Cả hai chạm vào nhau.
Thiên địa chấn động.
Oanh ——
Sau một tiếng vang thật lớn, Hỏa Phượng và cự long đồng thời tiêu tán trong trùng kích.
Ti Hải Hiền lui ngàn trượng!
Hạn Địa Giác cũng lui ngàn trượng!
Hai người chính diện so chiêu, vậy mà cân sức ngang tài!
"Sao có thể như vậy được?"
Sắc mặt Diệp Trạch Vương đại biến.
Tề Thiên Trạch cũng không thể chống lại Hạn Địa Giác, Ti Hải Hiền trước giờ không hề có cảm giác tồn tại, chỉ là Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực, dựa vào cái gì mà có thể?
Bên cạnh, Tư Không Truy Tinh thấy cảnh này thì sắc mặt cũng thay đổi.
Một sợi vui mừng không tự chủ được xuất hiện nơi khóe miệng, nhưng mà sau khi nhận ra được thì Tư Không Truy Tinh tranh thủ thu nụ cười lại, trên mặt cố ý lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đương nhiên.
Trong lòng đã kinh hỉ đến không nhịn được.
Vậy mà có thể cân sức ngang tài!
Quá tốt rồi.
Chỉ cần có thể chống đỡ, đồng thời chống đỡ lâu một chút, để quốc chủ nhìn thấy giá trị, chắc chắn quốc chủ sẽ phái cường giả phong vương tới đón Ti Hải Hiền.
Tử cục cũng biến thành sinh cục!
Sau một khắc, Hạn Địa Giác lại vọt ra, chính diện chém giết với Ti Hải Hiền lần nữa. Đồng thời bắt đầu lợi dụng ưu thế song dị mạch của mình, lặp lại chiêu cũ, thủy hỏa tề công, muốn đánh Ti Hải Hiền trở tay không kịp.
Bởi vì Tề Thiên Trạch bị hắn giết như thế.
"Ngươi mạnh hơn Tề Thiên Trạch một chút xíu, nhưng cũng chỉ một chút xíu thôi!" Hạn Địa Giác lạnh lùng chế giễu một tiếng, mạch môn cùng chấn động, đồng thời sử dụng hai loại mạch thuật Thiên cấp hạ phẩm.
Hơn nữa hai loại mạch thuật Thiên cấp đều có cảnh giới không thấp, đều đã diễn sinh ra bí thuật. Cũng chính là bước vào cảnh giới tạo cực.
Bên tay trái là một con thủy mãng màu lam to lớn phun lưỡi, từ trong thác nước lăng không mà hiện chui ra.
Bên tay phải là một con hỏa mãng màu xích hồng càng to lớn hơn, gầm thét từ trong biển lửa sinh ra.
Thủy mãng, hỏa mãng binh chia hai đường, vọt thẳng tới Ti Hải Hiền. Ti Hải Hiền vội vàng triệu hoán Hỏa Phượng lần nữa, muốn đánh giết hỏa mãng và thủy mãng.
Nhưng mà đối phó được một con, một con khác lại làm cho hắn đối phó không xuể, dưới tình huống né tránh không kịp, hỏa mãng đánh tới đánh hắn bay mấy ngàn trượng, còn thương tổn tới linh thể của hắn.
Ti Hải Hiền thấy thế, sử dụng Tuyền Qua Đồ tông chủ cho, đồng thời mạch môn lại chấn động lần nữa, đánh ra một đạo mạch thuật về phía Hạn Địa Giác đang chuẩn bị lặp lại chiêu cũ.
Biển lửa đầy trời, trong nháy mắt hóa thành từng sợi hỏa tuyến, giống như thiên ma loạn vũ bay múa đánh tới Hạn Địa Giác, sau đó bao phủ Hạn Địa Giác trong khoảnh khắc. Trong ngọn lửa, hỏa linh thao túng hỏa diễm, khiến cho vận tốc quay càng lúc càng nhanh.
Bên này là một cái mạch thuật Thiên cấp hạ phẩm khác đã bước vào hóa cảnh của Ti Hải Hiền.
Nhưng mà lại là mạch thuật phòng ngự.
"Dùng mạch thuật phòng ngự vây khốn ta? Ngươi khốn được sao?" Hạn Địa Giác cảm nhận được mạch thuật bất phàm, đồng thời cũng cảm nhận được đạo mạch thuật này lại là mạch thuật phòng ngự.
Phanh ——
Mạch môn lại chấn.
Thủy mãng, hỏa mãng lại giết ra ngoài lần nữa.
Mỗi một lần đều có thể đánh cho hỏa bích thủng một cái lỗ lớn, nhưng mà Hạn Địa Giác lại không vội vàng ra ngoài mà chuẩn bị phá hỏng toàn bộ mạch thuật.
Thắng sĩ khí trước!
Thắng được sĩ khí.
Đại chiến cũng thắng được một nửa.
Chỉ là hắn không biết, giờ phút này, trong lúc lơ đãng từng sợi hỏa tuyến đã rơi vào trên người hắn, mặc dù không thể nào gây ra tổn thương thực chất nhưng lại lặng lẽ ảnh hưởng đến hắn.
Khi Hạn Địa Giác chuẩn bị ra một kích cuối cùng, phá mất mạch thuật của Ti Hải Hiền, cũng vào lúc này, mạch môn của Ti Hải Hiền cùng chấn động, gọi ra Hỏa Phượng.
Oanh ——
Thủy mãng phá vỡ mạch thuật phòng ngự của Ti Hải Hiền.
Hỏa mãng thì nhào về phía Hỏa Phượng.
Nhưng chỉ là hỏa mãng thì hoàn toàn không đủ để cản được Hỏa Phượng xung kích.
"Đúng là một thủ đoạn chiến đấu ngây thơ!" Hạn Địa Giác thấy thế, cười khẩy, lúc này mạch môn chấn động, thi triển ra mạch thuật phòng ngự.
Cũng là mạch thuật Thiên cấp!
Sau một khắc.
Hỏa Phượng đánh giết hỏa mãng, sau đó rắn rắn chắc chắc đâm vào phòng ngự hộ thuẫn của Hạn Địa Giác, trong nháy mắt đã đánh tan phòng ngự hộ thuẫn.
Mạch thuật phòng ngự Thiên cấp, ngay cả một hơi cũng không kiên trì được.
Giờ khắc này, rốt cục Hạn Địa Giác cũng nhận ra được không thích hợp.
Thế nhưng Hỏa Phượng đã gần trong gang tấc, nuốt trọn hắn trong khoảnh khắc.
"Không..."
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang tận mây xanh.
Khi hỏa diễm đầy trời tiêu tán, Hạn Địa Giác đã không thấy tăm hơi, khí tức của hắn và hỏa phượng đó cùng biến mất trên thế giới này.
Thấy thế, Ti Hải Hiền vui mừng.
Suy yếu bảy thành phòng ngự, trước mặt ra, ngươi giòn như một trang giấy!
Giờ khắc này, Ti Hải Hiền quyết định vĩnh viễn che giấu sự thật song đặc thù của mình. Cứ như vậy, mãi mãi cũng sẽ không có người quan tâm những tác động không đau không ngứa đến thân thể đó.
Chỉ cần vĩnh viễn không có người để ý tới, hắn chính là vô địch cùng cảnh.
Chân chính vô địch!
Dù đối mặt cường giả phong vương, chỉ cần đối phương không có phát hiện ra được thì hắn cũng có thể chiến một trận!
Cùng lúc đó, sắc mặt Diệp Trạch Vương đại biến.
"Sao có thể như vậy được?"
Chỉ là một Ti Hải Hiền.
Chỉ là một Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực.
Sao có thể là đối thủ của Hạn Địa Giác được?
Hạn Địa Giác chính là trời sinh song dị mạch, là yêu nghiệt mà hắn bí mật nuôi dưỡng gần trăm năm.
Cũng là át chủ bài hắn chuẩn bị dùng để bắt lấy vị trí Tổng Tướng với tương lai khống chế Thần U Quân.
Sao có thể chết trong tay Ti Hải Hiền được?
Sao Ti Hải Hiền có thể mạnh như vậy được?
"Không, không thể nào có chuyện như vậy được!" Diệp Trạch Vương sợ hãi thán phục, hai đầu lông mày dần dần lộ ra vẻ tức giận.
Kẻ này không thể giữ lại được!
Phải chết!
Hắn lại ẩn núp sâu như vậy.
Rõ ràng có được thực lực mạnh hơn Tề Thiên Trạch mấy lần, trong lúc luận bàn trước đây còn cố ý thua Tề Thiên Trạch.