Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1624 - 【Vip】 Tư Không Truy Tinh Về Thiên Dương Thành (3)

【VIP】 Tư Không Truy Tinh về Thiên Dương Thành (3) 【VIP】 Tư Không Truy Tinh về Thiên Dương Thành (3)

Trở lại chỗ ở, Long Dương Vương đại hỉ: "Hóa ra uống rượu chỉ là ngụy trang, khó trách rõ ràng chọc giận ta nhưng vẫn rầu rĩ không vui. Trên người có nhiều vết thương, linh thể cũng bị thương không nhẹ, xem ra là bị đánh một trận ở Bất Hủ Tông!"

Cùng lúc đó, Tư Không Truy Tinh nằm ở trên giường, vẻ mặt u ám.

"Đúng là mất cả chì lẫn chài mà!"

"Giúp đỡ Diệp Trạch Vương đối phó Long Dương Vương nhiều năm như vậy, không nghĩ tới kết quả lại trở thành người phe Long Dương Vương."

"Cẩu Đông... Long Dương Vương này đúng là biết diễn. Diệp Trạch Vương điện hạ bị mắc lừa, ta cũng trúng kế hoạch lớn... được rồi, được rồi, phó thác cho trời đi. Cũng may mình còn hữu dụng với tông chủ Bất Hủ Tông, tương lai cho dù Long Dương Vương ngồi lên vị trí quốc chủ U Quốc thì hắn cũng sẽ không giết ta."

...

Hôm sau.

Đấu bán kết mở ra, theo tất cả người bị nhốt ở địa lao Giám Sát Điện được phóng thích, rốt cục lần trăm năm thịnh hội này ở Thiên Dương Thành cũng nghênh đón đỉnh phong, người người vui vẻ ra mặt.

Về phần Tư Không Truy Tinh, đã hoàn toàn không có tâm tư xem thi đấu.

Long Dương Vương thấy thế thì đại hỉ.

Chờ Ôn Bình đến xem thi đấu, hắn lại đề nghị tặng Dương Nhạc Nhạc cho Ôn Bình.

"Ôn tông chủ, bản vương thấy Dương Nhạc Nhạc này thiên tư trác tuyệt, mà vừa khéo quý tông lại có phương pháp tu hành dị mạch khác ngoài năm loại dị mạch Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngươi thu Dương Nhạc Nhạc này là thích hợp nhất. Bản vương thu thì còn không biết phải dạy hắn cái gì.”

Ngồi ở một bên, Ôn Bình nghe được câu này thì bất đắc dĩ cười một tiếng, không có trả lời.

Thấy thế, Long Dương Vương gấp, vội vàng nói: "Ôn tông chủ, ngươi không cần khách khí với ta. Dương Nhạc Nhạc này đúng là xứng với quý tông nhất!"

Nghe được một câu nói đó, các đệ tử sau lưng Bất Hủ Tông chỉ có thể nín cười.

Vực Chủ Kình Thiên Vực nghe được câu này thì tự lẩm bẩm một câu: "Vào Bất Hủ Tông cũng không tệ, nếu như Dương Nhạc Nhạc có thể vào Bất Hủ Tông, Kình Thiên Vực ta vẫn có thể được nhờ. Dù sao thực lực và địa vị của Bất Hủ Tông cũng không phải cường giả phong vương bình thường có thể sánh ngang."

Giờ phút này, chỉ có Ôn Bình không nói một lời, biểu cảm vẫn giữ bình tĩnh, nói sang chuyện khác: "Điện hạ, vấn đề này chờ một hồi hãy nói đi."

"Vậy thì chờ một hồi hãy nói, chờ một hồi hãy nói." Long Dương Vương vội vàng đồng ý.

Thái độ này, đã không còn tư thái vài ngày trước.

Bây giờ chỉ có cẩn thận từng li từng tí.

Tất cả nguyên do đều vì Long Dương Vương không muốn mất đi Ôn Bình.

Chuẩn xác mà nói thì là không muốn mất đi Bất Hủ Tông.

Kết quả là trong mấy ngày kế tiếp, Long Dương Vương vẫn chơi chiêu trước đó, hung ác tán thưởng đệ tử dự thi của Bất Hủ Tông.

Hơn nữa còn bất công, quang minh chính đại ban thưởng!

Nhưng bây giờ mới đấu bán kết.

Đây chính là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng, những người khác nhìn, ngoại trừ hâm mộ thì cũng chỉ có ghen ghét.

Ai kêu mình không phải là đệ tử Bất Hủ Tông chứ.

Nhất là khi đấu bán kết kết thúc, trong số thiên kiêu tiến vào trận chung kết có một nửa là đệ tử Bất Hủ Tông, Long Dương Vương tuyên bố trước mặt mọi người, gần ba mươi người này, mỗi người cho một món vũ khí do Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo.

Lần này, không chỉ người dự thi hâm mộ.

Người xem hâm mộ.

Cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm cũng hâm mộ.

Dù sao khi bọn họ ở Địa Vô Cấm Thượng Cảnh cũng không có được một món vũ khí do Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo. Đến Thiên Vô Cấm mới mời được Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo vũ khí cho mình.

Đối với chuyện này, Ôn Bình chỉ có thể lắc đầu cười.

Long Dương Vương này vì lôi kéo Bất Hủ Tông, đồng thời lấy được hảo cảm của mình, đúng là dốc hết vốn liếng.

Đối với chuyện này.

Ôn Bình chỉ có thể nói.

Chờ đến khi U Quốc phân tranh với Bất Hủ Tông, mình sẽ tha cho hắn một lần.

Chỉ vì lần ra tay hào phóng này!

Nhưng mà thật ra thì đối với mấy người Diệp Vũ Mai đã bước vào đấu bán kết, Long Dương Vương ban thưởng cũng được, Nguyên Dương Vực ban thưởng cũng được, thật ra thì đều là có cũng được mà không có cũng không sao. Bởi vì thân ở Bất Hủ Tông, bọn họ gặp quá nhiều.

Nếu như có thể, bọn họ tình nguyện cái gì cũng không cần, chỉ muốn đổi lấy một lần nhân phẩm bạo phát lớn khi xem phim truyền hình ở Quan Ảnh Thất!

Hơn nữa đối với bọn họ thì đáng giá vui vẻ nhất chính là bước vào đấu bán kết.

Trong Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực, bước vào đấu bán kết, trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ. Nhưng bây giờ không chỉ làm được mà còn là trước mặt thân nhân, bằng hữu, toàn bộ gia tộc và toàn bộ Nguyên Dương Vực!

Nếu là trước đây, cho dù bọn họ uống say mỗi ngày cũng không dám làm xuân thu đại mộng như thế.

Đồng thời, còn có một nguyên nhân khác đáng vui vẻ khi bước vào đấu bán kết, bước vào đấu bán kết chẳng khác nào bước vào top một trăm Thất Vực Đăng Thiên Bảng!

Tông chủ từng nói, bước vào top một trăm thì có thể có được tư cách mua sắm Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí ở Tử Khí Các. Mặc dù chỉ là tứ tuyền nhưng đó mới là thứ mà bọn họ muốn nhất.

Nhận thưởng của Long Dương Vương xong, mấy người Diệp Vũ Mai lập tức chạy như bay vào trong lồng ngực người nhà.

Thấy cảnh này, Ôn Bình đột nhiên nghĩ đến một chuyện, sau đó dùng tinh thần lực truyền âm cho Tần Sơn và Vu Mạch bên cạnh: "Tần Sơn, tối nay ngươi đi Vân gia ở Tinh Duyệt Thành một chuyến. Vu Mạch, ngươi đi Dương gia một chuyến. Sáng sớm ngày mai, dẫn người của hai nhà đến Thiên Dương Thành."

"Vâng, tông chủ!"

Tần Sơn và Vu Mạch vội vàng gật đầu.

Dặn dò chuyện Vân gia và Dương gia xong, Ôn Bình đứng dậy muốn về tông, bởi vì ngày mai mới bắt đầu trận chung kết.

Nhưng mà vừa muốn từ biệt Long Dương Vương rời đi thì Long Dương Vương liền đứng dậy, hứa trước mặt tất cả mọi người.

Bình Luận (0)
Comment