.
Hữu dụng.
Nhưng không có đại dụng.
Có thể giảm một chút phiền toái trong việc mở rộng Tẫn Tri Lâu nhưng những phiền phức đó cho dù không cần viên huy chương Ngân Long này thì hắn cũng có thể giải quyết.