Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 157 - 【Vip】 Âm Ba Mạch Thuật?

【VIP】 Âm Ba Mạch Thuật? 【VIP】 Âm Ba Mạch Thuật?

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Hay để ta đến đi?

Dương Nhạc Nhạc bước ra từ trong đám người bước ra.

So với những người khác, kỳ thật Dương Nhạc Nhạc… rất thấp bé. Thậm chỉ có thể xem là… lùn.

Một thiếu niên thoạt nhìn rất bình thường lại dám bước ra khiêu chiến Hoàn Nhan A Lực, quần chúng vậy xem nhao nhao ném ánh mắt về phía hắn. Bất quá, lúc nhìn thấy chế phục Bất Hủ Thanh Phong bào trên người hắn, cả bọn nhao nhao nghị luận.

- Đây không phải người của cái tên Bất Hủ Tông trên khán đài à?

- Ân, quần áo không sai biệt lắm.

- Tông chủ chủ ngồi hàng ghế của nhị tinh, đệ tử bước ra chịu ngược, Bất Hủ Tông quả là hiếm thấy nha.

Lúc này, trên khán đài, âm thanh nghị luận cũng dần sôi nổi.

Kỳ thật, nếu không phải đệ tử của mình lên đài đối chiến, ít có ai thật sự cảm thấy hứng thú.

Bởi vì bọn họ đã là Luyện thể thập tam trọng, thậm chí là Thông Huyền Cảnh.

Bước trên con đường Luyện thể vài thập niên, đã sớm phiến chán, rất nhiều người không hề cảm thấy hứng thú với thi đấu của Luyện thể cảnh.

Bọn họ chăm chú quan sát cũng chỉ muốn biết được nội tình của những tông môn khác, dù sao, đệ tử càng cường, chứng tỏ đầm nước càng sâu.

Nhưng lần này thì khác.

Tông chủ vô tinh tông môn yên ổn ngồi hàng đầu, ai nghe thấy cũng không khỏi liếc mắt nhìn xem.

Đệ tử vô tinh tông môn lại đi khiêu chiến thiên kiêu trình độ cao nhất của thế lực nhị tinh? Chậc, cái này càng đáng xem.

Đương nhiên, không phải là trận chiến đặc sắc.

Nhưng đảm bảo sẽ đủ hài.

Lúc này, Hoàn Nhan Hoằng đứng dậy, cao giọng hô:

- A Lực, chớ khinh địch, nhất định phải dùng toàn lực ứng phó.

Trên lôi đài, Hoàn Nhan A Lực hiểu ý gật đầu. Toàn lực ứng phó chính là dùng lực lượng hắn có, đánh cho người dám khiêu chiến hắn một trận thê thảm, khiến kẻ đó nhận lấy kết cục đau đớn nhất.

Ngay khi Long chấp sự chuẩn bị gõ chiêng, Ôn Bình cũng đứng dậy:

- Nhạc Nhạc, đánh tàn phế được rồi, đừng đánh chết.

Dương Nhạc Nhạc cũng theo đó gật đầu.

Một màn này rơi vào mắt La Thiên Diệp, khiến hắn đương trường câm nín.

- Ôn tông chủ, ngươi đang làm cái gì vậy, đặt bảng tên… Rồi còn bắt chước người ta.

- Bảo đệ tử nhẹ tay nha, chẳng lẽ trên lôi đài chiến có thể đánh chết người? - Ôn Bình ngơ ngác hỏi.

Nghe hắn nói thế, La Thiên Diệp nghẹn lời.

Cùng lúc đó, tiếng chiêng vang lên.

- Keng!

Hoàn Nhan A Lực hoạt động cánh tay môtj chút, nói:

- Tiểu tử, ngươi muốn xuống đài kiểu gì?

- Nói nhảm nhiều quá.

Dứt lời, Dương Nhạc Nhạc xắn tay áo xông lên phía trước, từng bước tiếp cận Hoàn Nhan A Lực.

Thấy thế, khóe miệng Hoàn Nhan A Lực lập tức lộ tiếu ý, cầm chắc chùy trong tay.

Bước lên một bước.

Nện thẳng về phía Dương Nhạc Nhạc.

Nhưng Dương Nhạc Nhạc lại không hề có bất kỳ động tác né tránh nào.

Hoàn Nhan A Lực nhếch miệng cười:

- Hẳn là ngươi không biết một búa của ta nặng bao nhiêu, nện La Mịch ta cũng chỉ dùng bảy thành mà thôi.

- Haha. - Dương Nhạc Nhạc khẽ cười một tiếng.

Đưa tay.

Vung quyền.

Động tác như mây trôi nước chảy.

Ôn Bình ngồi ở khán đài, lẩm bẩm:

- Chớ nên cậy mạnh.

La Thiên Diệp không hiểu vì sao Ôn Bình đột nhiên lại nói như vậy, hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một màn kinh người.

Chùy đồng xoay tròn trên không trung.

Thế nhưng không nện về phía trước mà là rơi ra sau Hoàn Nhan A Lực.

Mà lúc này, Hoàn Nhan A Lực đang bụm lấy tay, lùi lại vài chục bước, sắc mặt ngưng trọng.

- Đổ máu.

Trên khán đài, một gã tông chủ nhất tinh tông môn hô lên.

Mọi người lập tức tập trung ánh mắt về phía Hoàn Nhan A Lực, quả nhiên, máu tươi đang chảy ra từ vị trí được bụm lại.

- Tách… Tách… Tách…

Theo bước chân thối lui của Hoàn Nhan A Lực, máu tươi nhỏ thành một đường dài.

Phanh!

Chùy đồng rơi xuống.

Lui về sau vài chục bước, Hoàn Nhan A Lực không thể tin chuyện vừa phát sinh trước mắt, thấp giọng nỉ non:

- Không thể nào, lực lượng của ngươi sao có thể mạnh như vậy?

Man Bộ trời sinh là vương giả sức mạnh, được xưng tụng ngay cả đại yêu vô địch cùng cảnh cũng không so được.

Vậy mà lại thua một người bình thường?

Chuyện này sao hắn có thể tin được?

Một nam nhân trung niên Luyện thể thập tam trọng đứng sau Hoàn Nhan A Lực lên tiếng:

- Bởi vì hắn là Luyện thể thất trọng.

Lời này vừa ra, toàn bộ khán đài lặng ngắt như tờ.

Bọn họ đều có ý xem trò vui, nào ai để tâm đến chuyện xem cảnh giới của Dương Nhạc Nhạc.

Một giây.

Hai giây.

Đến giây thứ ba, Hoàn Nhan Hoàng lên tiếng:

- Mười lăm tuổi Luyện thể thất trọng? Tuyệt thế thiên tài bực này sao lại là đệ tử của một cái vô tinh tông môn nho nhỏ?

Nghe thấy những lời này, đám người xung quanh cũng rơi vào trầm tư.

Đúng nha.

Thiên tài Luyện thể thất trọng 15 tuổi sao có thể xuất hiện trong vô tinh tông môn?

Đáng lẽ hắn phải ở tam tinh tông môn mới đúng!

Đứng trên lôi đài, Dương Nhạc Nhạc cười nhạt một tiếng, dường như cảm thấy rất thất vọng với trận chiến này:

- Aiz, quá yếu.

Đột nhiên, hắn cảm giác được Triệu Tinh thật sự là một đối thủ tốt.

Vĩnh viễn đứng trên hắn.

Mắt thấy có thể vượt qua nàng, thế nhưng luôn thất bại.

Nghe thấy những lời này, Hoàn Nhan A Lực lập tức nổi giận, nộ khí man nhân bộc phát, tay cũng không thèm bụm vết thương, nộ quát một tiếng:

- Luyện thể thất trọng thì như thế nào, đây chỉ là mới bắt đầu.

- Phanh!

Hoàn Nhan A Lực giậm chân.

Cả người đột nhiên khom về phía trước, con ngươi đỏ lên, y hệt như trâu điên.

Đứng ngoài lôi đài, vốn thấy cơ hội trở mình, lúc này, sắc mặt Phùng Du lại trở nên khó coi, thấp giọng lầm bầm:

- Đây là Man Bộ Nộ trùng! Nghe đồn Nộ trung là bí thuật của Man Bộ, tuy không phải mạch thuật, nhưng lại có thể khiến cho người sử dụng tăng phúc nội lực lên ba thành, tốc độ cũng tăng gấp ba. Hoàn Nhan A Lực là muốn liều mạng?

Đứng trên khán đài, Hoàng Nhan Hoằng cũng lớn tiếng nói, thay vẻ mặt khiếp sợ lúc trước bằng nụ cười dữ tợn:

- Luyện thể thất trọng thì đã sao? A Lực tuy là Luyện thể lục trọng, nhưng lại mạnh hơn đại đa số Luyện thể thất trọng. Vốn bí thuật này chỉ để dùng tranh đoạt Thập tú vị, không ngờ giữa đường lại nhảy ra một tên Dương Nhạc Nhạc. Được, vậy hãy để tuyệt thế thiên tài làm đá kê chân cho Man Bộ chúng ta.

Để thiên tài 15 tuổi Luyện thể thất trọng làm đá kê chân?

Ngẫm lại quả là kích động.

Mà lúc này, Ôn Bình chỉ nhàn nhạt lên tiếng:

- Bất Hủ Tông ta chuyên trị loại tuyển thủ át chủ bài.

Lời này vừa ra.

Trên lôi đài vang lên một hồi nộ âm.

Tựa như rồng ngâm.

Chấn nhiếp khiến da đầu run lên.

Phanh!

Tu sĩ Luyện thể cảnh nhao nhao che tai, nhưng vẫn nghe được tiếng vang thật lớn.

Mọi người ngưng mắt nhìn về phía lôi đài, chỉ thấy Hoàn Nhan A Lực nằm bất động trên đất.

Nhìn thấy một màn này, La Thiên Diệp kinh ngạc đến mức miệng không khép lại được.

- Đây là…

Đan Long chau mày, dùng thanh âm không dám xác định, lẩm bẩm:

- Âm ba mạch thuật?

Bạch Bằng cũng thâm ý nhìn về phía Dương Nhạc Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:

- Kẻ này là Luyện thể thất trọng lại có thể sử âm ba mạch thuật, địa vị tất không nhỏ, tám chín phần là thiên kiêu đến từ bên ngoài Đông Hồ. Thiên tài bực này sao lại có thể gia nhập một cái vô tinh tông môn nho nhỏ tại Đông Hồ?

Bọn người Đan Long nói rất nhỏ, không ai nghe được. Riêng Ôn Bình, nghe La Thiên Diệp nói, hắn lắc đầu cười:

- La tông chủ, ngươi nói vì cái gì lại sử bí thuật? Nhận thua sau đó xuống đài không được sao?

Nghe được mấy lời này, La Thiên Diệp nhếch miệng cười.

Ánh mắt nhìn Ôn Bình đã hoàn toàn khác trước, đồng thời, u ám trong lòng phút chốc bay sạch.

Xem như hắn đã hiểu, khó trách sáng nay, lúc hắn đưa danh sách, Ôn Bình một bộ chẳng để tâm.

Nguyên lai là vì đệ tử quá mạnh.

Thực lực như thế nhất định có vị trí trong Thập tú, sao còn rãnh rỗi để tâm đến đám thiên tài của mấy cái thế lực lớn kia?

Lúc này, La Thiên Diệp đột nhiên đứng lên, giơ ngón tay chỉ về phía nhân viên cứu hộ đang há hốc mồm, quát lớn:

- Nè nè! Khiêng đi đi, đừng để lãng phí thời gian của mọi người.

Hô xong, hắn quay về phía Hoàn Nhan Hoằng đang cắn chặt rặng, nở nụ cười tươi rói.

- Keng!

Tiếng chiêng đồng vang lên.

Giọng của Long chấp sự vọng đến:

- Bất Hủ Tông - Dương Nhạc Nhạc thắng! Số lần thắng tích lũy: 1.

Nghe được lời của Long chấp sự, quần chúng mới thoát khỏi trạng thái kinh ngạc đến đờ người, tuy không thể tin những gì xảy ra trước mắt, nhưng bọn họ biết, hết thảy là sự thật.

Hoàn Nhan A Lực thua thảm.

Ngay cả năng lực hoàn thủ cũng không có.

Cùng lúc đó, trị số nhiệm vụ trước mặt Ôn Bình bắt đầu tăng vọt.

100.

1000.

3000.

Cuối cùng dừng ở 4732/10000.

Bình Luận (0)
Comment