Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1650 - 【Vip】 Đại Chiến Trên Không Quốc Đô, Thiên Tướng Hiện Thân (2)

【VIP】 Đại chiến trên không quốc đô, Thiên Tướng hiện thân (2) 【VIP】 Đại chiến trên không quốc đô, Thiên Tướng hiện thân (2)

"Nghe qua..."

"Dừng lại!"

Ti Hải Hiền phi tốc lướt qua mấy người.

Mấy vị cường giả Thiên Vô Cấm đó thấy thế thì vội vàng đuổi theo.

Mấy hơi sau, lại một nhóm người vây quanh, Ti Hải Hiền cũng không có dừng lại. Không ngờ bọn họ bị ép tới mức nóng nảy, trực tiếp phóng thích mạch thuật ngăn cản.

Ti Hải Hiền vẫn không có để ý tới, nhưng mà vượt qua ba bốn nhóm người như vậy, một bóng dáng quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện ở phía trước.

Người tới mặc trường bào xanh ánh kim, dáng người rất tinh tế, hoàn toàn không có lưng hùm vai gấu như người tu hành bình thường. Hắn bình tĩnh cười, nhưng lại khiến cho Ti Hải Hiền cảm nhận được áp lực lớn lao, cuối cùng bất đắc dĩ ngừng lại.

Bởi vì người tới chính là hoàng tộc phong vương - Diệp Trạch Vương.

Hoàng tộc phong vương lại tự mình đến cản hắn!

"Điện hạ."

Sau khi Ti Hải Hiền dừng lại, bất đắc dĩ khom mình hành lễ.

Diệp Trạch Vương vẫn lộ ra ý cười, có vẻ như bình dị gần gũi: "Ti Vực Chủ, sao trùng hợp như vậy? Không nghĩ tới ngươi lại đột nhiên đến quốc đô."

Trong lòng Ti Hải Hiền rét run.

Trùng hợp sao?

Có trùng hợp hay không trong lòng ngươi còn không biết sao?

Đột ngột.

Một đạo kinh hồng bỗng nhiên xuất hiện trước mắt.

Khi hắn dừng lại, lộ ra một khuôn mặt tuổi trẻ tuấn tú. Nếu không phải trên người có khí tức khủng bố không giống cái tuổi này thì Ti Hải Hiền sẽ không nghĩ đối phương là Thiên Vô Cấm, càng sẽ không cho là hắn là người giết chết Tề Thiên Trạch.

"Ti Vực Chủ, xin chỉ giáo!"

Phanh ——

Đối phương vừa đến đã trực tiếp mở ra mạch môn.

Năm cái mạch môn, hai loại màu sắc!

"Trời sinh song dị mạch!" Ti Hải Hiền kinh hô, sau đó càng chắc chắn hắn chính là người giết chết Tề Thiên Trạch.

Khó trách Tề Thiên Trạch sẽ chết.

Thì ra là thế!

Trời sinh song dị mạch, ngàn năm chưa hẳn có thể xuất hiện một người.

Nhưng chỉ cần xuất hiện thì chắc chắn sẽ trở thành nhân vật quấy thiên hạ phong vân.

Thực lực của hắn thì càng không cần phải nói nhiều.

Cho dù là ở cảnh giới nào thì cũng là cùng cảnh vô địch.

Thậm chí có thể vượt biên chiến đấu.

Nếu như trong tiểu thuyết, loại người như vậy tuyệt đối là nhân vật chính.

Đúng lúc này, đối phương đã giết tới chỗ hắn.

Hoàn toàn không cho Ti Hải Hiền có cơ hội phản ứng.

Cũng hoàn toàn không để ý tới đây có phải là trên không quốc đô hay không.

Sau khi mạch môn chấn động, tay trái nâng lửa, tay phải nâng nước, cuốn thành một cự long màu xanh đỏ giao nhau, giống như cự sơn áp đỉnh, đánh tới chỗ hắn. Hai loại dị mạch thủy, hỏa tương dung, bạo phát ra uy áp kinh khủng có thể xưng mạch thuật hóa cảnh.

Đánh trả?

Tư đấu trong quốc đô, tội danh không nhỏ!

Không đánh trả?

Khoảng cách gần trong gang tấc, linh thể của hắn không chịu nổi!

Phanh ——

Bất đắc dĩ, Ti Hải Hiền chỉ có thể mở ra mạch môn, đồng thời bay lên trên bầu trời, cố gắng phòng ngừa lan đến gần quốc đô U Quốc.

Một người một rồng, bay thẳng lên mây xanh.

Một màn này, toàn bộ người trong quốc đô đều nhìn thấy hết cả.

Tư Không Truy Tinh đến, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi: "Nguy rồi, đến chậm!"

Nói xong, hắn nhìn Diệp Trạch Vương ở xa xa.

Đương nhiên.

Diệp Trạch Vương cũng nhìn thấy hắn.

Nhưng mà bây giờ Tư Không Truy Tinh nhìn thấy Diệp Trạch Vương thì không còn tâm thái lúc trước nữa, chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu.

Người tu hành giết Tề Thiên Trạch lại là người của Diệp Trạch Vương.

Hơn nữa vì giết Ti Hải Hiền, thậm chí Diệp Trạch Vương còn tự thân xuất mã.

Lần này khó chịu.

Làm sao bây giờ?

Nên liên hệ Ôn tông chủ hay không?

Có nên lập tức đến hoàng cung mời người hay không?

Đang do dự, sáu vị phong vương còn lại cũng nhận được tin tức Ti Hải Hiền đã bị ngăn lại, đều triệu người mình về.

Bởi vì trong lòng bọn họ, Ti Hải Hiền đã chết chắc.

Thực lực của Ti Hải Hiền yếu hơn Tề Thiên Trạch nhiều lắm.

Tề Thiên Trạch cũng chết.

Huống chi là hắn?

So với Ti Hải Hiền chết sống, thật ra thì bây giờ bọn họ càng để ý người tu hành trời sinh song dị mạch giết Tề Thiên Trạch.

Ai cũng không nghĩ tới, hắn lại là người của Diệp Trạch Vương.

Kết quả là sáu người bắt đầu mưu đồ mời chào người tu hành trời sinh song dị mạch này, đồng thời không hẹn mà cùng phái người ra đi thăm dò ranh giới cuối cùng.

Giết?

Chắc chắn là không nỡ.

Bởi vì người như vậy, một khi bước vào Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, chắc chắn sẽ trở thành cường giả đỉnh cao.

Tương lai có thể trở thành một sự giúp đỡ lớn.

Thực sự thu phục không được thì bọn họ mới chọn giết.

Theo sau đó, sáu người lại không hẹn mà cùng phi thường ăn ý bay đến hoàng cung, chuẩn bị giúp Diệp Trạch Vương cản viện binh từ hoàng cung.

Đương nhiên.

Cũng là giúp mình.

Chỉ có viện binh từ hoàng cung ra không được thì Ti Hải Hiền mới chắc chắn phải chết.

Về phần Giám Sát Điện, Hà Hữu Uyên không có ở đây, Tư Không Truy Tinh yếu đuối đó đến cũng vô dụng.

Thời khắc này, Diệp Trạch Vương đã tính trước được.

Bởi vì Tư Không Truy Tinh chính là người của mình.

Không có Hà Hữu Uyên.

Người của hoàng cung, chắc chắn sáu vương còn lại sẽ ngầm hiểu lẫn nhau, giúp mình cản, vậy toàn bộ quốc đô còn có ai có thể ngăn cản Hạn Địa Giác giết Ti Hải Hiền.

Đại ca.

Đại ca.

Tư Không Truy Tinh đề cử Ti Hải Hiền cho ngươi, ngươi lập tức dùng?

Ngươi muốn dùng ngựa chết thành ngựa sống, cũng quá qua loa.

Hơn nữa ngươi cần gì phải giãy dụa như thế?

Dù sao năm năm sau cũng nên thoái vị.

Vị trí Tổng Tướng này, để bảy người chúng ta tranh, không phải càng tốt sao?

Không suy nghĩ nữa, Diệp Trạch Vương nhìn lên trời xanh, nhìn cự long đuổi sát Ti Hải Hiền. Nhưng mà đúng vào lúc này, chỉ nghe ngũ mạch cùng chấn động, trên trời xanh bỗng nhiên xuất hiện một tiếng phượng hót, vang vọng chân trời. Phượng gáy lôi cuốn theo sóng nhiệt cực nóng, trong nháy mắt quét sạch nửa cái bầu trời.

Oanh ——

Sau một khắc.

Trên trời xanh, biển lửa đầy trời đột nhiên xuất hiện.

Một con Hỏa Phượng từ đó nhô ra, đón lấy thủy hỏa song dị mạch mạch thuật của Hạn Địa Giác vồ giết tới. Uy thế lại hơi cao hơn mạch thuật của Hạn Địa Giác.

Bình Luận (0)
Comment