Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 160 - 【Vip】 Pháp Thuật - Hỏa Xà Thuật

【VIP】 Pháp Thuật - Hỏa Xà Thuật 【VIP】 Pháp Thuật - Hỏa Xà Thuật

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Lại là Bất Hủ Tông?

- Tên Vân Liêu này có địa vị gì chứ? Cũng dám bước ra khiêu chiến Viên Sơn đầu tiên?

- Bộ dạng này thoạt nhìn cũng chỉ mới 20, sao có thể là Luyện thể thập tam trọng?

- Chẳng lẽ hắn còn yêu nghiệt hơn so với tên thiên tài 15 tuổi Luyện thể thất trọng lúc nãy?

Cùng với âm thanh nghị luận của quần chúng, đệ tử tông môn cũng nhỏ giọng thì thầm. Lần này, Long chấp sự đã thông minh hơn trước, hắn cẩn thận quan sát Vân Liêu một phen.

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn lập tức bị dọa nhảy dựng.

Dưới cái nhìn soi mói của quần chúng, Long chấp sự nói:

- Lại là Vô cấu chi thể.

- Cái gì? - Long Áo đứng bật dậy.

Kế đó, hắn giật mình nhìn thanh niên tướng mạo tuấn tú đang đứng trên lôi đài, nội tâm có chút khiếp sợ.

Đầu năm nay, Vô cấu chi thể là cải trắng à?

Luyện thể cảnh muốn có là có?

Đan Long mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Ôn Bình, cảm thán:

- Ôn tông chủ, hôm nay thật sự khiến chúng ta mở rộng tầm mắt. Trận chiến này dù có thua, Bách Tông Liên Minh Hội ta cũng nguyện ý hợp tác hữu hảo cùng quý tông.

- Đan Long hội trưởng quá lời, về phần hợp tác, nói sau đi.

Ôn Bình khách khí đáp lại một câu, thầm nghĩ trong lòng: Chỉ có vậy mà đã muốn giao hảo? Không biết đến khi nghe tin năm vị Thông Huyền Cảnh chết, hắn còn khách khí được như vậy không?

Ôn Bình cười một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn La Thiên Diệp bên cạnh.

- La tông chủ, bị sao vậy?

- Để ta bình tĩnh lại đã. - La Thiên Diệp bị dọa sợ, chợt hỏi. - Ôn tông chủ, đừng nói với ta vị kia cũng là bẩm sinh có Vô cấu chi thể?

Bẩm sinh Vô cấu chi thể vốn chỉ là truyền thuyết.

Trước nay chưa từng thấy, giờ thấy một cái đã là kinh thế hãi tục, ngờ đâu lại nhảy ra thêm một cái nữa,

- Aiz... Đợi Viên Sơn rớt đài, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Nghe được lời của Ôn Bình, Bạch Bằng khẽ nhíu mày, sau đó đứng dậy, lạnh giọng nói:

- Thật sự cho rằng có được Vô cấu chi thể là cao minh?

Hắn vừa dứt lời, trên lôi đài, Viên Sơn đã lên tiếng.

- Không ngờ ngay từ đầu lại gặp được đối thủ như ngươi.

Dứt lời, trường côn trong tay xoay tròn vài vòng, sau đó thẳng tấp bổ xuống lôi đài.

- Vù!

Khí tức lam sắc lập tức bao trùm lấy trường côn.

Nơi nó vừa bổ xuống vậy mà lại xuất hiện một khe nứt khủng bố mắt thường có thể nhìn thấy được.

Bạo côn thuật.

Tiểu thành cảnh giới mạch thuật.

Thấy một màn như vậy, trên khán đài, chư vị Thông Huyền Cảnh nhịn ko được ghé tai thì thầm.

- Kỳ phùng địch thủ nha.

- Luyện thể cảnh có thể tu luyện mạch thuật đến tiểu thành, khó trách đứng trên dị mạch, trở thành Luyện thể cảnh thứ hai tại Đông Hồ.

- Vô cấu chi thể chống lại tiểu thành mạch thuật... Trận đấu này đáng xem.

- Cứ tưởng như chúng ta được xem trước thi đấu Thập tú thí luyện vậy nhỉ?

Mọi người cười, hết sức chăm chú nhìn về phía lôi đài.

Lúc này, Vân Liêu thế nhưng không làm gì cả.

Tay bắt đầu kết ấn.

Không khí xung quanh bắt đầu trở nên khô nóng.

Hỏa xà dài một trượng... Hiện!

Híz-khà-zzz

Tựa như thật sự có xà đang rít lên.

Kế đó, hỏa xà trực tiếp đánh về phía Viên Sơn đang đứng ở đằng xa. Hắn muốn tránh nhưng hỏa xà đã tiến sát đến, tốc độ còn nhanh hơn hắn. Không còn biện pháp, Viên Sơn chỉ có thể liên tục huy động trường côn nhằm xua tan hỏa xà, mặc kệ nền gạch xung quanh bị nện vỡ vụn, đến mức lôi đài đã sớm không còn hình dạng ban đầu.

Thế nhưng... Phản kháng của hắn vô dụng.

Một khắc sau, hỏa xà đã “nuốt” lấy hắn.

- Keng!

Tiếng chiêng đồng vang lên.

- Bất Hủ Tông - Vân Liêu thắng!

La Thiên Diệp á khẩu nhìn người nằm phía dưới lôi đài, quần áo toàn thân bị đốt sạch, y hệt như cột nhà cháy.

Đương nhiên, không chỉ có hắn.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đờ ra.

Cái này... Quá nhanh?

Không phải vừa nãy còn nói kỳ phùng địch thủ sao?

Hỏa xà kia là vật gì?

Quần chúng kinh hãi, thế nhưng có một người không có tâm tư để kinh hãi, lúc này, Bạch Bằng một bước vọt tới dưới lôi đài, cởi y phục ra phủ lên người Viên Sơn, gấp gáp đưa tay dò xét khí tức của hắn. Thấy còn hơi thở, Bạch Bằng vội vàng móc một lọ dược hoàn từ trong ngực ra, đổ vào miệng Viên Sơn.

- Còn đứng ngây người đó làm gì? Mau mau nâng hắn lên.

- Vâng!

Người chung quanh lập tức nâng Viên Sơn đi.

Sau đó, Vân Liêu trên lôi đài đột nhiên lên tiếng:

- Còn ai không?

Dưới lôi đài lặng ngắt như tờ.

Hai gã Luyện thể thập tam trọng còn lại đổ mồ hôi lạnh, vô thức lui về sau.

- Thật là vô nghĩa.

Lúc này, Ôn Bình lắc đầu, đứng dậy.

- Cáp Cáp, chúng ta đi.

Dứt lời, hắn cùng con chó săn bên cạnh mình bước xuống đài, hồn nhiên không hay biết phía sau lưng mình, có không ít ánh mắt cổ quái dừng trên người mình.

Bọn họ từng nghĩ đến có thể là dị mạch mạch thuật.

Thế nhưng bọn họ lại không cảm giác được dị mạch trên người Vân Liêu, hơn nữa, muốn thi triển dị mạch mạch thuật cần phải có mạch môn, căn bản không giống mạch thuật bình thường Luyện thể thập tam trọng cũng có thể tu luyện.

Sau khi Ôn Bình rời khỏi khán đài, trận lôi đài chiến thứ hai bắt đầu.

Bất quá, bởi vì lôi đài bị phá hủy, mọi người chỉ có thể đổi một chỗ khác. Thế nhưng lúc này chẳng ai còn tâm tư quan khán những trận đấu còn lại.

Trong đầu bọn họ không ngừng hồi tưởng lại đệ tử Bất Hủ Tông.

Cùng vào lúc này, tin tức Viên Sơn mất tư cách tham gia Thập tú đã lan truyền nhanh chóng, bắt đầu từ nhị tinh tông môn, sau đó là nhất tin tông môn. Có lẽ có rất ít người từng diện kiến Viên Sơn, thế nhưng đại danh của hắn không ai không biết. Một Luyện thể thập tam trọng có thể yên ổn nắm lấy danh ngạch Thập tú vậy mà giờ ngay cả tư cách tham gia Thập tú thí luyện cũng không có.

Cứ như vậy, lôi đài chiến ngày đầu tiên xem như kết thúc.

Người Thiên Diệp tông lúc này đang chìm trong sung sướng không cách nào tự kiềm chế được.

Còn Ôn Bình, ngay sau khi kết thúc lôi đài chiến ngày thứ hai, hắn liền đến y quán thăm La Mịch, thấy được người đang nằm trên giường toàn thân bất động.

Bất quá, La Thiên Diệp dường như có vẻ quan tâm đến chuyện của Hỏa xà thuật hơn, hắn ngồi trên giường nhi tử, hỏi:

- Ôn tông chủ, Hỏa xà thuật mà Vân công tử thi triển đến tột cùng là thứ gì?

- Muốn biết? - Ôn Bình cười cười.

- Đương nhiên, Luyện thể cảnh lại có thể thi triển dị mạch mạch thuật, chuyện như vậy ai lại không kinh ngạc chứ? Hẳn đều là do Ôn tông chủ dạy?

Mặc dù biết tùy tiện hỏi bí mật tông môn của người khác là chuyện không đúng, loại chiêu thức hỏa diễm kia khẳng định thuộc về bí mật bất truyền của Bất Hủ Tông, nhưng La Thiên Diệp vẫn nhịn không được mở miệng hỏi.

Hắn ôm may mắn vạn nhất đối phương cảm thấy vị Thông Huyền Cảnh như mình đáng giá kết giao nên nói thật thì sao?

Ôn Bình cười cười, rồi nói:

- Muốn học? Vậy để con ngươi gia nhập Bất Hủ Tông là được. Chỉ cần tốn chút kim tệ, bao giáo bao hội (1).

(1) Đảm bảo dạy dỗ và lĩnh hội.

- Tốn tiền à?

La Thiên Diệp giật mình, hắn thật sự không hiểu nổi những lời của Ôn Bình.

Ôn Bình lập tức lên tiếng:

- Cân nhắc cho kỹ, gia nhập Bất Hủ Tông chỉ tốn chút kim tệ là có thể học Hỏa diễm thuật, Hỏa xà thuật, Hỏa diễm bí thuật các loại.

Lúc này, La Thiên Diệp mới kịp phản ứng, vui vẻ nói:

- Ôn tông chủ, ngươi nói thật? Chỉ cần bỏ tiền là có thể học?

Ôn Bình gật đầu:

- Đương nhiên.

La Thiên Diệp gấp gáp nói:

- Ta báo danh cho con ta, để hắn gia nhập Bất Hủ Tông, ngày sau là đệ tử Bất Hủ Tông.

Ôn Bình cười đáp:

- Có tiền đồ, vậy chờ đến khi thương thế của hắn tốt lên, để hắn đến Thương Ngô Thành đi.

La Thiên Diệp vội nói:

- Không cần chờ, ta sẽ bảo người làm dược thiện đưa tới, ít ngày nữa là khỏi hắn, có thể trực tiếp đi theo Ôn tông chủ.

Bình Luận (0)
Comment